Header image
 
 

Sudarto khuôn mẫu người phụ tá

Minh Thần 2017
   trích dịch các bài viết về ông Sudarto

 
     
 
 
Mục lục
  00 - Lời nói đầu
  01 - Phỏng Vấn Mas Sudarto của Ilainard Lennard
  02 - Sudarto của Emmanuel Elliot
  03 - Sudarto trong A Life in Subud
  04 - Thư Hồi đáp ông Bennett của Bapak
  05 - Sudarto trong Bapak's Helper
  06 - Một chuyên gia tính dục của Harris Smart
  07 - Một phụ tá đích thực là phụ tá
  08 - Phễu ánh sáng
 

 

 

Lời nói đầu

Trong Subud ngoài Bapak và Ibu ra không ai được mến trọng như ông Sudarto. Hầu hết những ai trước đây đến Cilandak không ai đã không tới thăm ông, để trò chuyện cùng ông hay nhờ ông giải quyết những vấn đề của họ. Chị Mỹ Hạnh có lần đã nói mình lấy là tiếc là khi du học ở Nam Dương chị đã không dùng cơ hội đó để hỏi chuyện ông. Ông được người ta biết tới nhờ những bài về những chứng nghiệm của mình đăng trên tờ Subud Voice trong những năm đầu tiên của Subud. Những gì ông viết có vẻ thần kỳ tới nỗi người ta nghi đó là chuyện hoang đường, nên đích thân ông Bennett đã phải viết thư hỏi Bapak cho biết hư thực ra sao (xem thư hồi đáp của Bapak).

Trong một cuộc phỏng vấn của Harris Smart, ông vắn tắt cho biết về đời mình:

''Tôi sinh ngày 29 tháng Giêng năm 1917. Hiện nay tôi 69 tuổi và sang năm sẽ 70. Tôi sinh ra ở Jogja. Quê quán bố mẹ tôi đều tại Jogja, bố tôi là một bupati (quan nhiếp chính) của một trong những địa hạt nơi đó. Tôi học tại một trường Hà Lan, rồi tại một trường quốc gia và làm giáo viên.

''Tôi khai mở trong tháng 8 năm 1934, khi 16 tuổi và còn là học sinh. Khi Bapak tiếp nhận linh quang chiếc dù màu của vàng, có 5 người là chứng nhân và Bapak phái một người trong họ tới Jogja để truyền bá Subud. Nơi tập latihan gần nhà tôi, và tôi thường nghe thấy những tiếng động của latihan. Một phụ tá nói với tôi: 'Đừng bực bội. Nếu muốn tập cùng chúng tôi, hãy đến ngày mai lúc 4 giờ.'

''Sau đó, tôi tạp latihan hai lần mỗi tuần với họ. Tôi bắt đầu có nhiều chứng nghiệm. Tôi hỏi các phụ tá về những điều đó, nhưng họ không thể giải đáp những câu hỏi của tôi. Chỉ khi gặp Bapak những thắc mắc của tôi mới được giải đáp. Bapak thân ái giúp đỡ riêng tôi.

''Sau khi trong Subud được 4 năm, tôi đến Semarang gặp Bapak. Hồi đó tôi là một giáo viên và đến đó lúc nghỉ hè. Tôi có thể ở nhà dì tôi là một người bạn thân của Bapak.

''Thiên hạ thường tụ tập tại nhà Bapak để tập latihan. Đôi khi tôi trông thấy những yêu tinh, đôi khi thấy ánh sáng.

''Một đêm nọ ở Jogja, vài năm sau đó, Bapak đề nghị chúng tôi tập latihan lúc giữa đêm, không trong phòng nhưng ngoài vườn. Tôi trông thấy một con chó lớn, lớn như một con bò, và khi tôi cho Bapak hay điều đó, người nói: 'Con rất may mắm bởi một con chó nghĩa là lòng trung thành, và con có cái tính chất đó. Con sẽ trung thành theo Subud.' Điều đó hiển nhiên là sự thật, bởi cho tới nay tôi vẫn còn trong Subud.

''Trong lúc Nam Dương chiến đấu dành độc lập, tất cả các trường học đều đóng cửa nên tôi không thể làm nghề dạy học. Tôi đến Jogja ở và ban đầu làm việc cho chính quyền của Jogja, rồi trở thành phó giám đốc một kinh doanh ấn loát lớn. Bapak cũng khuyên tôi gia nhập quân đội và tôi làm việc trong ban báo chí và quảng cáo. Lúc tôi ở Jogja, Subud chưa chính thức được nhìn nhận là một tổ chức. Tôi giúp thảo văn kiện hiến pháp của Subud.

''Sau này Bapak tới Jakarta ở và người bảo tôi cũng tới đó. Tôi làm nghề thầu khoán xây cất 30 căn hộ và một vài kho hàng. Đối với công ăn việc làm tôi rất linh động. Nếu được đào tạo thành một thầy giáo, mình có thể làm được nhiều việc. Mình biết cách tổ chúc và tiếp xúc với thiên hạ.

''Ở Jogja Bapak thường nói Thượng Đế sẽ cấp cho chúng tôi một mảnh đất. Sẽ có một phòng tập latihan tốt đẹp, và Bapak đã nói: 'Đấy Darto, Bapak đã thấy căn hộ của con.' Khi chúng tôi tới Jakarta ở, tất cả những điều đó đều là sự thật và chúng tôi mua khu đất này ở Cilandak trong năm 1957.

''Tôi làm việc trong văn phòng tâm linh của Subud để giải đáp những câu hỏi của hội viên. Tôi tiếp tục có nhiều chứng nghiệm. Tôi viết vài bài báo về những chứng nghiệm đó cho các sách báo của Subud, khoảng 30 hay 35 bài. Nhưng sau đó Bapak bảo tôi đừng viết nữa, bởi sẽ nguy hại cho những người đọc không trong Subud.

''Tôi lấy một trường hợp về những gì mình viết. Có lần tôi thấy hình như mọi người đều thù ghét mình. Bất cứ nơi nào tôi đến, người ta đều thù ghét tôi. Hình như ngay cả mẹ tôi cũng không ưa tôi.

''Tôi hỏi Bapak tại sao lại vậy. Người bảo tôi dùng trắc nghiệm xem sao. Tôi nhận thấy có những ô uế đang mất đi khỏi tâm can mình. Trước kia những cái đó đồng hóa với tâm can tôi, nhưng hiện nay thì đang mất đi. Đó chỉ là một quá trình, nhưng khi điều đó xảy ra, mọi người đều nhận thức được nhưng ô uế đó nên không ưa thích tôi. Kể từ đó tôi thấy mình không thể thù ghét bất cứ ai.

''Trước khi tôi vào Subud, một ông thầy bói nói với mẹ tôi là tôi sẽ chết lúc 24 tuổi. Khi tôi đến cái tuổi đó, bố mẹ tôi rất lo buồn vì nghĩ rằng tôi sẽ chết. Một đêm nọ, tôi tập latihan ở nhà và nằm mơ thấy mình đã chết. Ông thầy bói đã đoán đúng, nhưng chỉ trong giấc mơ.

''Bapak nói rằng nếu tôi đã không vào Subud, có thể ông thầy bói đã nói đúng. Nhưng bởi tôi chân thành tập latihan và quy thuận Thượng Đế, nên cuộc đời và định mệnh tôi đã thay đổi.

''Làm việc tại văn phòng Subud, tôi thường giải đáp những bức thư của hội viên về quan hệ vợ chồng. Tôi viết một bài về 4 trạng thái của hôn nhân để thiên hạ khỏi phải đặt nhiều câu hỏi. Cái tình trạng đầu tiên của hôn nhân là từ tim tới tim. Cái đó thuộc trình độ vật chất. Để tạo hòa khí, vợ chồng phải giúp đỡ nhau, khuyên bảo nhau và thương yêu nhau.

''Tình trạng đó trở nên thâm sâu hơn, thành cảm xúc tới cảm xúc. Đó là trình độ thảo mộc. Bản chất của thảo mộc là gì? Bản chất của nó là vị kỉ. Thảo mộc không thể di động, và nếu có hai thảo mộc tại cùng một nơi chốn, chúng sẽ tranh chấp thức ăn và ánh nắng cho tới chỉ có một kẻ chiến thắng duy nhất. Nếu bản chất của tình yêu còn thuộc trình độ đó, ta phải tinh toán không phải những gì mình muốn, mà là đôi bên muốn. Nếu có một đứa con, thì đó là những gì cả 3 người muốn. Phải bao gồm cả ba.

''Kế đến là từ nội cảm tới nội cảm. Điều này liên quan tới trình độ thú vật. Đặc tính của trình độ thú vật là có một mục đích hay mục tiêu. Chẳng hạn, Thượng Đế làm cho con nai có chân cẳng nhỏ bé để nó có thể nhanh chóng chạy trốn cọp. Khi đạt tới cái trình độ đó, ta phải làm việc cho một lí tưởng chung cho tới khi không còn ích kỉ nữa.

''Nếu đạt tới cái trình độ linh hồn tới linh hồn -trình độ con người- những ý nghĩ của mình sẽ là những ý nghĩ của người vợ, ý muốn của người vợ sẽ là ý muốn của mình.

''Có lần Bapak vắng mặt, người lệnh cho tôi phải hồi đáp tất cả các bức thư. Tôi ngạc nhiên là mình có thể trực tiếp và nhanh chóng hồi đáp nhiều bức thư. Những gì cần phải nói hiện ngay ra trong đầu óc tôi. Tôi hiểu được rằng cái khả năng đó không là của mình. Tôi nghĩ phải là của Bapak nơi mình. Khi Bapak trở về, tôi vui sướng trả việc làm đó lại cho Bapak. Tôi biết mình quá nhỏ bé đối với nó. Sau đó, tôi đau ốn trong 3 tuần, hoàn toàn kiệt lực.

''Một lần nọ, khi chúng tôi còn ở Jogja, Bapak có nhã ý kêu gọi Ratu Kidul đến, Bà Hoàng Nam Hải. Bapak hỏi thái độ của bà với tôi ra sao. Bà đứng khoanh tay, trông hung tợn và ngạo mạn. Bapak nói: 'Cẩn thận, Mas Darto, quyền lực bà này rất mạnh.' Hai hay ba năm sau, Bapak lại kêu gọi bà tới, nhưng lần này bà tỏ sự kính trọng quỳ xuống dưới chân tôi. Lần thứ 3 bà ngồi xuống, và lần thứ 4 bà hôn chân tôi. Bapak nói: 'Bây giờ con có thể tới Jakarta. Con đủ sức mạnh.'

Jakarta là một nơi nhiều cám dỗ, nhưng tôi đã vượt qua được hết. Hồi đó tôi trông thấy nhiều điều. Một đêm nọ, tôi trông thấy 4 chiếc hòm đi qua trên không trung. Ngày hôm sau, tôi hay được có 4 người đã chết nơi kampong lân cận.

Ngày trước hôm qua, một hội viên đến khóc lóc gặp tôi, bởi ông bố anh ở Solo bị đau ốm. Anh xin tôi giúp anh. Khi tịnh tâm, tôi trông thấy hiện ảnh trong đó chung quanh ông bố anh có những yêu tinh. Điều này đúng với những gì Bapak đã nói là nếu muốn giúp một người bệnh, thì phải chờ đợi cho tới khi trông thấy những yêu tinh gây bệnh. Nếu mình có thể nhìn thấy những yêu tinh đó, chúng sẽ bỏ đi.

''Trước khi lấy vợ tôi có nhiều chứng nghiệm. Sau khi tôi lập gia đình, điều này như là đời sống tâm linh mình không còn nữa. Tôi hỏi Bapak tại sai lại vậy. Bapak nói: 'Trước kia, con làm được nhiều chuyện, nhưng chỉ có mình con. Sau lúc lập gia đình, có một nơi chốn trong tim con cho chân ngã vợ con. Không chỉ là một người đàn ông và một người đàn bà, mà là một người duy nhất. Khi chỉ có mình con, con thực sự không thể nói mình có tâm linh.'

''Thượng Đế ban phước cho tôi có một đứa con trai mà chân tính cao hơn của tôi. Khi giao hợp với vợ mình, tôi cảm thấy bản tính mình được đưa lên cao hơn cái mức độ của nó, rồi thấy mình trở về lại với cai bản ngã của mình. Với những đứa con thứ hai và thư thì cũng vậy. Những con cái tôi giống như một cái thang cho tôi leo lên cao hơn.

''Hai hay ba lần, những hội viên nữ trong Subud nói với tôi họ nằm mơ thấy giao hợp với tôi. Bapak nói với tôi: 'Điều đó xảy ra là vì người phụ nữ đó tích cực trong Subud, nhưng người chồng thì chưa. Thượng Đế đã dùng con. Sau này, người chồng cũng sẽ được nâng cao.' Tất nhiên, điều đó xảy ra trong giấc giấc mơ, không trong thực tế.

''Vài năm trước đây Bapak kêu tôi tới văn phòng người để cho hay: 'Con đã phục vụ Bapak trong 8 năm ở Jogja và 27 năm ở Jakarta. Bapak thấy như vậy là đủ rồi, và bây giờ Bapak cấp cho tiền về hưu.'

''Hiện nay tôi phải ra ngoài đời để làm việc trở lại. Tôi bị đau ốm khi không còn làm việc nữa, bởi cái trí óc trước kia tích cực hoạt động của mình chẳng có để làm. Bây giờ tôi ra ngoài làm việc cho trí óc mình được hoạt động.''

Mas Sudarto mất trong năm 1993.

 

 
     
 
  © 2017 góc nhỏ