Chứng nghiệm về tổ tiên

Minh Thần dịch từ Subud Voice

 
 

Rohana Darlington

Khi chứng nghiệm về tổ tiên, tôi nhận thấy có hai điều xảy ra. Trước hết, tôi như đang xem xi-nê, như một khán giả, thì có một sự tương tác: các diễn viên đến bên tôi, hỏi tôi điều này điều nọ, hay cho tôi biết những điều mà họ nghĩ tôi không biết. Chẳng hạn, có ai đó đến gần tôi, thì thầm nói vào tai tôi, hay có lẽ đó là người đại diện cho một nhóm nào đó.

Đôi khi, latihan chỉ điểm cho tôi cách đáp ứng. Tôi có thể nói điều gì đó với người đó, những lời lẽ chỉ việc tuôn ra từ miệng lưỡi tôi, điều khiến tôi ngạc nhiên. Đó không là một sự đáp ứng của trí thức, mà là của cảm xúc.

Trong những trường hợp khác, điều đó như là người muốn giao tiếp với tôi nằm trong nội tâm tôi, có thể nói có một cái tôi trong tôi. Khi tôi nghiệm được tất cả những cảm xúc đó, latihan đáp ứng một cách hình như thích đáng, khiến người đó có vẻ hài lòng, rồi biến mất.

Ngược lại, khi làm những công việc về nghệ thuật hay sách báo của mình, tôi được gợi hứng bởi điều gì đó mình trông thấy trong cái thế giới chung quanh mình, khiến tôi bình tĩnh dần dà làm công việc mình cho tới lúc xong xuôi.

Tôi lấy làm cảm kích vì những chứng nghiệm đó về tổ tiên, bởi đó là những gì giúp cho cuộc sống mình trong khuôn khổ của nhiều thế hệ. Nếu những điều đó cũng giúp cho các thân nhân mình tại thế giới bên kia, thì tôi mong cho nó xảy ra.

 
 
  © 2021 Góc Nhỏ