|
||||||
Tu tập theo Latihan của Subud Minh Thần dịch 2020 |
||||||
|
Sự Khai mở và thời kỳ chờ đợi Ba tháng chờ đợi Bất cứ ai, bất chấp quốc tịch, tôn giáo, ngôn ngữ và văn hóa, có thể gia nhập Subud. Latihan là một cách tu tập cho những ai chân thành muốn thay đổi bản thân mình. Do đó phải có một thời kì chờ đợi là ba tháng. Trong thời gian đó, người dự bị gặp gỡ những hội viên Subud mệnh danh là ‘‘phụ tá,‘‘ những người lâu đời trong Subud có bổn phận khai mở những hội viên mới. Trong những cuộc gặp mặt đó, họ có thể hỏi bất cứ những gì làm cho mình hiểu biết nhiều hơn. Latihan của Subud dựa trên một sự nhận thức chưa từng thấy của tư tưởng và cảm xúc. Thế nên, các hội viên dự bị cần phải biết trước những gì mình có thể hay không thể mong đợi, để do đó suy xét lối tu tập đó có ứng hợp hay không với những gì mình mong chờ. Như vậy là để bảo đảm cho ngay từ lúc đầu sẽ không có sự hiểu lầm, và do đó sẽ không bị thất vọng. Thời kì chờ đợi chỉ tạm thời, bởi sau ba tháng người hội viên dự bị có thể khẳng định mình còn muốn gia nhập hay không. Người hội viên dự bị phải 17 tuổi hay hơn -cái tuổi mà người ta có thể tự định đoạt lấy cho mình về những gì phải làm, dựa trên sự suy xét của chính mình. Dưới đây là những chủ đề được bàn luận trong thời kì chờ đợi. Trong latihan chúng ta không cần phải làm bất cứ gì. Thực vậy, điều hệ trọng là chẳng làm gì hết, mà chỉ việc tin cậy cái sức mạnh không biết là gì hoạt động trong latihan, để chấp nhận những thúc đẩy của nó và phó mặc cho nó một cách vô điều kiện. Hoàn toàn quy thuận là nền tảng của Subud, nhưng không mấy ai hiểu được điều đó nghĩa là gì. Trong thời kì dự bị các hội viên dự bị cần phải hỏi chuyện các phụ tá về bản chất của sự quy thuận, để họ có thể hiểu và đồng thuận với những nguyên tắc của Subud. Hội viên dự bị có thể tập latihan một khi đã được khai mở. Sự khai mở xảy ra, khi họ tập cái latihan đầu tiên của họ cùng với các phụ tá. Trước khi được khai mở, họ được yêu cầu tuyên bố sự cam kết của mình, bằng cách nói: ‘‘Tôi tin ở Thượng Đế và chỉ muốn phụng thờ Thượng Đế.‘‘ Dùng danh từ ‘‘Thượng Đế‘‘ có thể là một vấn đề với những ai không tin có Thượng Đế. Lời tuyên bố đó có thể đổi lại để phản ánh tín ngưỡng của người được khai mở, như: ‘‘Nếu có Thượng Đế, tôi mong muốn sẽ tin ở Người‘‘, hoặc ‘‘Nếu có một sức mạnh không biết là gì biểu hiện nơi tôi, tôi sẽ tuân theo cái động tác đó‘‘, hay những lời nói nào khác đại loại như vậy. Bất chấp cách tuyên ngôn, latihan luôn là một sự tu tập theo đó ta chấp nhận tác động của một sức mạnh không biết là gì, điều ta cảm thấy chính nơi mình và tuân theo những thúc đẩy của nó. Tuyên bố sự cam kết của mình là cuối cùng ưng thuận tu tập theo latihan. Bởi trong Subud tất cả chỉ là trải nghiệm nên những ai nói họ tin ở Thượng Đế là vì họ đã có những chứng nghiệm khiến họ tin chắc như vậy. Bất cứ tín ngưỡng nào -hay sự vô tín- không dựa trên trải nghiệm của chính mình, sẽ như một màn trướng làm chân lí tâm linh bị che mờ. Khi bạn đã cam kết và được khai mở, màn trướng đó cần phải kéo lên, dù chỉ một chút xíu thôi. Trong Subud không có điều gì bắt người ta phải tin tưởng, nếu chính họ chưa chứng nghiệm được. Đó là một trong những đặc điểm của Subud, điều chứng thực sự kiện Subud không là một tôn giáo hay giáo lý. Những thắc mắc trong thời kì chờ đợi chắc chắn sẽ xoay quanh việc bệnh tật và latihan. Tuy nhiều hội viên đã nghiệm thấy những hiệu quả của latihan có lợi cho sức khỏe, nhưng đó lại là điều trái ngược với những nguyên tắc của Subud là tập latihan để chữa bệnh. Tin cậy Thượng Đế tức là vượt qua vấn đề được lành bệnh hay không, vì ta chỉ quy phục Thượng Đế và tuân theo ý Thượng Đế. Trong những ngày tháng đầu tiên của Subud, việc một diễn viên Hungary bị ung thư tử cung và mang thai đã được đưa lên trang đầu của báo chí, khi bệnh ung thư của cô được chữa lành sau khi cô tập latihan và có thể sinh ra đứa bé. Khi hội viên đau ốm, phụ tá có thể đến nhà hội viên để tập một latihan đặc biệt, nhưng đó không là để chữa bệnh. Việc tập latihan đó là để giúp cho hội viên quy thuận thâm sâu hơn. Nếu do đó mà được lành bệnh, thì đó là nhờ ý muốn và ân tứ của Thượng Đế, chứ không do latihan họ. Mặt khác, điều cũng có thể xảy ra là qua quá trình thanh lọc, tình trạng ta có thể trở nên tệ hơn, trong một thời gian ngắn, vì có những triệu chứng của một căn bệnh. Trong một vài trường hợp, nếu có một tình trạng tiềm ẩn, thì cái tình trạng đó có thể lộ diện. Đó không là hậu quả trực tiếp của latihan, mà là của quá trình thanh lọc, khiến cho sự lộ diện đó trở nên nhanh chóng hơn. Nếu tình trạng đó có những triệu chứng một căn bệnh của thế chất, thì điều tốt nhất là đi khám bệnh. Một trong những điều ít khi xảy ra nhưng liên quan tới latihan là tình trạng ‘khủng hoảng,‘ khi hội viện nghiệm thấy một sự bất quân bình của thể chất và tâm thần, khiến mình không thể sống một cách bình thường. Điều đó càng dễ xảy ra hơn, nếu ta nóng nảy muốn tiến bộ mà tập thêm latihan, khiến có những thay đổi mình không có khả năng chịu đựng. Thông thường tình trạng khủng hoảng không kéo dài hơn ba tháng, nhưng lại có thể gây trở ngại cho đời sống gia đình và sự bất an cho những người chung quanh mình, vì biểu hiện của khủng hoảng thường là một tâm bệnh. Trường hợp hội viên bị khủng hoảng, phụ tá cần phải chăm nom hội viên với sự điềm thản của nội tâm mình. Muốn tránh không bị khủng hoảng, điều quan trọng trước hết phải làm là tập latihan theo quy định, và giáo phó tốc độ tiến bộ của mình cho Thượng Đế. Có những loại khủng hoảng khác nhau. Có những hội viên có thể nhận thấy một sự bất quân bình của tâm linh, khiến họ nhận được những latihan rất mạnh để tu sửa, và đó là điều làm cho họ nhận thấy một tình trạng khủng hoảng tạm thời. Tình trạng đó khác với của những người muốn tiến bộ nhanh chóng, vì họ tập quá nhiều latihan. Trường hợp có những khủng hoảng để tu sửa, ta cũng có thể hành xử một cách bất thường, nhưng không gây bất an cho những người chung quanh mình. Thực ra thì phải gọi đó là một tình trạng thanh lọc rất mạnh, thay vì là khủng hoảng. Trong tình trạng đó, hội viên có thể nghiệm thấy những thay đổi sâu sắc của nội tâm và tìm thấy một hướng đi mới mẻ cho đời mình. Thông thường điều đó không kéo dài hơn ba tháng. Hoàn cảnh những hội viện có một tâm bệnh tiềm tàng thì khác hẳn. Trong trường hợp đó, nếu họ được khai mở, căn bệnh của họ sẽ lộ diện do sự kích thích của latihan và thanh lọc: tình trạng đó có thể lâu hơn ba tháng , không như của một cơn khủng hoảng. Trên nguyên tắc, latihan là một đường lối tu tập nhờ đó ta được thanh lọc và thay đổi, mà vẫn sống một cuộc đời bình thường như mọi người. Nếu có một tình trạng bệnh hoạn hay tàn tật khiến không sống được như bình thường, thì sự điều trị cho tình trạng đó phải được ưu tiên. Trong trường hợp một tâm bệnh, đó là một sự ưu tiên tối thượng. Điều chẳng may là Subud không có những điều kiện thuận tiện và ban y tế chuyên nghiệp cho những trường hợp đó. Một biện pháp phòng ngờ là yêu cầu những người bị bệnh tâm thần phải chờ đợi cho tới khi họ được điều trị trước lúc được khai mở. Những ai có một tâm bệnh tiềm tàng thường nên ngưng tập latihan. Ngưng tập latihan không có nghĩa là cắt đứt sự nối kết với Thượng Đế, hay kết thúc mọi giao tiếp với Nguồn Đại Lực. Sự kì diệu của Subud là điều vượt ra ngoài sự hiểu biết của chúng ta: khi ta được khai mở, biến cố đó xảy ra trong một thể liên tục không gian và thời gian (space-time continuum) bên ngoài cái thế gian này, và không thể bị xóa bỏ. Ngay cả khi ta ngưng tập latihan, nhịp độ tiến triển của mình có thể trở nên chậm chạp, nhưng ta vẫn tiếp tục tiến bộ. Nguyên tắc đó cũng đúng với những ai bị chứng loạn thần kinh, hay không thể phát triển một cách bình thường. Có những người mong rằng bởi Subud là một lối tu tập, nên latihan sẽ tạo cho mình những quyền năng siêu linh. Họ cần phải biết điều đó không như mình nghĩ. Trái lại, nếu có những quyền năng siêu linh, họ sẽ mất đi những quyền năng đó một khi bắt đầu tập latihan. Những khả năng của thiên hạ, kể cả những quyền năng siêu linh, không liên quan gì tới nhân tính hay tình trạng tâm linh của họ. Subud nhìn nhận có những phép mầu do quyền năng của Thượng Đế, nhưng những phép mầu khác xa một trời một vực với những hiện tượng siêu linh do quyền năng của con người. Những quyền năng siêu linh và hiện tượng siêu nhiên hầu hết đều biểu hiện trên trần gian qua những sức mạnh dưới trình độ con người. Bapak đề cập tới thần giao cách cảm, một quyền năng siêu nhiên, là điều dùng những sức mạnh vật chất liên quan tới tư tưởng. Những kẻ đạt được những khả năng mà những người khác không có, thì thường cảm thấy mình cao siêu và bị ám ảnh bởi đó. Tuy nhiên, một khi gia nhập Subud, cái quyền năng đó của họ bị mất đi, vì nó cản trở sự tiến bộ của linh hồn. Mặt khác, có những kẻ có những trải nghiệm siêu linh nào đó hay nhìn thấy được tương lai. Những kẻ đó không có là bao, và có thể là chân tâm họ đang hoạt động một chút nhưng hầu như vẫn còn mê ngủ vì những xáo trộn của tư tưởng và cảm xúc. Bởi chân tâm họ bắt đầu phục hồi, nên những chứng nghiệm đó có thể mất đi, hay gia tăng. Thời kì ba tháng chờ đợi không được áp dụng cho những người trên 65 tuổi, những người bệnh tật trầm trọng và những người vợ của hội viên Subud. Nếu chỉ có người vợ hay chồng muốn được khai mở, điều nên làm là họ bàn luận với nhau, và nếu có thể thì nên có sự đồng thuận của người này hay người kia trước khi điền đon xin vào Subud. Đó là vì quá trình thanh lọc do latihan tác động tới mọi người một cách khác nhau. Những thay đổi đáng hay không đáng xảy ra có nơi người này có thể khiến cho người kia thấy bất thường, khiến họ trách cứ Subud.
|
|||||
|
||||||
© 2020 góc nhỏ |