Header image
 
 

Chứng nghiệm

Diễm Phúc dịch 2017

 
     
 
 
Mục lục
Tập 1
  01 - Hỏa hoạn
  02 - Không có gì trở ngại và khg hề khó khăn
  03 - Cảnh báo
  04 - Giúp đỡ bạn
  05 - Quá đỗi yêu thương
  06 - Người tiên phong buổi đầu
  07 - Kết thúc bình yên
  08 - Ba tôn giáo gặp nhau
  09 - Cầu nguyện
  10 - Nơi cửa vào Thiên đàng
  11 - Khoảnh khắc Subud
  12 - Đôi tay nâng đỡ
  13 - Xua tan mây mù
  14 - Lần khai mở ngoài dự tính
  15 - Quyền tự do lựa chọn
  16 - Cổng vào Thiên Đàng
  17 - Wisma Subud tâm linh ở đâu ?
  18 - Một ngày đáng nhớ của một người
         mẹ Subud
  19 - Trắc nghiệm về sự quy thuận
  20 - Cha tôi đi sang thế giới bên kia
  21 - Chứng nghiệm latihan về sự ra đi
         của mẹ tôi
  22 - Tiền kiếp là người da đỏ ở Bắc Mỹ
  23 - Chứng nghiệm linh hồn thoát xác
  24 - Giấc mơ gặp gỡ thiên thần
  25 - Sự thông thái trong lúc bị khủng hoảng
  26 - Phụ giúp Bapak
  27 - Viếng mộ Bapak
  28 - Lựa chọn cẩn thận
  29 - Quá gần với Ibu
  30 - "Thế này mới là Latihan"
Tập 2

 

 

Cha tôi đi sang thế giới bên kia

Mối quan hệ giữa tôi với cha tôi luôn luôn không thuận thảo và trước khi cha tôi mất, tôi đã xa cách ông ấy. Cuộc sống hỗn loạn đầy sóng gió của cha tôi ở nhiều nước khác nhau đã gây ra những ảnh hưởng rất tai hại cho tôi và hai anh em trai của tôi. Tôi đã bỏ nhà ra đi khi còn rất trẻ nhưng tôi đã may mắn gặp được latihan khi tôi mới vừa 18 tuổi. Latihan đã giúp tôi chữa lành những tổn thương tinh thần trong tôi và sau đó latihan đã giúp tôi xây dựng một cuộc sống gia đình riêng của mình ổn định hơn.

Cuộc sống gia đình của tôi với cha mẹ tôi thật bấn loạn, và chứng nghiện rượu của cha tôi và sự tái hôn vội vã của ông với người vợ thứ hai sau khi người mẹ mắc chứng bệnh tâm thần của tôi tự tử chết làm cho cảnh nhà tôi càng bi đát hơn. Hoàn cảnh nhà tôi lâm ly giống như trong vở nhạc kịch xưa vào thời nữ hoàng Victoria. Cha và mẹ kế của tôi ở cách xa chỗ vợ chồng tôi; vì chúng tôi có mấy đứa con nhỏ nên khó đi thăm ông bà; do đó, tôi ít khi liên lạc với cha. 

Tuy nhiên, trong giai đoạn cuối đời lúc cha tôi đang bệnh nặng, tôi có một chứng nghiệm mà tôi chưa bao giờ nghĩ nó có thể liên quan đến mối quan hệ cha con của chúng tôi. Một hôm, có tiếng gõ cửa trước nhà tôi và tôi rất ngạc nhiên khi thấy một người phụ nữ đang đứng ở bậc thềm, chị ấy nói với tôi rằng chị là phụ tá miền mới được bổ nhiệm và chị vừa mới đến vùng chúng tôi đang ở. Chị tìm thấy địa chỉ nhà tôi trong quyển Niên Giám Subud và cảm thấy bị thôi thúc phải đến thăm tôi. Tôi mời chị ấy vào trong nhà mình và giải thích cho chị biết hiện giờ hai vợ chồng tôi sắp sửa đi tập latihan ở một nhóm nhỏ ở địa phương của mình, và chị ấy rất sẵn lòng cùng đi tập latihan với chúng tôi.

Nhóm này có một số hội viên nữ cao tuổi, và latihan của cả nhóm luôn luôn trầm lặng, không có biến đổi mặc dù họ rất chân thành và trân quý latihan. Tôi và chị phụ tá miền đến viếng thăm nhóm chúng tôi đã tập latihan với nhóm. Đột nhiên, những hội viên nữ trong nhóm bỗng phát ra những tiếng hát lảnh lót rất hay và một nguồn năng lượng rất mạnh tràn qua chúng tôi. Trong latihan này, tôi thấy một quả bong bóng chứa không khí rất lớn, và tôi được khiến phải ôm quả bóng bóng này rồi ráng sức đẩy nó lên cao. Quả bong bóng này nặng khủng khiếp và tôi nghĩ không bao giờ có quả bong bóng được bơm không khí nào lại nặng đến thế. Tuy nhiên, tôi được khiến cho tiếp tục gắng hết sức để đẩy cái bong bóng đó lên và cuối cùng khi tiếng hát của những chị hội viên bay bổng thật cao thì tôi cảm thấy cái bong bóng thoát bay được lên không, và tôi nhìn thấy nó bay bồng bềnh phía trên chúng tôi. Những chị hội viên trong nhóm nói đã bao nhiêu năm nay họ chưa từng có một latihan mạnh như vậy!

Sau khi tập latihan xong, tất cả chúng tôi đi về nhà, và ngay khi tôi vừa bước vào cửa nhà mình thì điện thoại reo. Chị dâu của tôi gọi cho tôi, chị ấy vừa nhận được một cuộc gọi từ bệnh viện báo tin cha tôi mất vào đúng lúc chúng tôi đang tập latihan. Vào lúc cha tôi mất, thời đó chưa có điện thoại di động, nên chúng tôi không được bệnh viện báo tin là cha tôi đang hấp hối. Chúng tôi cũng không nghĩ là cha tôi sắp mất. Tôi cảm nhận vào lúc đó mình là người duy nhất trong gia đình vào Subud nên Thượng Đế đã dùng tôi để giúp linh hồn cha tôi rời khỏi thể xác của ông và latihan của chị phụ tá miền đã tiếp thêm năng lượng cho nhóm Subud nhỏ của chúng tôi. Chị phụ tá miền không biết rằng cha tôi đang bệnh nặng.

Sau đó, tôi có hàng loạt những chứng nghiệm khác trong latihan về cha tôi; trong đó, tôi được Thượng Đế cho thấy linh hồn của cha tôi đã tiến bộ sau khi ông ấy mất.

Nguồn: http://remindersofreality.weebly.com/45.html

 

 
     
 
25  
  © 2017 góc nhỏ