|
||||||
Tu tập theo Latihan của Subud Minh Thần dịch 2020 |
||||||
|
Những giai đoạn khác nhau của latihan Đặc ân của trắc nghiệm Chúng ta phải trải qua nhiều chuyện trong suốt đời mình: chán chường, ghét bỏ, vui sướng, buồn phiền, phấn khích, phấn đấu và những điều khác nữa. Nếu không tìm thấy đường đi nước bước của mình, hội viên Subud có một phương tiện quý báu khiến mình được trợ giúp. Đó là quá trình của trắc nghiệm. Trắc nghiệm không khác với latihan. Trong cả hai quá trình đó, chúng ta đặt niềm tin mình nơi sự biểu hiện của Nguồn Đại Lực trong latihan, và do đó phó thác cho nó mọi chuyện có thể xảy ra trong tương lai. Sự khác biệt duy nhất là trước lúc tập latihan, chúng ta hỏi Thượng Đế về vấn đề của mình. Trong lúc đó, chúng ta không suy nghĩ về bất cứ gì, nhất là về những gì mình muốn hỏi, mà chỉ việc phó thác mọi việc cho Thượng Đế. Điều lạ lùng là chúng ta nhận được một giải đáp. Trắc nghiêm được dùng khi có một điều muốn hỏi trong latihan, chẳng hạn như có ai đó thấy nội dung latihan mình không có gì thay đổi, khiến họ nghĩ rằng không có tiến bộ. Trong trường hợp đó câu hỏi là ‘‘Tại sao latihan tôi luôn như vậy và có gì nơi bên trong tôi khiến không có tiến bộ?‘‘ Việc ta nhận được một gỉai đáp hay không là điều tùy thuộc Thượng Đế. Trong hầu hết các trường hợp, ta nhận được một giải đáp dưới một hình thức nào đó giúp cho mình có một quyết định. Thiên hạ tiếp nhận những giải đáp đó theo những cách khác nhau. Có những người tiếp nhận được qua những cử động của đầu, khuôn mặt hay tay chân, trong khi những người khác thì tiếp nhận được trong chân tâm hay một hình ảnh. Cũng có những người diễn đạt nó qua lời nói. Điều đó ăn thua ở việc tới chỗ nào và như thế nào Nguồn Đại Lực đã nhập vào mình. Tuy thế, như vậy không có nghĩa giải đáp được tiếp nhận không luôn là điều gì đúng. Câu hỏi càng quan trọng với mình, thì ta càng dễ bị vướng mắc vào những mong ước khiến khó có thể quy thuận hoàn toàn. Thế nên, điều nên làm là trắc nghiệm chung với các phụ tá. Phụ tá không mong đợi gì ở điều được hỏi, nên do đó ta quy thuận được nhiều hơn, và sự trắc nghiệm của các phụ tá là những gì ta có thể dùng để tham khảo. Không dễ gì có thể không màng tới điều muốn hỏi, để hoàn toàn phó thác cho trắc nghiệm. Nếu không được như vậy thì sẽ có nguy cơ tiếp nhận được một điều không do Thượng Đế, mà do tâm can mình, hợp với những mong ước của mình. Trong những hội họp của Subud thường có những trắc nghiệm được gọi là ‘‘trắc nghiệm cơ thể‘‘ (body test) hay ‘‘trắc nghiệm nhận thức‘‘ (awareness test). Những trắc nghiệm đó không phải là để tìm cách giải quyết những vấn đề nào đó của mình, mà là để tìm xem latihan mình đã tiến bộ tới đâu. Nó khiến ta hiểu được quyền năng của latihan đã thấm nhập tới đâu vào những bộ phận của cơ thể. Chẳng hạn, trong một trắc nghiệm như vậy, điều có thể được hỏi là ‘‘Chân bạn ở đâu? Bạn dùng chân mình để làm gì?‘‘ hoặc ‘‘Tay bạn ở đâu? Tay bạn dùng để làm gì?‘‘ Người hội viên có thể quan sát như thế nào cơ thể mình đáp ứng lại những câu hỏi đó trong latihan. Nếu quyền năng của latihan đã nhập vào chân mình, ta sẽ cử động chân hay đi đứng mà không do ý chí, hay chỉ co giật chân, chẳng hạn như vậy. Trắc nghiệm cơ thể có thể được thực hiện cho bất cứ bộ phận nào của cơ thể, hay chức năng của nó. Người hội viên có thể tìm ra tới chỗ nào quyền năng của latihan đã nhập vào những bộ phận đó, mà không cần phải hỏi những người khác. Trắc nghiệm cốt yếu là phương pháp giải quyết những vấn đề tâm linh mà tâm trí không cho đáp án. Ta cần phải tránh dùng nó là cách giải quyết những chuyện thế gian thường là địa hạt của tâm trí. Như dùng một con dao để cắt cây, trắc nghiệm sẽ làm cùn đi sự chính xác của chân tâm. Trắc nghiệm là một đặc ân cho những ai tập latihan, nhưng không là khải thị hay bói toán. Ta không nên dùng nó vì hiếu kì. Chẳng hạn, trắc nghiệm để hiểu được tình trạng của thiên thần sẽ không khiến cho có giải đáp thỏa đáng, mà còn có hại, hay khiến mình thấy khó chịu. Trừ phi Thượng Đế nâng mình lên một địa vị cao hơn của con người, không thì chúng ta không thể hiểu cái thế giới cao siêu đó. Trắc nghiệm có thể dùng cho những chuyện cá nhân, hay để giải quyết những vấn đề trong nhóm. Trong Subud điều thường làm là chọn hội trưởng hay nhân viên ban quản trị dựa trên kết quả của trắc nghiệm. |
|||||
|
||||||
© 2021 góc nhỏ |