Bạn nhận được quyền lực...

Harris Smart
 
     
 

Một giấc mơ về Bapak

Harris Smart viết...

Trong một chuyến viếng thăm Indonesia gần đây, Pak Kuswanda đã kể cho tôi về kinh nghiệm mà anh đã có với Bapak...

 
Ibu & Pak Kuswanda  

Như tôi đã nói với bạn, tôi luôn có vấn đề với đôi tai của mình. Có một lần - sau khi giải phẫu tai - tôi bị đau dữ dội nên đã xin Bapak cho một rajah. (Rajah là một phương thuốc từ Bapak, theo đó các từ hoặc biểu tượng được viết trên một mảnh giấy, sau đó đốt và trộn tro với nước.) Tôi đã uống một ít, nhưng tôi thức dậy với cơn đau và vì vậy tôi đã uống hết.

Tôi ngủ và tôi mơ thấy Bapak gọi tôi đến “ngôi nhà lớn” (big house). Cả gia đình đã ở đó. Tôi ngồi ở phía sau trên một chiếc đệm nhỏ vì tôi không phải là thành viên của gia đình.

Sau đó Bapak đến và đứng trước mặt tôi, tôi trở thành tâm điểm của sự chú ý và Ngài nói với tôi, “hãy vào văn phòng của tôi và cởi hết quần áo ra.” Mọi người cười rộ lên. Vì vậy, tôi đi đến văn phòng của Bapak ở bên cạnh và bắt đầu cởi quần áo của mình, nhưng tôi lại thò đầu ra cửa và hỏi, “Tôi có phải cởi bỏ mọi thứ không?” Bapak trả lời: "Đúng vậy, hoàn toàn trần truồng."

Thế là tôi cởi quần, nhưng chưa cởi áo sơ mi, Bapak đã đến đứng sau lưng tôi. và bắt đầu nói, “Allah, Allah”, vì vậy tôi bắt đầu latihan của mình. Bapak ấn tay xuống vai tôi ba lần. Tôi thực sự không cảm thấy lực nhấn này, dù rằng Bapak thực sự đang đè lên vai tôi, và rồi Ngài nói, "Vâng, con đủ mạnh."

Sau đó, Bapak xoay đầu tôi ra sau và nôn mửa vào miệng tôi. Tôi không biết phải làm gì với chất mửa này, nó nóng và có vị của chất nôn mửa, vì vậy tôi nuốt luôn nó, tôi có thể nếm và cảm nhận được kết cấu của nó, nhưng tôi đã nuốt toàn bộ. Bapak nói, “Hãy lau mặt đi.” Ibu Rahayu đến với chiếc khăn màu xanh lục và lau mặt cho tôi.

Tôi đến gặp Sudarto để hỏi về ý nghĩa của giấc mơ này. Anh ấy nói: “Bạn thật may mắn, Bapak đã cho một số người mút ngón tay cái, hoặc thậm chí ngón chân của ngài, nhưng bạn đã được ban cho nhiều hơn thế. Bạn đã được trao cho quyền lực và chẳng mấy chốc Bapak sẽ giao cho bạn một nhiệm vụ.”

Không lâu sau đó tôi ba lần trở thành chủ tịch của Subud Indonesia, và đúng là kinh nghiệm đó đã tăng thêm sức mạnh cho tôi. Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ khi tôi là chủ tịch. Không có bất kỳ vấn đề gì. Không có vấn đề về tài chính, không có vấn đề về nhân cách.

Ngày nay, đôi khi người ta đặt câu hỏi liệu họ có nên nhận một công việc nào đó chẳng hạn như làm chủ tịch hay không. Vào thời đó chúng tôi không thắc mắc gì cả. Chúng tôi chỉ chấp nhận nó.

Một lần khác tôi mơ thấy tôi đang ở bên Bapak và ngài đang ăn mì. Bapak bắt đầu mửa mì ra và tôi phải lôi mì ra khỏi miệng Ngài, mì trộn lẫn với các dải nhựa và tôi đã vứt chúng vào sọt rác.

Tôi thức dậy và hiểu rằng điều này có nghĩa là trong Subud cái tốt và cái xấu lẫn lộn với nhau và công việc của tôi là cố gắng tẩy sạch chúng nhưng đó là một công việc rất khó khăn.

Tôi không đưa những trải nghiệm này vào cuốn sách của tôi vì nghĩ mọi người sẽ cho rằng chúng quá kỳ dị. Ngay cả đối với các hội viên Subud.

Một số trải nghiệm này đã được đưa vào một phiên bản hơi khác trong một cuốn sách An Extraordinary Man (Một người phi thường) của Emmanuel Williams. Nhưng đây là một trong những câu chuyện mà Kuswanda đã đưa vào cuốn sách Moments of Insight của mình, 60 câu chuyện về tầm quan trọng của các lộn xộn xảy ra trong cuộc sống hàng ngày. Câu chuyện thứ tư trong cuốn sách dường như đặc biệt thích hợp để nói tiếp tục về những kinh nghiệm với Bapak...

Tình yêu vô điều kiện

 
   

Một ngày nọ, khi tôi đang ở trên đảo Obi, tôi đang giặt quần áo ở dòng sông nước trong vắt phía sau ngôi làng tôi đang ở. Trong sự yên tĩnh của bìa rừng, tôi hỏi mà nửa như là lời cầu nguyện: “Chúa ơi, làm sao con có thể yêu kẻ thù của con theo cách mà Chúa Jesus đã dạy cho những người theo Ngài? Làm sao con có thể đưa má phải của con nếu kẻ thù đã tát vào má trái của con?” Không thể như không được. Không có câu trả lời nào, khi tôi tiếp tục giặt quần áo.

Nhưng sau khi đến Manado, trong khi chờ đón máy bay trở lại Jakarta vào ngày Giáng sinh, tôi ở lại nhà chú tôi. Chú ấy là bác sĩ của thị trấn. Một buổi sáng, tôi đang lang thang quanh chợ địa phương - điều tôi thích thú - quan sát mọi người mua bán - thì bất ngờ tôi nhận được như thể đang nói với chính tôi: "Hãy nhìn những người xung quanh con, con chỉ có thể yêu họ nếu con cư xử như một người cha; con sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu con cái của con thông minh và giàu có; sẽ cảm thấy buồn rầu nếu chúng nghèo khổ. Chỉ khi con giúp đỡ người khác theo cách đó, không tư lợi, con mới có thể yêu kẻ thù của con được.”

Đó là điều mà tôi đã nhận được từ hơn 40 năm trước, và dần dần tôi thấy mình có thể yêu thương mỗi người như con ruột của mình - mặc dù không yêu họ cùng một mức độ. Sự thay đổi này diễn ra dần dần qua những khoảnh khắc khi tôi nhận ra rằng “Sức mạnh bí ẩn và tinh tế của Thượng Đế liên tục hoạt động bên trong tôi mà tôi không hề hay biết. Tôi chỉ nhận ra nó khi nào tôi ở trong tình trạng hoàn toàn quy thuận Thánh Ý của Ngài.”

Khoảnh khắc sáng suốt đó năm 1965 vào dịp lễ Giáng sinh ở Manado rất quan trọng đối với tôi. Đó là lúc tôi nhận ra rằng để yêu người khác vô điều kiện, tôi phải nhìn vào mọi người như chính họ là con của tôi vậy.

Cuốn Moments of Insight1 đã có dưới dạng sách web www.lulu.com (sắp có điện sách). Giá 10 bảng Anh.

__________

1 Khoảnh khắc sáng suốt

.

 
 
   
  © 2023 Góc Nhỏ