Tương tác cảm xúc

Hải Anh Esther

 
 

Tôi tin rằng có sự tương tác năng lượng giữa những người ở xa nhau. Sự tương tác xảy ra qua ý nghĩ, cảm xúc, cảm giác rung động hay xuất hiện ở cùng giấc mơ. Ta có thể kết nối với người thân còn sống hoặc đã qua đời.

Lần đầu tiên, cách đây 20 năm, tôi gặp người dì vừa mới qua đời. Dì bệnh nặng, điều trị tại bệnh viện Ung Bướu Tp. Hồ Chí Minh. Tôi thương dì. Dì cũng rất thương tôi. Gặp nhau tại bệnh viện là những lần cuối cùng dì cháu thấy mặt nhau trên thế gian này. Dì mất tại nhà ở quê Tiền Giang. Còn tôi lúc ấy đang học tại Tp. Hồ Chí Minh. Ngày dì mất, tôi hoàn toàn không biết. Thuở đó điện thoại không phổ biến như bây giờ. Vào lúc người ta viếng đám tang, và trong âm thanh kèn trống tiễn đưa, dì đã gặp tôi tại nơi tôi ở. Lúc ấy tôi rơi vào trạng thái mệt mỏi và buồn ngủ một cách kỳ lạ. Trong lòng bỗng dưng buồn vô kể chẳng rõ nguyên nhân. Tôi đã chợp mắt rất nhanh, đủ để dì nói vài câu. Tôi thấy cảnh đông người đến đám tang, dàn kèn trống, nhang khói, và di ảnh dì trên bàn thờ. Dì bảo dì chết rồi, tôi ở lại giữ gìn sức khoẻ, làm điều tốt cho cuộc sống, học hành đàng hoàng, chăm lo cho em gái của dì là mẹ tôi… Tôi thức dậy với đầu óc choáng váng. Một tuần sau, khi liên lạc với gia đình, tôi mới biết ngay ngày giờ tôi gặp dì là lúc dì vừa mất. Hoàn cảnh đám tang trong lúc chợp mắt là hình ảnh thực tế bên ngoài.

Thời gian sau này, khi tôi nghĩ nhiều đến một số bạn bè, thì trong vòng một vài ngày, họ gọi điện thoại hoặc gửi vài tin nhắn, chỉ để hỏi thăm. Chúng tôi trao đổi dăm ba câu để kết nối lại tình nghĩa. Sự quý trọng nhau không nhất thiết gặp nhau thường xuyên, tay bắt mặt mừng hoặc quà cáp qua lại. Chúng tôi trân trọng thứ tình cảm cao đẹp, đậm đà. Ai cũng hiểu giữa các bên đã từng có những gắn kết đặc biệt. Giờ gặp nhau để gợi nhớ. Biết đâu các kiếp sau vẫn sẽ còn gặp lại nhau với những ràng buộc nào đó.

Mùa Covid, theo lệnh dãn cách xã hội, ai nấy đều trốn trong nhà nhằm đảm bảo an toàn sức khoẻ. Tôi tạm dừng hết các nhóm dạy. Có một số mối quan hệ giữa người dạy và người học vượt lên trên mối quan hệ thầy trò. Một dạo,  tôi tự dưng nghĩ nhiều về chị L. Chị đang trong giai đoạn dự bị Subud. Một hôm, tôi nhận được cuộc gọi giao hàng của một chú xe ôm. Chú đến giao trứng và lạp xưởng do chị gửi tặng. Chị bảo mấy hôm nay chị nhớ tôi lắm. Chị gửi tặng chút đỉnh gọi là ủng hộ tinh thần, thương nhau cốt ở tấm lòng, chút đồ ăn không đáng bao nhiêu.

Thương nhau cốt ở tấm lòng!

 
 
   
  © 2022 Góc Nhỏ