Trong những giấc mơ của tôi

Luqman Williams

 
     
 

Luqman Williams viết...

 
tác giả năm 3 tuổi  
   

Nhiều người dân London chắc hẳn đã biết đến tính hài hước nhẹ nhàng của Rayner Tooth, người đã  quá cố. Cách đây vài năm, tôi đã giải thích với anh ấy tôi đã thấy trong một giấc mơ tổng thống lúc bấy giờ là George W. Bush có một số phẩm chất của con người tốt. “Ừ,” anh ấy nói, “Chỉ trong giấc mơ của em thôi.”

Tuy nhiên, trong thế giới nội tâm, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Và khi điều đó xảy ra, giống như ở thế giới bên ngoài, chúng ta chỉ có thể im lặng và chấp nhận nó; giống như chúng ta phải chấp nhận hoàn cảnh ra đời của mình.

Có thể có ý nghĩa gì đó khi tôi sinh ra trên con phố nhỏ ở Cardiff, nơi cách đó vài căn nhà vào năm 1860, một nhà thờ Hồi giáo đầu tiên ở Anh được thành lập. Đó là một khu giàu có với hậu duệ của các thủy thủ Yemen và những người vợ xứ Wales của họ: Tôi nghĩ có một chút đạo Hồi trong không khí, và tôi đã hấp thụ nó bằng sữa mẹ cùng với những điều tốt đẹp khác.

Biết chuyện gì sắp xảy ra

Những năm thơ ấu của tôi tràn ngập niềm mãn nguyện vì được yêu thương nhưng cũng không hẳn là không gặp khó khăn. Vào thời điểm đó, một trải nghiệm ban đầu khiến tôi rất băn khoăn là giấc mơ trong đêm những điều sẽ xảy ra vào ngày hôm sau.

Việc này bắt đầu xảy ra khi tôi bắt đầu học tiểu học. Điều đáng lo ngại không phải là những giấc mơ mà khi thức dậy dường như không có gì đáng chú ý, mà là khi ban ngày tiếp tục trôi qua, tôi biết điều gì sẽ xảy ra trước khi nó xảy ra, biết những gì mọi người sẽ nói, v.v.

Chuyện này đi kèm với cảm giác bất lực và tâm trạng buồn bã, máy móc. Vào những ngày đó, tôi nói rất ít và khi nói thì tôi không có cảm giác như thể “tôi” đang nói: các từ ngữ tự hình thành mà không có sự tham gia của tôi và tôi chỉ nghe thấy chúng được nói ra như tôi mong đợi. Tôi cảm thấy như mình là người vô hình, nhưng đôi khi tôi nhận thấy một người lớn đang nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.

Điều nổi bật nhất sự trải nghiệm này là khi tôi nghĩ về nó lúc bấy giờ là sự vô nghĩa của mọi thứ đang lặp lại trước và xung quanh tôi. Người ta nghe nói có người báo trước những thảm họa hoặc những sự kiện quan trọng nhưng việc này không hề giống như vậy: những sự kiện này không có ý nghĩa gì cả. Có lẽ việc đó xảy ra vì tôi đang ở trong một trạng thái trống rỗng, không xác định: những hồ nước tương lai trần tục vừa rò rỉ vào hiện tại của tôi.
Khi tôi tám hoặc chín tuổi, những giấc mơ hoàn toàn dừng lại nhưng vẫn còn những rò rỉ nhất thời. Ví dụ đời thường nổi bật nhất là khi Mariam và tôi kết hôn được khoảng một năm, trong một giai đoạn khá khó khăn trong cuộc sống chung của chúng tôi.

Tôi rất tiếc phải nói rằng tôi là một người đôi khi trong tranh luận luôn cho là mình đúng, vào một buổi tối muộn, tôi đoán mình đặc biệt bị làm phiền phức. Mariam đang có tâm trạng trái ngược và nóng nảy, muốn tranh cãi. Cô ấy nói điều gì đó khiêu khích và tôi nghĩ, không, tôi sẽ không làm điều gì hết và giữ im lặng. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh đầu của một con hà mã ngập một phần trong nước và nó thổi bong bóng qua lỗ mũi. Tôi không nói gì và không có cuộc tranh cãi nào xảy ra.

Sáng hôm sau, tôi đang làm việc quản lý công việc xây dựng cho một khách hàng. Bình thường tôi không cho phép bật radio – đối với tôi điều đó có vẻ hơi áp đặt sở thích cá nhân – nhưng hôm đó có người mới vào nghề đã mang một chiếc radio và bật nó lên. Người dẫn chương trình (DJ) đang tổ chức một cuộc thi đố vui qua điện thoại. Anh ta chơi một âm thanh và người nghe cố gắng xác định âm thanh đó là gì. Người nghe thứ mười một gọi đến và đoán không đúng và anh DJ quyết định đã đủ rồi.

Anh ta phát lại đoạn âm thanh một lần nữa và thông báo đó là âm thanh của một con hà mã thổi bong bóng. Hình ảnh đó lại hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi không biết giải thưởng là gì, tôi cũng sẽ không nhận được nó – tôi không có bất kỳ mối liên hệ nào giữa âm thanh trên radio và hình ảnh im lặng của buổi tối hôm trước đó. Như thường lệ, khi những điều kỳ quặc này xảy ra, tôi giữ kín chuyện đó và tiếp tục làm bất cứ việc gì mình đang làm.

Tuy nhiên, khoảng 25 năm sau, tôi tham dự một sự kiện của Zone 3 – với tư cách là KC của Subud Anh vào thời điểm đó – lúc đang nghe báo cáo, một trong những KC bắt đầu nói về điều gì đó mà chị ấy thực sự cảm thấy hứng thú và tôi nhận biết những gì chị ấy sắp nói trước khi chị nói. Việc này diễn ra khoảng một phút. Sau các báo cáo, chúng tôi tập hợp lại để thực hiện một số trắc nghiệm và tôi đã đề cập điều này với những người phụ tá khác có mặt và mô tả sự việc về chuyện con hà mã. Chúng tôi đã cười vui vẻ về chuyện đó và tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng đã nói ra được điều gì đó đã từng là một đặc điểm khó chịu trong thời thơ ấu của tôi.

Một giấc mơ rõ ràng

  Con người chúng ta thường tràn ngập những suy nghĩ và cảm xúc riêng tư của mình, như chúng ta đang cày xới những suy nghĩ và cảm xúc đó, đến nỗi cách duy nhất có thể mang lại sự hiểu biết cho chúng ta là khi chúng ta mất ý thức trong giấc ngủ. Khi tôi đã tập latihan được khoảng một năm và đang sống với một số bạn bè từ Cardiff ở Shepherd's Bush, tôi bắt đầu có cảm giác mình nên thực hiện một cuộc hành trình đi đâu đó: khái niệm hành hương chưa quen thuộc với tôi vào thời điểm đó.
Cảm giác đó càng mạnh mẽ hơn trong tôi và một đêm nọ, tôi có một giấc mơ phức tạp khá dài, và vẫn rõ ràng khi thức dậy. Tôi đang ở bên một cái giếng dưới chân một ngọn đồi có hai tầng rõ rệt trên một sườn dốc dài. Đêm đã xuống và tôi không đơn độc khi bắt đầu leo lên, mặc dù tôi không thể nhìn thấy ai đi cùng tôi. Tôi có một cảm giác rõ ràng được bảo vệ xung quanh.

Khi đi lên, tôi đi ngang qua một khu có hàng rào bao quanh chứa một số hài cốt người bị xẻ thịt và có cảm nhận rằng họ đã phải chịu một hình thức hành quyết đặc biệt khó chịu nào đó. Sau đó, tôi thấy mình đang ở trong một tòa tháp đá hình vuông và nhìn lên thấy đỉnh tháp mở ra bầu trời đầy sao. Nửa đường lên tháp và đối diện với con đường tôi đã đi là một cặp cửa sổ hình vòm mở ra, với một cặp cửa sổ khác có lưới ở gần đỉnh.

Sau đó tôi lại đến chân đồi và leo lên, lần này không có bạn đồng hành, mặc dù có một số người khác đang leo lên và leo xuống. Khi đến gần khu vực hàng rào, tôi thấy xác người đã biến mất và cảm giác khó chịu cũng giảm bớt, cảm giác được bảo vệ cũng giảm bớt. Một lần nữa tôi lại thấy mình đang ở trong tòa tháp hình vuông, lúc này đang nhìn ra ngoài cửa sổ từ nửa phía trên và tự hỏi làm cách nào hay vậy, vì tòa tháp không có sàn nhà hay cầu thang.

Sau đó tôi lại ở chân đồi và lại leo lên. Lúc này đã có rất nhiều người tranh giành lên xuống. Việc này làm tôi hơi lo lắng một chút. Khu vự có hàng rào biến mất. Cảm giác được bảo vệ cũng biến mất. Bằng cách nào đó, tôi thấy mình đang ở gần đỉnh tháp, hơi khó khăn tôi nhìn qua lưới cửa cửa sổ phía trên nhìn ra đường đi lên.

Căn nhà của chúng tôi ở Shepherd's Bush là nơi chào đón tất cả những người theo phong trào hippy. Tôi nghe (họ) nhắc đến địa danh Glastonbury và ngay lập tức cảm thấy đó là nơi tôi nên đến. (Đây là chuyện trước khi có một lễ hội âm nhạc được tổ chức ở đó.)

Tôi đã chuẩn bị ra đi vài ngày trước sinh nhật của mình, tức là ngày 25 tháng Sáu.

Không có gì ngạc nhiên khi tôi thấy cái giếng, ngọn đồi và tòa tháp hình vuông với đỉnh không có nóc như chúng đã xuất hiện trong giấc mơ, nhưng thật ngạc nhiên khi thấy xe chở rất nhiều người Anh giáo đến Nhà thờ St John trên con phố cao nơi tôi ngồi ở hiên nhà, vá cái quần jean của tôi. Tôi trở lại trong hai năm liên tiếp để hoàn thành câu chuyện.

‘Tôi sạch sẽ’

Cuối cùng, tôi rời London đến Cardiff, nhưng trong một thời gian, tôi bị dao động giữa hai thành phố, bị thu hút bởi những người bạn vẫn ở đó trong khi đánh giá cao sự yên bình của cuộc sống và công việc mà tôi yêu thích ở xứ Wales. Một trong những người bạn thân nhất của tôi, một người London bản địa mà tôi gọi là Len, anh hiểu biết rõ về ma túy nhưng thỉnh thoảng vẩn sử dụng ma túy. Cuối cùng, như tôi nghĩ, khi cắt đứt mọi liên lạc, tôi tặng anh chiếc áo khoác ngoài màu nâu dài đến mắt cá chân, tôi ôm lấy anh từ giả và đi đến xứ Wales.

Vài tháng sau tôi mơ thấy anh trong chiếc áo khoác ngoài màu nâu; rồi anh vào tù, anh trông rất lịch sự, mỉm cười và nói 'Tôi sạch sẽ rồi'. Tôi quyết định điều tra và gọi điện đến căn chung cư mà chúng tôi đã ở chung với những người khác. Đúng như tôi nghĩ anh ấy đang ở nhà tù Brixton. Khi tôi đến thăm anh, anh trông khỏe mạnh và vui vẻ một cách kỳ lạ trước hoàn cảnh của mình, và lời đầu tiên anh ấy nói với tôi là “Tôi sạch sẽ rồi”.

Hóa ra anh ta đã trở thành nạn nhân của chất gây nghiện và, khi anh tìm thấy một cuốn sổ chi phiếu trên đường phố, anh đã sử dụng nó để đáp ứng thói quen xấu của anh, anh mua thức ăn và cung cấp cho bản thân, như anh nói, 'sự an ủi tinh thần', tức là bộ dụng cụ Airfix1. Anh ấy bị cảnh sát bắt khi đang truy tìm ai đó trong một vấn đề hoàn toàn không liên quan nhưng được mô tả là người đó mặc một chiếc áo khoác dài màu nâu và tất nhiên, cuốn sổ chi phiếu anh nhặt được cũng bị phát hiện.

Mảnh giấy in

Những giấc mơ có thể mang lại nhiều thông tin hữu ích và là bằng chứng cho công việc của Thượng Đế. Sau khi trở về xứ Wales, tôi thường xuyên đến thăm và thỉnh thoảng ở lại với Robert và Lynette Risdon, một cặp vợ chồng Subud lớn tuổi – họ là bạn và là phụ tá, lúc đó họ có vai trò như những người cha mẹ. Họ rất hào phóng cho phép sử dụng ngôi nhà của họ làm nhà Subud Cardiff.

Một ngày cuối tuần tôi có ý định đi thăm bạn bè ở London. Khi đến căn nhà, tôi thấy nó giống như Marie Celeste 2 - cửa mở rộng, đĩa thức ăn ăn dở trên bàn và không có ai ở trong nhà.

Khi tôi đang phân vân không biết nên đi hay ở thì mắt tôi nhìn thấy một tờ giấy in trên sàn nhà .

Nội dung chào đón độc giả đến với đạo Hồi và trích dẫn một hadith, hay câu nói của thiên sứ Muhammad: 'Phụ nữ rất mong manh, hãy đối xử với phụ nữ như với thủy tinh.' Một cảm giác mạnh mẽ đi từ đỉnh đầu và truyền xuống qua tôi. Tôi rời căn nhà và quay trở lại xứ Wales. Khi bước vào nhà Hội, Lynette chào đón tôi và nói: “Tôi mơ thấy anh đến London và trở về là một người Hồi giáo”. Thực tế đúng là như vậy.

Một thời gian sau, khi Mariam đã được khai mở và chúng tôi lại trở thành bạn thân, tôi bắt đầu cảm thấy mình nên kết hôn. Tuy nhiên, tôi đã quen với cuộc sống độc thân và tận hưởng lối sống cô độc, yên bình của mình. Tôi lo lắng sự hiện diện của một phụ nữ hấp dẫn trong cuộc đời sẽ khiến tôi mất tập trung vào việc thờ phượng Thượng Đế và thiển nghĩ tôi nên cố gắng tìm một người có đức tin và giản dị.

Giấc mơ của Mariam

Một buổi tối sau latihan, tôi tiễn Mariam đến tận cửa nhà cô ấy. Cô hỏi liệu cô có nên kể cho tôi nghe về một giấc mơ mà tôi xuất hiện trong đó không. Tôi nói: ‘Nên chứ em.’

Cô mô tả cô đang ở trong một căn phòng lớn, sáng sủa, không có trần, ngồi cùng một số phụ nữ trẻ khác tại một chiếc bàn lớn nơi đồ ăn được bày biện. Tôi bước vào phòng trong bộ trang phục Hồi giáo (Ả Rập) và bắt đầu đi quanh bàn, nhìn từng người phụ nữ. Có vẻ như tôi đang định đến gần một cô gái rất giản dị, nhưng thay vì vậy tôi lại quay lại và đứng sau ghế của Mariam. Tôi ngồi xuống cạnh cô và khi chúng tôi ăn xong, tôi nắm cánh tay cô và dẫn cô ra khỏi phòng.

Tôi hiểu không những Mariam là người phù hợp để kết hôn mà còn hiểu cô đã chứng kiến những lo lắng bí mật thầm kín nhất của tôi. Loại hiểu biết sâu sắc này, thường thông qua những giấc mơ, rất hữu ích vào một số thời điểm nhất định trong cuộc sống của chúng tôi, đặc biệt vì tôi lại không nói nhiều về những suy nghĩ của mình. Và rồi một lần nữa, khi sự hiểu biết của cô ấy không có hoặc đến quá muộn, và những sai lầm của tôi đã khiến tôi gục ngã, cô ấy đã có mặt để kéo tôi ra khỏi đống đổ nát, phủi bụi cho tôi và đỡ tôi đứng dậy.

Mặc dù vậy, thật kỳ lạ, hôn nhân (mà Bapak mô tả là “thử thách của cuộc đời”) không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng dù khó khăn đến mấy, tôi cũng không có đủ lý do để suy nghĩ lại về sự lựa chọn của mình, và dù sao thì thỉnh thoảng vẫn có những lời nhắc nhở rằng tôi không quyết định bất cứ điều gì. Tôi nghĩ, tôi thật may mắn phải không?

Những trải nghiệm thời thơ ấu đã tròn đầy khi trở nên rõ ràng rằng có một nơi nào đó bên trong chúng ta, nơi quá khứ và tương lai cũng như hiện tại, cuộc sống của chúng ta đã được viết sẵn với vô số chi tiết đáng kinh ngạc, và chúng ta tất cả đều không thể tránh khỏi và được phước – thậm chí, hoặc đặc biệt là những lỗi lầm của chúng ta – đều nằm trong Thánh Ý của Thiên Liêng Toàn Năng Duy Nhất. Thực sự, chúng ta chỉ có thể vâng lời. Thực sự chỉ có Thượng Đế mà thôi.

Xin hãy tha thứ cho tôi nếu có lời nói nào của tôi đặt không đúng chỗ, xúc phạm hoặc ảnh hưởng đến cảm xúc của bạn.

_______

1 "Airfix" là một thương hiệu nổi tiếng trong lĩnh vực mô hình lắp ráp và mô phỏng. Airfix đã sản xuất nhiều mô hình máy bay, tàu chiến, xe cộ, và các loại khác từ nhựa, và trở thành một trong những thương hiệu nổi tiếng trong ngành công nghiệp mô hình.

2 Marie Celeste là tên của một con tàu nổi tiếng trong lịch sử vì nó được tìm thấy trống trải, không có bất kỳ thuyền viên nào trên đó khi nó được phát hiện vào thế kỷ 19. Con tàu này được tìm thấy giữa Tây Ấn độ dương và Bờ Biển Đông năm 1872. Sự kiện này đã trở thành một đề tài đầy bí ẩn và gợi lên nhiều giả thuyết và suy đoán.

 
 
   
  © 2024 Góc Nhỏ