Header image
 
 

Tu tập theo Latihan của Subud

Minh Thần dịch 2020

 
     
 
 
Mục lục
  A - Lời nói đầu
  B - Sự xuất hiện của Latihan
     - Sự bành trướng của Subud
     - Thời niên thiếu của Bapak
     - Giao tiếp lần đầu với Nguồn Đại Lực
     - Một chứng nghiệm bên ngoài ngôn từ
     - Những động tác của cơ thể trong latihan
  C - Phụng thờ Thượng Đế và Thanh lọc
     - Tự đứng trên bàn chân
     - Chức năng của tâm thần và chân tâm
     - Lối tu tập theo latihan và ...
     - Một lối tu tập không như những lối khác
     - Một sự thừa hưởng không tốt đẹp
     - Sự phục sinh của cơ thể và tâm thần
  D - Sứ mệnh của Bapak
     - Truyền bá latihan
     - Chứng nghiệm sự thăng thiên
     - Một cuộc đàm đạo về Nguồn Đại Lực
  E - Vũ trụ tâm linh
     - Vũ trụ vô hình và hữu hình
     - Vũ trụ quan của Bapak
     - Ảnh hưởng của những sức mạnh hạ đẳng
     - Những sức mạnh thượng đẳng
     - Căn nhà của linh hồn con người
     - Hệ quả của thuyết lượng tử
  F - Sự Khai mở và thời kỳ chờ đợi
     - Ba Tháng chờ đợi
     - Điều gì xảy ra lúc khai mở
     - Quá trình tâm linh của khai mở
  G - Subud và đời sống hằng ngày
     - Cái khó và dễ trong Subud
     - Tiến bộ trong latihan nghĩa là gì?
     - Latihan trong đời sống hằng ngày
     - Chuẩn bị cho giai đoạn cuối
  H - Mhững giai đoạn khác nhau của latihan
     - Sự hướng dẫn của Bapak
     - Những câu hỏi nhân loại luôn đặt ra
     - Hoàn toàn quy thuận nghĩa là gì?
     - Chấp nhận, tin cậy, chân thành và kiên nhẫn
     - Đặc ân của trắc nghiệm
     - Thăm dò tài năng và bản ngã.
     - Cái thế giới bên ngoài cái thế giới này
  I - Hòa khí quốc tế và đóng góp cho xã hội
     - Hòa khí quốc tế giữa hội viên
     - Những đóng góp của hội viên SB cho xã hội
     - Tổ chức và những công tác của Subud
  Phụ lục A: Nghĩa danh từ Subud
  Phụ lục B: Tổ chức SB và mạng lưới của nó
  Lời bạt
 

 

 

Sứ mệnh của Bapak

Truyền bá latihan

Một buổi tối nọ, sau latihan, trong lúc Bapak đang ngồi thực hiện zikir (lễ bái theo Hồi giáo)  chợt có một cuốn sách lớn như một tập bản đồ rớt vào lòng mình. Bapak mở sách ra thì thấy trên trang đầu có hình một người mặc áo choàng với phụ đề bằng tiếng Ả Rập. Những chữ đó biến thành chữ cái La Tinh; Bapak đọc: ‘‘Thiên sứ Muhammed, sứ giả của Thượng Đế.‘‘ Bapak đọc xong thì người mặc áo choàng đó gật đầu mỉm cười. Bapak kinh ngạc.

Lật qua trang kế tiếp thì có hình những người thuộc những chủng tộc khác nhau. Họ bắt đầu cử động theo nhịp điệu của mình, như họ đang sống. Trang thứ ba có hình những người như trang trước, nhưng họ lại đang cử động và nói năng; có những người đang cầu nguyện, những người khác thì khóc lóc cầu xin Thượng Đế tha thứ cho những tội lỗi của mình. Bapak càng kinh ngạc thêm, và khi gấp sách lại, người ôm nó vào lòng mình. Ngay lúc đó, sách chợt biến mất, khiến người bối rối và cảm thấy sức nặng của sách trong lòng mình.

Sau một thời gian, người có một chứng nghiệm khác trong lúc đang làm zikir sau latihan. Một lần nữa, ngay lúc đó, một cuốn sách dày chợt đáp xuống vào lòng Bapak. Người mở sách ra, và tuy có hàng trăm trang nhưng tất cả đều trống trơn. Trên trang đầu bắt đầu có những chữ. Bapak đọc: ‘‘Sách này chỉ viết khi có một câu hỏi.‘‘ Bapak sửng sốt nhưng quyết định hoàn toàn quy thuận Thượng Đế, để liều lĩnh hỏi về mục đích và công dụng cuốn sách mình nhận được, và điều gì xảy ra cho mình trong những năm tới. Câu trả lời hiện ra trong sách: ‘‘Những hình trên sách là để cho ngươi thấy bổn phận mình là đánh thức những kẻ muốn hối cải những tội lỗi của mình trước mặt Thượng Đế, và muốn quy thuận Thượng Đế một cách kiên nhẫn, phục tòng và chấp nhận.‘‘

Bapak hỏi nhiều điều khác. Một trong những điều người tiếp nhận được là sẽ có một cuộc chiến lớn và sau đó Indonesia sẽ không còn bị người Hà Lan cai trị. Điều đó xảy ra thì bổn phận của Bapak là đi khắp thế giới để truyền bá latihan.

Đọc điều đó, Bapak không lấy làm vui mừng cũng như phấn khởi. Người cảm thấy mình hoàn toàn bất lực vì không thể làm gì theo ý Thượng Đế. Đầy nước mắt, người hỏi: ‘‘Một kẻ dốt nát, nghèo túng, thiếu kiến thức như con thì làm sao làm được chuyện đó?‘‘ Câu trả lời là ‘‘Ngươi phải có đức tin ở thiên khải, Thượng Đế có quyền hành trong mọi việc, vì Thượng Đế đã tạo ra vũ trụ và tất cả những gì trong đó.‘‘

Như lần trước, cuốn sách biến mất vào lòng Bapak. Người cảm thấy nội dung của sách như thế nào đó thấm nhập vào và là thành phần của chân tâm mình. Kể từ đó, bất cứ lúc nào có một câu hỏi, điều người cần phải làm chỉ là hỏi chân tâm mình.

Những biến cố mà sách đã tiên tri, thực sự xảy ra : Đệ nhị Thế chiến, Indonesia được giải phóng khỏi sự đô hộ của Hà Lan, việc Bapak du hành khắp thế giới xảy ra 20 năm sau, trong năm 1957.

Sau đó, Bapak thường đi khắp nơi để giải thích nghĩa lí của latihan và khai mở cho những ai muốn được khai mở. Trong quá trình đó, người có những buổi nói chuyện cho hội viên Subud. Đó là một di sản quý báu và nguồn thông tin trọng yếu cho tất cả các hội viên.  Những nói chuyện đó không được xuất bản, để tránh gây xáo trộn, nhưng người ta có thể tìm đọc sau đã nghiệm được latihan.

Latihan của Subud không là những gì của Bapak. Nó xuất phát từ một nguồn vượt ra ngoài những gì của con người. Bapak khẳng quyết mình không là kẻ tạo ra latihan, hay một người đặc biệt như các vị thiên sứ xưa kia. Người coi latihan là đặc ân của Thượng Đế, và mong cho các hội viên sẽ hiển lộ được giá trị và chân nghĩa của nó.

Như trong tục ngữ: ‘Những gì đến từ Thượng Đế sẽ trở về với Thượng Đế.‘ Thượng Đế là sự vô tận, còn vũ trụ thì không bờ bến. Thế nên, ta không lấy làm lạ là có vô số những con đường trở về với Thượng Đế, điều khiến phải đi trên một đoạn đường hầu như vô cùng tận và mất một thời gian hầu như cũng vô cùng tận.

Có lần Bapak nói với hội viên  tuy là cái nhanh nhất hơn bất cứ gì trên cái thế gian này, vận tốc ánh sáng cũng phải mất 8 phút 20 giây để đi từ mặt trời trới trái đất. Thiên thần có thể đi nhanh hơn ánh sáng gấp ngàn lần, nhưng họ cũng phải mất 100 năm để tới biên giới của Vũ Trụ là sự trở về với Thượng Đế. Con người thì phải mất 70 triệu năm để đạt tới nơi của Thượng Đế. Tuy nhiên, Thượng Đế đã đặt một phần bản chất của mình vào con người, nếu Thượng Đế muốn thì chúng ta có thể đạt tới nơi của Thượng Đế nhanh hơn. Chúa Giê-Su và Thiên Sứ Muhammad cũng nói tới điều đó. Chỉ Thượng Đế mới có thể tạo ra cách làm cho cuộc sống này trở nên toàn thiện, và cách trở về nơi của Thượng Đế. Tất cả những gì đòi hỏi ở chúng ta là vui lòng buông thả mà chỉ việc quy thuận Thượng Đế và chấp nhận ý Thượng Đế.

Chứng nghiệm sự thăng thiên

Như đã đề cập trên kia, khi còn trẻ, Bapak có một giấc mơ trong đó một cụ già nói với mình Thượng Đế sẽ kêu gọi mình lúc 18 tuổi. Bapak đã đi hỏi nhiều vị minh sư danh tiếng về sự tiên tri đó, nhưng không ai có thể giải đáp thỏa đáng cho mình.

Người nhận thấy điều xảy ra cho mình ở tuổi 32 không là cái chết của thể chất, mà là một cuộc hành trình thăng thiên ra ngoài các thiên hà để tới cái thế giới tâm linh. Sự thăng thiên đó rất giống với điều mà Chúa Giê-Su và Thiên Sứ Muhammad nghiệm thấy. Trong cái chứng nghiệm đó, linh hồn và tâm thức Bapak đi ra ngoài trái đất và mặt trời của Giải Ngân Hà để có một cuộc hành trình qua bảy cảnh giới của vũ trụ. Sự giao tiếp với Nguồn Đại Lực lúc Bapak 32 tuổi là một đặc ăn mới lạ của Thượng Đế, một điều có lợi cho nhân loại. Bapak được cho hay sứ mệnh của mình là truyền bá latihan, và làm cho mọi người trên thế giới giao tiếp được với Nguồn Đại Lực. Bapak mô tả cái chứng nghiệm đó của trong cuốn ‘Tự Truyện‘ như sau:

‘‘Có lần, tôi cảm thấy mình bị kéo dài ra, trở nên rộng lớn và bành trướng thành một hình cầu, và có một vật gì to lớn được lấy ra khỏi nơi mình, như một hòn ngọc ra khỏi cái khung của nó. Tôi liền thấy mình trong một không gian rộng lớn. Nơi xa xăm phía trước là một chùm sao như những kim cương của bông tai. Tôi tự hỏi điều đó là gì, và được cho hay đó là cái vũ trụ tôi đã ra khỏi. Tôi cho là mình đã chết, nên liên tục nói: ‘Allahu Akbar, Allahu Akbar, Allahu Akbar‘ -Thượng Đế Cao Cả, Thượng Đế Cao Cả, Thượng Đế Cao Cả.

‘‘Với một vận tốc rất lớn, tôi đi qua một khoảng rộng mênh mông. Phía trước mình, tôi có thể trông thấy những hình nón ánh sáng như những ngọn núi; có tất cả là bảy, cái này chồng lên cái kia, nhưng nối kết với nhau bởi một dây thừng ánh sáng ngời chói màu trắng. Tôi đến gần hình nón thứ nhất rồi đi vào đó. Trong đó là một toàn cảnh bao la, rộng lớn hơn nhiều những gì tôi thấy trước đó.‘‘

Bapak đi từ ngọn núi hình nón thứ nhất và thứ hai tới ngọn thứ sáu, nơi người cảm thấy mình hoàn toàn vô lực. Người được đưa lên ngọn núi hình nón thứ bảy, nhưng không biết mình nên tới lui cách nào. Tất cả những gì mình có thể là làm chỉ là nói ‘Allah, Allah.‘ Trong cái chứng nghiệm đó, người có thể trông thấy bất cứ gì, dù xa xôi tới đâu đi nữa, như ngay trước mắt mình. Người nói tới việc trông thấy con trai mình đang ngủ và hầu như lăn ra ngoài giường, chẳng hạn.

Bapak nói tới cái chứng nghiệm đó trong Tự Truyện, nhưng không miêu tả hết tất cả những gì nghiệm thấy. Làm như vậy, người cảm thấy, sẽ có thể bị hiểu lầm.

Một cuộc đàm đạo về Nguồn Đại Lực

Trong cuốn Subud củaRobert Lyle có một đoạn kỳ thú về một cuộc đàm đạo giữa Bapak và một thầy tu Công giáo, trong chuyến đi thế giới đầu tiên của Bapak:

Làm sao Bapak ý thức được là mình giao tiếp với Nguồn Đại Lực?

Đó là một chứng nghiệm riêng tư. Bapak không thể nói bất cứ gì về nguồn gốc cái chứng nghiệm đó. Chỉ Thượng Đế mới biết được đó có là thiên khải hay không.  Bapak có thể xác nhận mình không coi mình ngang hàng với bất cứ ai -với một thiên sứ, chẳng hạn. Bapak chỉ biết những gì chính mình nghiệm thấy. Bapak tuân theo những gì chỉ bảo cho mình, vì cảm thấy Thượng Đế muốn mình làm như vậy, và điều đó không đưa đến bất cứ gì đi ra ngoài cái chứng nghiệm đó.

Nói tới Nguồn Đại Lực Bapak đề cập tới một thực tại không nằm trong những phạm trù của Tây phương. Thực chất Nguồn Đại Lực đó là gì?

Đó không là Thượng Đế, mà là cái nguyên thủy. Đó là cái sức mạnh đem tới thiên lệnh, hay những huấn thị của Thượng Đế.

Nguồn Đại Lực đó được coi là một nhân cách? Có thể nói tới nó trong đáy lòng mình, hay đó là một nguyên lý vô tính?

Nguồn Đại Lực không vô tính, nó thấm nhập vào tất cả những gì hiện hữu, từ cái tính chất tinh trong nhất cho tới cái vật chất thô thiển nhất. Nó không là một cá thể, không bị vật chất thấm vào, nhưng có thể xâm nhập vào bất cứ đâu.

Theo những gì nói trên và những nói chuyện khác của Bapak, tuy tuyên bố latihan là một đặc ân của Thượng Đế nhưng người chưa từng mô tả nó là Thiên Khải. Theo cách Bapak hiểu, latihan là một con đường trở về nơi Thượng Đế một cách nhanh chóng và được rút ngắn. Người tin rằng sự giao tiếp với quyền năng Thượng Đế luôn có từ trước tới nay, và là một quyền lợi mà con người đã đánh mất vì những lỗi lầm của mình. Sự giao tiếp đó qua latihan là cách giúp chúng ta lấy lại cái quyền lợi đó. Đó là một con đường cho linh hồn trở về nơi Thượng Đế -hay xây lại một con đường đã quên mất. Bapak qua đời trong năm 1987, nhưng con đường đánh thức linh hồn mê ngủ đó thì mọi người vẫn còn có thể dùng.

 

 

 
     
 
  © 2020 góc nhỏ