Nhân tướng học dưới góc nhìn của một người Subud

Hải Anh Esther

 
 



Trước khi thật sự biết trân quý mình, tôi từng ủng hộ môn nhân tướng học. Với hiểu biết cạn cợt của mình ngày xưa, tôi cho rằng nhân tướng học là một khoa học thần kỳ, chính xác, có thể lý giải được số kiếp của một con người. Giàu hay nghèo, sướng hay khổ, đau yếu hay khoẻ mạnh, trường thọ hay đoản thọ… đều có thể lý giải bằng nhân tướng học. Thầy nhân tướng chỉ cần nhìn vào khuôn mặt một người, quan sát dáng đi và cách nói chuyện của họ thì có thể cho ta biết quá khứ vị lai, tâm tính, thực tế đời sống tinh thần, vật chất và tình cảm của người đó.

Chủ doanh nghiệp áp dụng nhân tướng học vào tuyển dụng và quản trị nhân sự. Những người làm ăn dựa vào tuổi tác và hình tướng tìm kiếm đối tác. Bố mẹ dựa vào nhân tướng học để lựa chọn dâu rể. Người dân nói chung theo thuyết này đánh giá và nhận định các đối tượng xung quanh. Sự yêu ghét ban đầu phần nhiều xuất phát từ ý thức chủ quan vào hình thức bên ngoài.
Nhân tướng học cho ra đời một số trường phái khác nhau để đánh giá cuộc đời một người. Nhóm dẫn đầu và cũng là trường phái mạnh nhất là xem mặt mũi và hình dáng cơ thể. Tiếp theo là nhóm xem tên họ. Thứ ba là nhóm xem ngày tháng năm sinh. Có nhóm xem số điện thoại hoặc số chứng minh nhân dân. Nhóm khác thì xem chỉ tay hoặc các nốt ruồi. Nhóm nào cũng khẳng định cách làm của mình là hay nhất.

Người ta còn nói thêm rằng, bề ngoài đôi khi không phải là tất cả để quyết định toàn bộ cuộc đời của một ai đó. Vấn đề là, thông qua nhân tướng học, một người biết được khuyết điểm và ưu điểm của mình. Từ đó, họ sẽ phát huy điểm mạnh và khắc phục điểm yếu nhằm giúp bản thân có cuộc sống tươi đẹp nhất. Các thầy tin rằng các phương pháp tu tập đúng đắn hoặc thiền định rất tuyệt vời để một người có thể cải thiện số mạng của họ. Ngoài ra họ khuyên ta nên hiến tặng một cách vui vẻ những thứ trong khả năng của mình. Họ gọi chung là sửa cái tâm để khắc phục hình tướng.

Nhiều cá nhân nhờ giải phẫu thẩm mỹ để thay đổi ngoại hình theo ý muốn của các thầy nhân tướng. Tôi chưa thấy ai thay đổi được thần thái trong đôi mắt bằng cách này. Trong ánh mắt vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí trầm trọng hơn sự đau khổ, ganh đua, đố kỵ, nóng giận, tàn ác, buồn bã, lo lắng, sợ hãi…

Tôi trải qua gần nửa cuộc đời chỉ để đau đáu, dằn vặt với các vấn đề về nhân tướng học. Lý do là vì tôi tự đánh giá mình hạng bét trong mắt các nhà nhân tướng. Dáng dấp, mũi, mắt, tai, răng, mặt, mày, cằm… không có cái nào gọi là đẹp theo định nghĩa của nhân tướng học. Tên họ và ngày tháng năm sinh của tôi khi truy ra thì chỉ có khổ và gian truân. Một thầy không nói gì khi tính toán ngày tháng sinh và các ký tự tên họ tôi. Nhưng trong ánh mắt ông ấy, tôi thấy có sự coi thường.

Tôi khờ khạo nghe theo người ta để tự ti về bản thân mình. Tôi tự ti luôn cả những thứ mà mình làm được. Tôi chưa bao giờ tin rằng mình mang lại giá trị cho ai khác. Từ nỗi sợ hãi về ngoại hình, tôi lấn sân sợ luôn cả tính cách của mình. Tôi sợ người ta đánh giá. Một cái nhìn của người khác cũng khiến tôi bối rối.

Giờ thì, nhờ bàn tay của Vị Thầy Vĩ Đại dìu dắt và thấy rõ tình yêu vô tận của Ngài, tôi bắt đầu nhìn nhận mọi thứ thuộc về nhân tướng học dưới một góc độ khác cao cấp hơn, sáng tỏ hơn, yêu thương hơn. Tôi thấy mình tuyệt vời. Có gì tuyệt vời hơn khi biết chắc mình là con cưng của Vị Thầy chứ! Tôi tự hào vì mình đã nhận ân sủng từ latihan Subud. Nhân tướng học trở thành một trò chơi cho vui. Niềm tin đã được đặt lại đúng nơi của nó, là nơi Thượng Đế Cao Cả chứ không phải vào các loại sách vở hay bài giảng rắc rối của rất nhiều thế hệ nhân tướng học. Cho dù họ đã kỳ công nghiên cứu, viết sách, truyền miệng hay áp dụng vào đời sống nhưng khi người Subud đã có latihan thì hệ thống ấy trở nên mờ nhạt. Nó trở thành một loại vật chất mà ta không dùng nữa. Ta đã giao nó cho Thượng Đế, tuỳ Ngài định đoạt.

Tôi dần hiểu ra rằng, trong âm có dương và ngược lại. Bên trong sự xấu xí của mình có nhiều thứ vô cùng đẹp đẽ. Sự hiểu biết về cái đẹp của nhân tướng học và trong tâm thức con người chắc gì đã đúng. Trong sự vất vả hiện tại của mình tiềm ẩn sự sung sướng ở một chiều không gian khác. Bản chất lao động vất vả hàm chứa trong nó niềm hạnh phúc của một kiếp con người. Vậy thì, thử đặt mình vào vị trí lớn lao hơn, ta thấy thái độ của mình trước kia thật buồn cười và ngu ngốc.

Luật vô thường có mặt ở tất cả các đối tượng trong vũ trụ. Những thứ ở ngoài linh hồn mà ta khao khát có được từ ngoại hình đẹp đến các loại vật chất hấp dẫn đến một lúc nào đó sẽ không còn là của ta nữa. Chúng thậm chí không phải là của ta ngay thời điểm hiện tại.

Thay vì dằn vặt về những điều chưa hài lòng, tôi chấp nhận sự dở dang như một phần của quá trình tu tập. Cứ để đấy, cứ đi tiếp. Trên con đường đúng đắn, rất có thể ta sẽ làm được những thứ hay ho hơn. Bằng sự hướng dẫn của Vị Thầy, bằng sự nhận thức ở tầm cao và sâu hơn, ta sẽ trở thành tạo tác đẹp đẽ nhất của Ngài, bất chấp quan niệm của con người thế gian. Ta sẽ làm được việc Ngài giao phó. Ta sẽ cống hiến cho cuộc đời này theo trách nhiệm mà Ngài đặt cho ta.

 

 
 
  © 2021 Góc Nhỏ