Được ngồi ăn với Ibu Sumari

Minh Thần dịch

 
 

(Dịch từ Excerpts from Recollection of Ibu Sumari) )

 
Ibu Sumari  
   

Để tôi kể cho bạn nghe một vài chuyện về nấu ăn. Một buổi chiều nọ, tôi là ủi quần áo khi thiên hạ đang ngủ trưa. Có Aminah là người chuẩn bị những bữa ăn cho Bapak và Ibu. Tôi chưa từng thấy cách người Indonesia nấu ăn nên tò mò hỏi Aminah đang làm gì. Trong lúc trò chuyện cô chợt nói:

- Nếu không là nấu ăn cho Bapak, mình sẽ để cho bạn nếm thử. Thông lệ khi nấu ăn cho Bapak thì luôn phải để cho Bapak ăn trước.

- Không đâu, tôi nói, mình không cần phải nếm thử! Mình chỉ tò mò muốn xem bạn đang làm gì.

Trong lúc Bapak và Ibu dùng bữa nơi bên ngoài nhà bếp, tôi chợt nghe thấy Ibu kêu tên mình. Tôi đi qua cánh cửa tới nơi Ibu ngồi. Bà nói ”Bạn đem đĩa ăn tới đây.” Tôi nghĩ là bà muốn một đĩa ăn nên đi lấy cho bà. Bà lại nói ”...không là đĩa nhỏ, đĩa thật lớn.” Tôi ngồi xuống và điều kế tiếp là bà vớt bớt món ăn trên mà nói: ”Đây này, bạn ăn thử xem!” Nếu tôi nhớ không lầm thì bà còn nói điều gì về việc muốn biết xem tôi thấy món ăn Indonesia như thế nào. Và đó là lần đầu tiên tôi được nếm món ăn Indonesia.

Tôi ngồi ăn với Ibu, và khi trở về bếp tôi trách mắng Aminah.

- Aminah, tôi nói, mình chỉ tò mò muốn biết bạn đang làm gì; mình không muốn bạn nói với Ibu là mình tò mò vì muốn ăn thử.

- Mình có bao giờ nói gì đâu, Aminah nói!

Vậy, Ibu tiếp nhận được điều đó, nên đã cho tôi ăn.

 

 
 
   
  © 2022 Góc Nhỏ