|
||||||||||||||||||||||||||||||
Một ký giả trong Subud Minh Thần dịch 6.2007 |
||||||||||||||||||||||||||||||
|
Vài lời nói đầu Bombay tháng giêng 1960. Phòng khách trong căn phòng của anh Bomom Behram tại con đường Nepeansea trông xuống biển. Mặc quần và áo sơ-mi cho vùng nhiệt đới, Bapak đang ngồi khoanh chân như thường lệ trên một chiếc ghế sofa dài, đọc một bức thư từ London. 'Lại một cuốn sách khác về Subud' người vừa nhận xét vừa mỉm cười. 'Bức thư này đề nghị Bapak nên can thiệp và ngăn cản không cho nó xuất bản, với lí lẽ là nó chứa những điều có thể làm hại Subud. Nhưng tại sao Bapak nên can thiệp? Subud không là công vụ của Bapak. Nó không là công vụ của con người. Làm sao bất cứ ai có thể làm hại nó? Nếu con người có thể làm hại, thì nó không là của Thượng Đế, Bapak thắc mắc làm gì?' 'Tôi không thể hiểu' tôi nói 'làm sao bất cứ ai trong Subud có thể viết về Subud. Tôi là một nhà văn chuyên nghiệp, và tôi cảm thấy mình không thể ngay cả khởi công viết về Subud. Những hiểu biết về những giảng giải (về Subud) và những chứng nghiệm của tôi thay đổi mỗi năm. Làm sao tôi có thể đưa chúng lên trang giấy?' 'Bạn là nhà văn. Bạn tốt hơn nên viết,' Bapak nói, không nhờ tới những thông dịch của anh Anwar Zakir. 'Viết, Bapak?' tôi hỏi 'về Subud?' 'Đúng, Subud', Bapak nói. 'Nhưng Bapak, điều đó sẽ chẳng có nghĩa lí gì' tôi biện hộ. 'Đúng thế' Bapak đồng ý 'nhưng viết tốt hơn.'
|
|||||||||||||||||||||||||||||
|
||||||||||||||||||||||||||||||
© 2014 góc nhỏ |