Thức ăn cho linh hồn

Minh Thần dịch

 
 


Isti Jenkins

Không hiểu sao tôi lại cảm thấy mình phải nói đôi điều về những gì mình trải qua khi nghe hay đọc những nói chuyện của Bapak và Ibu Rahayu, bởi đó là điều đáng làm.

Làm như vậy thường là cách thử thách lòng kiên nhẫn, đặc biệt sự vui lòng gạt bỏ ảnh hưởng của tâm trí luôn tìm cách giảm sút đời sống của linh hồn hay jiwa.

Và đó còn là đạt được một trạng thái cởi mở trong sự tin cậy cái quá trình nghe đó, vì nó có thể giúp cho dục vọng và tâm trí được quy phục, và khiến được thoải mái vì nghe nói tới những chân lí khiến phải tận tâm với những gì nghiệm thấy!

Nhưng tất cả những cái đó đều đáng công, bởi đó là tiếng nói của một người đã được ban cho Thức ăn cho Linh hồn...

Đó như là nhận được thức ăn cho linh hồn...và khiến có khả năng chuyển hóa tính tình và sự hiểu biết của mình. Tôi nói điều đó vì đó là sự chứng kiến của một hội viên ban đầu đã không hiểu được chính mình (hay không thấy những nhược điểm của mình) và khó khăn chấp nhận cái thế giới trong đó mình hiện hữu. Dưới đấy là một đoạn trích dẫn từ một nói chuyện của Bapak ngày 10 tháng 3 1983 tại Wisma Subud

Bí quyết cuộc sống chúng ta trên cái thế gian gian này là việc hiểu được chính mình. Nói cách khác là cái khả năng hiểu được cách mình hoạt động, cách bản chất mình hoạt động, để rồi dùng điều đó. Đó là bí quyết cuộc sống chúng ta, và đó là điều duy nhất ta có thể thấy và cảm được nhưng lại không thể bắt chước, vì đó là chính mình; ta không thể bắt chước ai đó đã thàng công. Chính cái không thể bắt chước đó là cái chúng ta tìm kiếm, có thể nói là trong latihan.
Cilandak ngày 3 tháng 10 1980

Tìm cách thấm nhuần tới mức tối đa bất cứ lúc nào nghe hay đọc những nói chuyện của Bapak và Ibu thực ra là điều che chở cho một định mệnh không tốt lành. Đó là điều ban cho tôi trí huệ khi tôi dại dột. Đó là điều khiến tôi trở nên ân cần để tha thứ cho chính mình khi thất vọng, và để chân thành chấp nhận những nhược điểm của mình.

Đọc những nói chuyện của Subud để được khuyên răn là điều giúp cho tôi thay đổi thái độ của mình đối với hầu hết mọi chuyện, khiến mình được đem tới một nơi tích cực từ một nơi tiêu cực...

Bằng cách cố gắng học hỏi từ những giảng giải mà Thượng Đế ban ân cho Tri Thức hiển nhiên là điều giúp cho tính tình tôi trở nên khá hơn...nhưng đó không chỉ là dựa vào ân huệ của latihan kedjiwaan, mà còn là đối diện những thử thách không bao giờ hết trong đời sống hằng ngày.

Nội dung những nói chuyện đó giúp cho tôi hiểu được tại sao thiên hạ lại hành xử theo những cách khác nhau, từ tốt đến xấu. Đó là việc tất cả chỉ là vay mượn trong lúc chúng ta còn nơi đây trên cái trần gian này nên phải phấn đấu để biết ơn và được hạnh phúc một cách tối đa. Chân lí và bí quyết của đời người chỉ được tiết lộ nhờ ân huệ và sự thương xót của Thượng Đế.

Tôi trích dẫn một đoạn nói chuyên dưới đây của Ibu Rahayu ngày 15 tháng 3 2014:
Điều này là không đúng, nếu có bất cứ ai nghĩ rằng họ không cần những nói chuyện của Bapak. Bapak tiếp nhận được những nói chuyện đó, Bapak tạo ra nó để làm gì? Bapak không tạo ra gì. Lí do khiến chúng ta tuân theo những nói chuyện đó là để cho mình không lầm đường lạc bước.

 

 
 
  © 2021 Góc Nhỏ