Header image
 
 

Chứng nghiệm

Diễm Phúc dịch 2017

 
     
 
 
Mục lục
Tập 1
  01 - Hỏa hoạn
  02 - Không có gì trở ngại và khg hề khó khăn
  03 - Cảnh báo
  04 - Giúp đỡ bạn
  05 - Quá đỗi yêu thương
  06 - Người tiên phong buổi đầu
  07 - Kết thúc bình yên
  08 - Ba tôn giáo gặp nhau
  09 - Cầu nguyện
  10 - Nơi cửa vào Thiên đàng
  11 - Khoảnh khắc Subud
  12 - Đôi tay nâng đỡ
  13 - Xua tan mây mù
  14 - Lần khai mở ngoài dự tính
  15 - Quyền tự do lựa chọn
  16 - Cổng vào Thiên Đàng
  17 - Wisma Subud tâm linh ở đâu ?
  18 - Một ngày đáng nhớ của một người
         mẹ Subud
  19 - Trắc nghiệm về sự quy thuận
  20 - Cha tôi đi sang thế giới bên kia
  21 - Chứng nghiệm latihan về sự ra đi
         của mẹ tôi
  22 - Tiền kiếp là người da đỏ ở Bắc Mỹ
  23 - Chứng nghiệm linh hồn thoát xác
  24 - Giấc mơ gặp gỡ thiên thần
  25 - Sự thông thái trong lúc bị khủng hoảng
  26 - Phụ giúp Bapak
  27 - Viếng mộ Bapak
  28 - Lựa chọn cẩn thận
  29 - Quá gần với Ibu
  30 - "Thế này mới là Latihan"
Tập 2

 

 

Lựa chọn cẩn thận

Thỉnh thoảng, gần cuối một hội nghị hay một cuộc họp mặt Subud, tôi cầu nguyện và xin Thượng Đế cho biết nếu có bất cứ ai mà con cần tha thứ cho họ hay bất cứ người nào cần tha thứ cho con, và con cần cải thiện mối quan hệ của mình với ai. Tôi cầu xin Thượng Đế hướng dẫn cho mình điều này trước khi tôi trở về nhà.

Một lần nọ, sau khi cầu nguyện như vậy, một ngày trước khi hội nghị bế mạc, tôi đã sắp xếp một buổi trắc nghiệm cho riêng cá nhân mình. Tôi khẩn thiết cần trắc nghiệm một điều rất quan trọng đối với tôi. Tôi đã cẩn thận chọn một phụ tá quốc gia và một phụ tá quốc tế cho buổi trắc nghiệm quý giá này. Ngay trước lúc trắc nghiệm như đã sắp xếp, tôi đã vào ngồi tịnh tâm trong phòng tập latihan.

Tôi cố tình đến sớm để chuẩn bị bản thân mình được càng nhiều bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu và ở trong trạng thái yên tịnh.

Sau đó một lúc, hai phụ tá mà tôi đã cẩn thận lựa chọn bước vào, nhưng tôi bị sốc và kinh hãi vì họ đã quyết định mời một phụ tá thứ ba cùng tham gia trắc nghiệm. Người anh em này tôi không thích và chẳng tin cậy chút nào cả và có lẽ anh ta là người cuối cùng mà tôi muốn có mặt ở đó! Sự bình an và thanh tịnh của tôi hoàn toàn biến mất và thay vào đó tôi thấy lòng mình tràn đầy tức giận và thất vọng não nề. Ngay lập tức, tôi nghĩ đến chuyện hủy bỏ buổi trắc nghiệm này, nhưng rồi tôi nhớ lại lời cầu nguyện của mình.

Tôi tức giận Thượng Đế một hồi vì nghĩ rằng Ngài đã chơi khăm tôi, nhưng rồi sau đó tôi nhận ra là chính mình đã cầu xin điều đó mà, và thật sự nếu có một người tôi cần cải thiện mối quan hệ của mình với người đó thì không ai khác hơn là người anh em này. Vì thế tôi quyết định cứ tiến hành trắc nghiệm để xem kết quả thế nào.

Đối với những câu hỏi trắc nghiệm đầu tiên, tôi hầu như không thể nào tiếp nhận được câu trả lời vì tôi vẫn còn quá buồn rầu. Một lúc sau, mọi chuyện trở nên dễ dàng, đặc biệt là khi tôi thấy người anh em này thật lòng đang cố gắng hết sức để giúp đỡ tôi. Đến cuối buổi trắc nghiệm này, tất cả những cảm xúc tiêu cực nơi tôi hoàn toàn biến mất và chúng tôi ôm nhau trong tình thương mến nồng ấm.

Từ lúc đó, người anh em ấy trở thành một trong những anh em Subud thân thiết nhất của tôi. Giờ đây chúng tôi thật sự hòa thuận với nhau và thường có những buổi nói chuyện dài và thú vị với nhau. Không cần phải nói, toàn bộ buổi trắc nghiệm “quan trọng” này, thực sự là để tôi học cách mở lòng mình ra với một người anh em. Con xin cảm tạ Thượng Đế.

Nguồn: http://remindersofreality.weebly.com/31.html

 

 
     
 
   
  © 2017 góc nhỏ