Phở và tiền

Hải Anh Esther
 
     
 


Phở không chỉ là một loại thức ăn ngon miệng. Phở là sự sáng tạo độc đáo của người Việt Nam. Phở chứa đựng trong nó sự sâu sắc và cân bằng.

Phở còn là bài thuốc rất tốt cho sức khoẻ. Nó chứa đầy đủ 5 vị mặn, ngọt, chua, cay, đắng. Theo đông y, năm vị này bổ trợ cho thận, bao tử, gan, phổi và tim. Đó là chưa kể các thành phần dinh dưỡng khác có trong phở. Một người có chỉ số huyết áp tâm thu thấp và thiếu máu rất cần ăn phở. Phở giúp tăng huyết áp và bổ máu.

Đối với tôi, phở cần thiết cho sức khoẻ như tiền bạc cần thiết cho đời sống vậy.

Sau mùa covid-19, nguồn tiền dự trữ trong gia đình cạn dần. Tôi đối diện với nỗi lo về việc hết tiền. Thu nhập từ công việc chỉ bằng phân nửa so với trước mùa dịch. Mặc dù vậy, tôi luôn tin rằng Thượng Đế sẽ không để cho tôi túng thiếu. Sự tồn tại của Thượng đế bên cạnh là một sự đủ đầy viên mãn. Làm gì hay phải nói gì, nếu cảm thấy khó, tôi sẽ để mình rơi vào trạng thái quy thuận. Những lúc ấy buông bỏ thật dễ. Được hay mất không còn quan trọng như trước đây nữa.

 
   

Một lần trong lúc tịnh tâm chuẩn bị latihan, tôi thấy có ai đó đang sửa soạn một mâm thức ăn hấp dẫn. Tôi nghĩ họ đang làm điều đó cho mình. Nội cảm lúc ấy không cảm thấy thèm khát, chờ mong, hay đói bụng. Tôi bình thản quan sát. Sau rốt thì một ai đó bưng đến một cái mâm, trên ấy có một đôi đũa, một cái muỗng, và một tô phở đầy ắp thức ăn ngon lành. Mâm, đũa, muỗng và tô được làm bằng chất liệu sứ màu vàng đồng rất đẹp. Đó là bát phở ngon nhất thế gian! Khói toả, hương bay vô cùng hấp dẫn, ngon lành, bổ dưỡng. Bất chợt, ở bên ngoài tôi bỗng giơ tay ra đón nhận. Khi tay tôi chạm vào mâm phở thì sự tịnh tâm biến mất. Tôi giật mình tỉnh lại, ngỡ ngàng với chứng nghiệm vừa rồi.

Tôi không vui cũng không buồn vì chứng nghiệm có thể thật hoặc giả. Được – mất không lường trước được. Nếu tôi tưởng là được thì rất có thể sẽ mất rất nhiều. Còn nếu tưởng là mất thì tâm tôi sẽ bất an ngay lập tức. Tốt hơn hết là chấp nhận mọi thứ đến với mình. Lý giải các dấu hiệu ấy là việc không nên làm. Điều cần làm là tin tưởng và quy thuận. Thôi thì cứ để các hình ảnh ở đó, chờ xem sắp tới thế nào.

Hai ngày sau, mẹ tôi gọi, bảo về gấp. Cha mẹ cho một khoản tiền. Số tiền đủ để tôi yên tâm cho các nhu cầu cơ bản của gia đình trong thời gian sắp tới.

Hoá ra món quà từ cha mẹ chính là “mâm phở” mà tôi đã chứng nghiệm được. Tôi bật cười một cách vô thức vì cách mà chứng nghiệm diễn ra. Đã bao nhiêu lần rồi, hễ khó khăn có mặt chỗ nào thì tình yêu thiêng liêng đều xuất hiện ở đó. Nói như vậy không có nghĩa là tôi sống một cuộc đời lười biếng, phụ thuộc mà cầu nguyện liên tục để được ban ơn. Tôi hiểu, mình chịu trách nhiệm cuộc đời mình. Mình muốn ăn trái mít thì mình trồng mít, không phải trồng ớt mà có mít được. Sự tin tưởng và lòng quy thuận thiêng liêng cộng với việc chấp nhận mọi thứ đến với mình một cách bình thản, không ca thán hay dễ duôi chính là miếng đất rộng màu mỡ của ta. Khi ta có đất tốt thì cây lành quả ngọt của Đấng Toàn Năng mới đâm hoa kết trái. Phải sống cho thật tốt, nổ lực làm việc hết sức, dốc lòng cho đi bằng tình yêu và thái độ chân thành Ngài mới có thể giúp khi hoạn nạn được.

 
 
   
  © 2023 Góc Nhỏ