Thương tiếc Kuswanda

Minh Thần dịch từ Subud Voice

 
 

Harris Smart

 
Kuswanda  



Hôm nay tôi được tin Muhammad Kuswanda, một cựu phụ tá quốc gia của Subud Indonesia đã qua đời ngày 5 tháng 7 2022.

Anh đã 3 lần là hội trưởng của Subud Indonesia, và có sự nghiệp lỗi lạc của một công chức trong Bộ Kiểm Lâm.

Anh học ở Mỹ và là một người Indonesia thành thạo lối sống của Tây phương. Anh thích đội nón cao bồi và hát những bài dân ca của miền Tây.

Anh để lại 3 người con, hai cháu gái và một cháu trai, cùng một số những cháu chít. Vợ anh chết trước anh.

Kuswanda là một người hòa nhã, thân thiện và dễ mến. Anh có tính hài hước biết nhiều chuyện buồn cười, một vài chuyện thật thô tục. Tôi quen biết anh đã lâu, có lẽ 50 năm, và thường ở nhà anh khi tôi tới Jakarta, và chúng tôi đôi khi cùng du ngoạn.

Hành trình tới Jogja...
Có lần chúng tôi lấy xe lửa tới Jogjakarta. Nếu bạn không biết đó là gì, Jogjakarta là trung tâm tâm linh và nghệ thuật của Indonesia.Thực vậy, Indonesia có một truyền thống phong phú từ những truyền thống thần thoại hiện nay vẫn còn hiện diện đằng sau bề ngoài.

Trên đường tới Jogjakarta, Kuswanda nói với tôi: “Xưa kia đã từng có những vương quốc lớn ở Java, một vài theo đạo Phật, một vài theo dạo Hindu. Thế rồi dạo Hồi tới Indonesia trong thế kỉ 15; mặc dù vậy, những truyền thống tâm linh đó vẫn còn đằng sau cái bề ngoài, khiến cho đạo Hồi mang bộ mặt thân thiện, khoan dung và không ’thành kiến’ mà ta thấy hiện nay ở Indonesia, tối thiểu là trong những lúc gần đây.“

- Mình lấy một thí dụ về những truyền thống tâm linh ở Java, anh nói với tôi.

- Jogjakarta có một Sultan (vua một nước Hồi giáo) và có lần đã từng thống trị nơi chốn này. Hiện nay thì không còn nhiều quyền thế như trước kia, nhưng vẫn còn tầm quan trọng kinh tế và chính trị. Nhưng phần nhiều là nơi chứa những truyền thống tâm linh và nghệ thuật xưa kia.

Tại cung điện một Sultan
Khi tới Jogjakarta, chúng tôi tôi tới cung điện một Sultan. Khi chúng tôi du ngoạn chung quanh, Kuswanda nói với tôi:

- Người ta nói rằng vị Sultan của Jogjakarta phải giao cầu với Nữ Hoàng Nam Hải (Queen of the South Seas) một nhân vật tâm linh và thần thoại cư ngụ trong biển Java. Một quan niệm thật kỳ quái với người Tây phương.

- Đúng thế, làm sao một con người có thể giao cấu với một một nhân vật thần thoại?

- Không những thế, bà ta còn là một nhân vật khá nguy hiểm, và ta phải thận trọng. Người ta nói rằng có những bãi không nên bơi lội, vì Nữ Hoàng Nam Hải sẽ mang ta đi. Đặc biệt nếu là đàn ông, ta không nên mang đồ tắm màu xanh lá cây, vì một lí do nào nào bà ta rất thích những kẻ đó.

- Theo mình biết, tôi nói, đôi khi có những kẻ đã chết chìm tại khu vực bà ta, nhưng đó thường là những bãi nguy hiểm với những xoáy nước và nước sóng, nên không có gì là ngạc nhiên.

Ngôn ngữ Loài Chim
Ngoài chuyện đó ra, Jogjakarta còn có nhiều kỳ tích khác. Các Sultan thường hỗ trợ nhiều môn nghệ thuật truyền thống của Java,như môn múa và âm nhạc, và ta có thể tới cung điện xem những buổi trình diễn về môn múa tại triều đình xưa kia của Jogjakarta. Có thể xem một video về điều đó với Java Dance at Sultan Palace KRATON YOGYAKARTA.

Cũng có những phiên chợ bán chim và và hàng ngàn loại chim líu lo.

- Người Indonesia chúng tôi, Kuswanda nói với tôi, thích nuôi chim, không vì vẻ đẹp của lông và tiếng ca thanh đẹp của chim, mà còn vì chim có thể như kẻ canh gác và chó giữ nhà, cảnh báo cho ta biết những nguy hiểm đến gần nhà mình. Ta có thể chuyện trò với chúng, chúng sẽ nói chuyện với mình, và cho ta biết những thông điệp quan trọng và đáng chú ý.

- Có chuyện đó, tôi nói, có lần có ai đó tại Wisma Subud nói là anh đã trải một cơn khủng hoản tâm linh, như Thánh Francis of Assisi và những vị thánh khác trong truyền thống của Tây phương, ông có thể hiểu hiểu ngôn ngữ của thú vật. Ông nuôi nhiều gà tơ, và thường có những giờ phút trò chuyện thú vị với chúng.

- Nói về chuyện gì, Kuswanda hỏi?

- Thức ăn và giao cấu, chỉ thức ăn và giao cấu.

Con Rùa và Tảng Đá
Trong khi du ngoạn chung quanh Jogjakarta, tôi và Kuswanda đi thăm tất cả các kì tích mà tôi chưa từng biết, nếu không có anh là một hướng đạo chuyên nghiệp. Chúng tôi thân thiện nhau nhiều hơn. Tôi rất quý mến anh, và chúng tôi “gắn bó“ với nhau trong nhiều năm.

Chúng tôi đến một nơi chốn có một con rùa mà người ta nói rằng nó bơi lội nhiều thế kỉ trong một cái ao. Cũng có một tảng đá mà người ta nói nếu có thể nâng nó lên, ta sẽ thành đạt ngoài đời.

Subud đã khiến cho cuộc sống tôi trở nên phong phú. Subud không chỉ là những trải nghiệm tâm linh và “tiến bộ trong latihan“, mà còn là những trải nghiệm cuộc sống hằng ngày. Nếu đã không tìm thấy Subud, có lẽ tôi đã tự sát, tôi đã tô vẽ cho mình một bức tranh ảm đạm. Tôi sẽ mất biết bao cơ hội! Tôi đã gặp biết bao nhiêu người, đến biết bao nơi chốn.

Kuswanda có viết một cuốn sách là Moments of Insight. Theo tôi, đó là một cuốn rất hay, rất hệ trọng. Một cuốn về những trải nghiệm hằng ngày, những giai thoại, những sự hiển thánh, những giây phút thấy được sự thật và những chứng cứ đầy ý nghĩa của cuộc sống.

Ngồi trên xe lửa trên đường về Jogjakarta, anh kể cho tôi nghe truyện về một cây sawo mà ta có thể đọc trong cuốn Moments of Insight của anh. Bởi chúng tôi đã nói chuyện về chim chóc, nên điều này là đáng làm nếu có một truyện về cây cối...
Truyện thứ 59 trong Moments of Insight

CÂY SAWO LẤY LẠI SỨC SỐNG
Năm 1947 tôi quyết định xây cất một căn nhà tại một nơi tương đối kém phát triển thuộc Jakarta, nơi có những cây sawo thường được trồng để lấy trái. Khu đất trên đó căn nhà được xây cất có 3 thân cây, với những cây cành lá đen tối mà dân làng tin rằng là nơi ma quỷ thích trú ngụ.

Trong khi nhà đang xây cất, người ta kể những chuyện về một cây trong đó có ma quỷ, một nhân công đã té xuống đất, và những ai ngủ trên lầu gần cây ban đêm thường bị phá phách.

Một hôm nọ, tôi đến bên cây, tay cầm một con dao phát, và sau khi tịnh tâm, tôi vừa rạch cây vừa nói: “Nếu có bất cứ sinh linh nào trong đây, thì đi chỗ khác, đừng phá phách chúng tôi.“ Nhưng với thời gian tôi nhận thấy lá cây dần dần héo mòn, và sau vài tháng thì tất cả các lá trở nên xám xịt và rụng xuống.

Cây đang chết, tôi nghĩ, và dân làng cũng nghĩ như vậy, điều đó xác nhận ý nghĩ của tôi, trong khi hai thân cây gần đó vẫn còn tươi tốt với những cành lá màu xanh đen tối.

Sau một năm thay vì chặt cây, tôi cảm thấy hối hận và đến gần bên nó, nhưng lần này thì không mang theo con dao phát. Tôi tịnh tâm và trong khi vuốt ve nó, tôi nói như một mệnh lệnh: “Mùa mưa sắp tới, cứ việc lấy tối đa nước mưa để lấy lại sức sống.“

Và sau một vài tháng mưa, tôi ngạc nhiên nhận thấy trước kia những cành cây đều khô héo, bây giờ thì mọc lên những chùm lá lớn. Cây đã lấy lại sức sống!

Nhiều tháng sau, nó có những cành lá mới, và sau nhiều năm thì trông nó như một thân cân bình thường, mang trái như thường. Thật kì diệu! Tôi cảm thấy Thượng Đế đang chế diễu mình.

Hình như cây cỏ cũng cần tình thương. Hành động thù nghịch chặt cây của tôi với một con dao phát, tuy làm một cách nhẹ nhàng nhưng đã có một ảnh hưởng gây căng thẳng, khiến cây hầu như đã chết. Việc tôi vuốt ve nó, cùng với những lời nói khích lệ, đã khiến cho nó lấy lại sức sống.

Tôi hiểu rằng hiện thiên hạ cũng có thể liên lạc với cây cỏ. Đó một lần nữa là bằng chứng về Quyền Năng tinh tế của Thượng Đế, nên tôi tin rằng cái Quyền Năng đó bao trùm vũ trụ và những ước muốn của chúng ta, qua một tiến trình thành thực tại vượt xa trí óc chúng ta.

 
 
   
  © 2022 Góc Nhỏ