|
||||
Bài học trên xe đò Hải Anh Esther |
||||
Một hôm tôi từ nhà mẹ về nhà mình bằng xe đò. Quãng đường dài tầm 400 cây số. Nhà xe cho sang xe. Tôi đã quen thuộc với hoàn cảnh này nên mặc kệ. Trước khi sang xe, tôi ngồi cạnh 1 gia đình nhỏ gồm vợ chồng và 1 bé gái. Họ rất ấn tượng vì đứa con gái đen nhẻm, mắt sáng rất dễ thương. Người chồng bù lu bù loa với cái điện thoại vì cha anh đang bị bệnh nặng phải đi cấp cứu. Vợ chồng anh đang trên đường về để lo mọi sự cho cha. Thật ra người vợ khiến tôi để ý trước nhất vì chị rất to. Cái ghế không đủ chỗ ngồi nên chị đặt chân ở lối đi. Khó khăn lắm tôi mới bước qua được để đến chỗ ngồi phía sau. Sau khi sang xe, chúng tôi lại tiếp tục ngồi cạnh nhau. Khi xe tạm dừng để chờ ai đó, vợ chồng này xuống xe đi vệ sinh. Tôi canh chừng bé gái giúp họ. Khi quay lại, người vợ bỗng mặt mày tái mét, dùng tay với gọi chồng. Cô nấm tay đấm vào ngực, bảo khó thở. Tôi thấy mồ hôi cô tươm ra bất thường. Người chồng lo lắng, dáo dác nhìn người này người kia cầu cứu. Theo bản năng, tôi đến với họ liền, giải thích nhanh rằng tôi sẽ bấm huyệt ngay lập tức. Nếu không thì vợ anh sẽ gặp nguy hiểm. Bấm trúng huyệt sẽ rất đau, tôi hỏi họ có chấp nhận không. Họ chấp nhận. Sau một hồi, người vợ tỉnh lại, vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô mở điện thoại lên nghe nhạc, xem Tiktok, và ngủ ngon sau đó. Vậy đó, Thượng Đế đã sắp bày thì ta khó mà tránh được. Thế mới thấy, nếu cho rằng sang xe là một điều khó chịu, thì liệu tôi có sẳn lòng giúp đỡ ai đó với cái tâm khó chịu nóng bức này? Chắc chắn là không rồi. Bởi tôi cảm thấy thoải mái, trong khi những người khác đơm đặt đủ thứ câu từ không hay dành cho chủ xe, nên lòng từ bi của Thượng Đế mới đến với tôi được. Qua bài học này, tôi nghĩ mình cứ tiếp tục vững lòng thực tập thái độ an nhiên trước mọi hoàn cảnh bởi bất cứ khi nào, ở đâu Đấng Toàn Năng cũng đều có mặt. Cần tỉnh táo, vị tha, yêu thương vì ta không biết Ngài sẽ gửi bài học vào lúc nào. |
||||
© 2022 Góc Nhỏ |