|
||||||
Tu tập theo Latihan của Subud Minh Thần dịch 2020 |
||||||
|
Sự Khai mở và thời kỳ chờ đợi Điều gì xảy ra lúc khai mở Một khi thời kì dự bị ba tháng đã qua mà người hội viên dự bị còn muốn được khai mở, thì một ngày nào đó cho sự khai mở sẽ được quyết định. Lúc khai mở, một người phụ tá dẫn đường cho sự khai mở và những phụ tá khác cùng tập latihan với người hội viên dự bị. Không có một sự chuẩn bị đặc biệt nào trước lúc khai mở. Người phụ tá dẫn đường cho sự khai mở cho người hội viên dự bị biết về những gì nên làm lúc khai mở, như nhắm mắt lại, đứng thư thái và thản nhiên; đừng khoanh hay nắm chặt tay, hay chú ý tới những tiếng động có thể có của các phụ tá chung quanh mình, mà chỉ việc để cho mình cảm nhận lấy chân ngã mình. Người hội viên dự bị còn được cho hay là đừng tìm cách tự ép mình trở nên thư thái, hay tập trung tư tưởng mình, mà chỉ việc hoàn toàn tin cậy cái quyền năng cao cả hoạt động trong latihan, và phó thác mình cho những động tác xảy ra từ đó. Sự khai mở bắt đầu lúc các phụ tá tập latihan của họ. Những gì các phụ tá cần phải làm là tuân theo latihan mình như thường lệ. Bất cứ tư tưởng hay năng lượng nào của phụ tá hay hội viên dự bị đều xen vào sự khai mở. Điều đó khiến ta nghĩ rằng không có gì có thể xảy ra lúc khai mở, nhưng trong hầu hết các trường hợp người hội viên dự bị cảm thấy có gì đó được khai thông trong lòng mình. Những gì một vài người chứng nghiệm được lúc khai mở có thể vượt ra ngoài thể chất, và không ai có thể biết trước những gì người hội viên dự bị sẽ cảm thấy hay nghiệm được trong lúc đó. Trong hầu hết các trường hợp, người được khai mở nói tới việc mình cảm thấy một sự chấn động như một luồng điện, khiến cho một phần nào của cơ thể họ cử động. Cũng có nhiều người chỉ cảm thấy thể chất mình muốn cử động. Thực ra, sự chấn động đó không tách biệt khỏi những cử động, mà là được cảm thấy làm cho cơ thể cử động. Những cử động được cảm thấy là nơi bàn tay hay chân, nơi cổ hay hông, hay tất cả những nơi đó cùng một lúc. Cũng có thể là người hội viên dự bị chẳng cảm thấy gì lúc khai mở -điều đó hoàn toàn tùy thuộc căn cơ và sự nhạy cảm của họ.Trong một vài trường hợp, đó chỉ là quá căng thẳng, khiến không trở nên thư thái để cảm nhận được bất cứ gì. Tuy vậy, đó cũng là việc khai mở đã xong xuôi. Những phụ tá có mặt trong lúc khai mở chỉ tập latihan của họ, và do đó không nhận thức được những gì người hội viên dự bị nghiệm thấy. Tuy vậy, do nội dung latihan mình họ có thể cảm thấy sự tiến triển của khai mở. Sự khai mở là lúc cái linh hồn mê ngủ nơi thâm sâu nhất của bản ngã tiếp xúc với Nguồn Đại Lực thấm nhập toàn thể vũ trụ, khiến nó thức tỉnh để cho phép cái sức mạnh đó tuôn tràn vào nơi mình. Trong cuốn Susila Budhi Dharma Bapak mô tả điều đó như sau: ‘‘...ngay sau khi trí óc ngưng suy nghĩ và được tách biệt khỏi cảm xúc do kết quả sự khai mở, một sự sống chấn động được cảm thấy, và nó tiếp diễn để bao bọc lấy toàn thân, khiến ngay sau đó có những cử động có vẻ như rất kỳ quái đối với trí óc. Trạng thái đó quả thực rất kỳ quái đối với trí óc, bởi đó là điều gì tư tưởng không thể tạo nên nhưng lại có thật, khiến có thể tiếp nhận và được chứng kiến bởi một cảm xúc không bị ảnh hưởng của tư tưởng. Một khi đã tiếp nhận và chứng kiến được cái thực tại đó, ta sẽ bắt đầu thực sự cảm thấy những gì xảy ra nơi bên trong mình. Như vậy, ta sẽ tiếp nhận được một sự chỉ dẫn về con đường phải theo: hơn nữa, chân ngã mình cũng sẽ hiển lộ. Do đó ta sẽ thấy được những lỗi lầm mình luôn có -lỗi lầm do hành vi của bố mẹ trước lúc đứa con chào đời. Trạng thái đó là điều rất đáng chú ý, bởi tùy theo mức độ đạt được, nó cho thấy những đức tính mình thiếu thốn cho địa vị một con người, một sự thiếu thốn làm cho cơ hội đạt tới những cảnh giới cao hơn, hay cảnh giới sự toàn thiện, trở nên mong manh.‘‘ Nhưng cá nhân tôi thì chưa từng chứng kiến bất cứ ai nghiệm thấy tất cả những gì Bapak mô tả trong đoạn trích dẫn nói trên. Có lẽ đó là vì trong thời đại của chúng ta tâm hồn loài người bị ô nhiễm bởi sự tích lũy của những nhơ nhuốc và nhược điểm, khiến cho hầu như mất hẳn sự nhạy cảm của tâm linh. Lúc khai mở, hầu hết mọi người đều cảm thấy có một sức mạnh không quen thuộc thúc đẩy mình cử động, hay một cơn chấn động của cơ thể. Bapak nhắc tới điều đó là kết quả của khai mở, điều liên quan tới những chân lí tâm linh mà hội viên có thể nghiệm thấy qua sự thanh lọc và đời sống Subud tiếp theo đó của mình. Nếu phụ tá tập latihan với người hội viên dự bị trong lúc khai mở mà không cảm thấy gì, và nếu việc đương sự có được khai mở hay là không rõ rệt, thì sau một thời gian, hay một vài ngày, đương sự có thể được khai mở một lần nữa. Nếu là vậy thì người hội viên dự bị không nên chán nản. Nếu được chăm sóc thích đáng, cái linh hồn được thức tỉnh của mình tới một lúc nào đó sẽ đâm cành nở hoa. Chăm sóc thích đáng có nghĩa là tiếp tục tập latihan với nhóm, ngay cả khi mình không cảm thấy bất cứ gì. Một khi có thể tự mình tập latihan, việc không tiếp nhận được ban đầu sẽ không ảnh hưởng gì tới sự tiến triển sau này. Điều cần thiết là kiên nhẫn. Tập kiên nhẫn là vốn quý duy nhất cho sau này. Subud thông cảm sự yếu đuối của con người, nên hoàn toàn tôn trọng sự quyết định theo tự do ý chí của hội viên. Nếu muốn bỏ tập, người hội viên sẽ không bị cấm cản.
|
|||||
|
||||||
© 2021 góc nhỏ |