Khai mở người vô thần

Ilaina Lennard

 
     
 

Trích bài nói chuyện của Bapak ngày 19 tháng 8 năm 1971 về Giáo dục Trẻ em. Đoạn trích này đã được Ilaina Lennard chọn lọc. Toàn bài nói chuyện có trên web www.subudlibrary.net

 
Bennett và Bapak năm 1957  
   

Mới đây Bapak nghe được từ Francis von Kahler, người đã yêu cầu chỉ dẫn cách ứng xử với những người muốn gia nhập Subud nhưng không tin vào sự hiện hữu của Thượng Đế. Họ chưa nhận được bằng chứng hay chứng cớ nào cho thấy Quyền năng của Thượng Đế hiện hữu trong họ hay Thượng Đế là Đấng Toàn năng, nhưng họ lại mong muốn gia nhập Subud.

Vì các phụ tá phải tuân theo quy định, một người chỉ có thể gia nhập Subud nếu người đó tin vào sự hiện hữu của Thượng Đế, Francis von Kahler không dám và không thể khai mở cho một người thiếu niềm tin đó.

  Câu trả lời của Bapak: ‘Đây là một trường hợp đặc biệt; nghĩa là, mặc dù một người không tin và không có niềm tin vào Thượng Đế Toàn Năng, nhưng người đó vẫn có thể được chấp nhận nếu muốn gia nhập Subud, miễn là người đó sẵn lòng và luôn sẵn sàng theo tập latihan kejiwaan'. Bản thân chúng ta, thưa anh chị em, không nên khăng khăng rằng một người phải tin vào Thượng Đế, khi người đó chưa có bằng chứng về sự hiện hữu của Ngài, khi người đó chưa thể chứng kiến được điều đó.

Bapak đã từng trải qua trường hợp như vậy khi còn ở Anh. Có lẽ một số bạn đã nghe nói khi Bapak đến Anh lần đầu tiên, có một bác sĩ phẫu thuật, một vị bác sĩ bị u não. Bạn bè của bác sĩ này đã tham khảo các bác sĩ khác và họ được khuyên vị bác sĩ bạn họ nên được phẫu thuật. Tuy nhiên, bản thân ông ta là một bác sĩ phẫu thuật. Bạn bè của ông nói: 'Bệnh của anh cần phải phẫu thuật, nhưng không có gì đảm bảo rằng anh sẽ sống. Có thể anh sẽ chết'.

Chính ông tự nhủ: ‘Dù sao mình cũng phải chết thì phẫu thuật cũng chẳng ích gì. Mình thà không phẫu thuật nếu mình phải chết'. Tình cờ ông ấy quen biết ông Bennett.

Vấn đề này đã được thảo luận với Bapak, và Bapak nói: 'Được, ông ấy có thể được khai mở.'  Đây là một người không tin vào Thượng Đế. Ông ấy nói: 'Tôi muốn gia nhập Subud, nhưng tôi không tin vào Thượng Đế mặc dù tôi là một người Cơ-đốc giáo'. Bapak trả lời: 'Được thôi, ông có thể gia nhập Subud ngay cả khi ông không tin'. Bapak đã khai mở cho ông ta theo cách thường lệ.

Khi Bapak khai mở cho ông ấy, ông ấy ngã xuống và lăn lộn trên sàn. Đây là gì vậy? Ông ngã xuống, đứng dậy, ngồi xuống và khóc. Bapak dừng latihan và hỏi: 'Ông khỏe không, ông bác sĩ? Có chuyện gì với ông vậy?' ‘Tôi không biết có chuyện gì với tôi, Bapak à.’ ‘À’, Bapak nói, ‘đó là latihan kejiwaan đấy!’ 'Ồ,' ông bác sĩ nói, 'nếu đây là latihan kejiwaan thì tôi thực sự tin Quyền năng của Thượng Đế có ở bên trong tôi. Thật sự. Bây giờ tôi bắt đầu tin Thượng Đế hiện hữu.' Đó là những gì đã xảy ra.

Thế nên khai mở cho ông ấy là đúng rồi, thưa anh chị em. Đó là lý do tại sao Bapak bảo Francis von Kahler hãy sử dụng ngoại lệ. Tuy nhiên nếu có thể được, nên khai mở những người tin vào Thượng Đế và tuân theo những quy định của Hội Tâm Linh Subud.

Ở đây, ngay tại Indonesia này, Bapak nhận được một lá thư từ một nhóm Thiên Chúa giáo yêu cầu một phụ tá Subud đến nói chuyện về Subud trong nhà thờ của họ. Bởi vì, họ nói, ngày nay nhiều người trẻ có học thức là Kitô hữu cảm thấy không hài lòng. Họ không nhận được bằng chứng hay bằng chứng nào cho thấy tôn giáo có chân lý hay không. Vì vậy, sau khi nghe nói rằng bằng chứng về kejiwaan có thể được tiếp nhận trong Subud, họ muốn được giải thích về Subud liên quan đến các vấn đề tôn giáo.

Bapak không nhận lời mời vì việc tuyên truyền nhằm truyền bá Subud ra ngoài và gây ảnh hưởng đến công chúng là trái với nguyên tắc của chúng ta, và như thế khiến nhiều người trong số họ đã có tôn giáo gia nhập Subud. Bapak cảm thấy lo lắng vì sợ người ta nói rằng Subud gây áp lực cho tôn giáo. Có người lo lắng nếu tôn giáo suy thoái và Subud trỗi dậy.

Đó là lý do tại sao Bapak không cho phép phụ tá thuyết giảng trong nhà thờ. Thật ra Subud giữ nguyên tắc: 'Chúng ta cho người cần, nhưng không cho người không cần.'

Vì thế nếu người ta thực sự muốn biết về Subud và muốn cảm nhận những gì Subud chứa đựng thì tốt hơn họ nên đến Subud và yêu cầu được khai mở. Nhưng Subud không đến nhà thờ để nói chuyện. Vì ngay cả khi chúng ta nói chuyện với họ hàng nghìn lần hoặc hơn, chừng nào mọi người chưa thể cảm nhận, chưa thể tiếp nhận hoặc chưa khai mở và do đó không có kinh nghiệm về kejiwaan, thì họ sẽ không thể hiểu hoặc nhận thức được Subud là gì.

Giống như bạn giải thích cho người nào đó rằng quả táo có vị ngon, thơm và hơi chua. Làm sao người đó có thể tin những gì bạn nói nếu người đó chưa bao giờ nếm thử một quả táo trong đời?

Vì vậy, chúng ta chỉ đưa ra lời giải thích rõ ràng cho những người ở một mức độ nào đó đã cảm nhận hoặc trải nghiệm những gì chúng ta nói. Như bây giờ, với việc Bapak đang nói chuyện với anh chị em. Mặc dù anh chị em chưa trải nghiệm đầy đủ những gì Bapak nói đến, nhưng anh chị em đã làm được điều đó ở một mức độ nào đó. Vì thế có điều gì đó trong anh chị em mà Bapak có thể nói với anh chị em. Nói cách khác, anh chị em đã sẵn sàng nhận.

Vì vậy Bapak hy vọng anh chị em sẽ không nói chuyện về Subud để có thể xúc phạm những người không ở trong Subud và những người chưa có kinh nghiệm về điều anh chị em đang nói. Sẽ là đủ nếu anh chị em thuyết trình về những gì anh chị em có thể nói: chẳng hạn, nếu cần, về tâm lý học. Chỉ cần nói về các khía cạnh của tâm lý học mà anh chị em đã nghiên cứu. Anh chị em có thể nói một chút về Subud, nhưng có vẻ như anh chị em không tuyên truyền cho Subud. Vì ngay cả khi anh chị em rất muốn giải thích Subud một cách rõ ràng nhất có thể, người ta cũng sẽ không tin những gì anh chị em nói vì họ chưa tự mình trải nghiệm điều đó.

 
 
   
  © 2024 Góc Nhỏ