Header image
 
 

Chứng nghiệm

Diễm Phúc dịch 2017

 
     
 
 
Mục lục
Tập 1
  01 - Hỏa hoạn
  02 - Không có gì trở ngại và khg hề khó khăn
  03 - Cảnh báo
  04 - Giúp đỡ bạn
  05 - Quá đỗi yêu thương
  06 - Người tiên phong buổi đầu
  07 - Kết thúc bình yên
  08 - Ba tôn giáo gặp nhau
  09 - Cầu nguyện
  10 - Nơi cửa vào Thiên đàng
  11 - Khoảnh khắc Subud
  12 - Đôi tay nâng đỡ
  13 - Xua tan mây mù
  14 - Lần khai mở ngoài dự tính
  15 - Quyền tự do lựa chọn
  16 - Cổng vào Thiên Đàng
  17 - Wisma Subud tâm linh ở đâu ?
  18 - Một ngày đáng nhớ của một người
         mẹ Subud
  19 - Trắc nghiệm về sự quy thuận
  20 - Cha tôi đi sang thế giới bên kia
  21 - Chứng nghiệm latihan về sự ra đi
         của mẹ tôi
  22 - Tiền kiếp là người da đỏ ở Bắc Mỹ
  23 - Chứng nghiệm linh hồn thoát xác
  24 - Giấc mơ gặp gỡ thiên thần
  25 - Sự thông thái trong lúc bị khủng hoảng
  26 - Phụ giúp Bapak
  27 - Viếng mộ Bapak
  28 - Lựa chọn cẩn thận
  29 - Quá gần với Ibu
  30 - "Thế này mới là Latihan"
Tập 2

 

 

Tiền kiếp là người da đỏ ở Bắc Mỹ

Trong một latihan, tôi chứng nghiệm một nghi lễ của người dân da đỏ ở Bắc Mỹ. Trong nghi lễ đó, tôi được đưa trở về một cao nguyên ở Canada hay Bắc Mỹ gì đó vào thời điểm cách đây vài trăm năm. Một con chim trắng lớn đang bay lượn vòng phía trên đầu tôi, bay càng lúc càng gần hơn, vừa bảo vệ tôi vừa đồng thời nói với tôi điều gì đó. Tôi thấy mình ở trong một khung cảnh đầy tuyết rất thân quen, lúc đó tôi là một phụ nữ người da đỏ Bắc Mỹ, một thầy thuốc, đang địu môt em bé trên lưng và đi lại khi trời đang có tuyết. Tôi cùng với một người phụ nữ khác đang cố gắng giúp đỡ một ông lão. Chúng tôi làm việc thâu đêm chế biến những lá cây và dầu rồi thực hành các nghi lễ. Câu chuyện xảy ra cho tôi là ông lão ấy là cha tôi trong tiền kiếp đó. Ông ấy là một tù trưởng của bộ lạc, một người thông thái và tốt bụng. Tôi là con gái của một tù trưởng, và có lúc trong latihan tôi cảm nhận mình đội một cái mão có gắn ba chiếc lông chim trắng trên tóc, có lẽ đó là lông của con chim trắng to lớn  kia, và tôi tự hào ngẩng cao đầu.

Trong tiền kiếp tôi là người phụ nữ da đỏ này, nhiều người đàn ông da đỏ trong bộ lạc của tôi rất thích tôi, nhưng tôi chỉ muốn xem họ là bạn – hay có thể nói là tôi chỉ xem họ như những người anh trai mà thôi. Mặc dù, tôi có địa vị cao, tôi luôn mơ về nơi nào đó khác. Tôi ngồi trong ca-nô và nhìn qua bên kia sông hướng về phía nền văn minh của người da trắng. Tôi đem lòng yêu một người đàn ông da trắng đẹp trai, và tuy không biết hết tất cả những chuyện đã xảy ra trong tiền kiếp đó, tôi biết rằng mình đã bỏ bộ lạc của mình ra đi và chịu nhiều đau khổ, bởi vì người đàn ông da trắng đó có địa vị cao trong xã hội da trắng của anh, và gia đình của anh ấy không chấp nhận tôi.

Chúng tôi có với nhau một đứa con, một bé gái, và bối cảnh cho tôi biết rằng nhiều hội viên Subud cũng tham gia vào những vai diễn trong vở kịch đó. Điều này như thể tất cả chúng ta đều đóng lại những vai diễn khác của mình, tuy nhiên trong những vở kịch khác nhau, để hiểu xem chúng ta có thể tu học và giúp cho tâm mình phát triển rộng lớn hay không.

Nguồn: http://remindersofreality.weebly.com/48.html

 

 

 
     
 
   
  © 2017 góc nhỏ