Trước thềm năm mới

Minh Thần dịch từ Subud Voice

 
 

ban biên tập Subud Voice

Vậy, năm nay sắp hết. Tới lúc phải tìm hiểu năm 2020 để nhận xét năm 2021.

Một năm thật sôi động. Trước kia chưa từng có một năm như thế. Trước kia đã có những bệnh dịch, nhưng chưa từng có một dịch nhận chìm thế giới như Covid-19.

Tôi sẽ không xét qua các thống kê. Bạn biết được trên các tin tức, nên không cần những gì của tôi. Bất cứ những gì tôi đang viết lúc này sẽ không hợp thời nữa, trong lúc bạn đọc bài này.

Theo chỗ chúng ta biết, may mắn là chỉ có một hội viên Subud chết vì Corona-19, nhưng vi-rút đó đã ảnh hưởng tới đời sống của tất cả chúng ta. Như mọi người trên thế giới, chúng ta phải học cách thích nghi một cách mới mẻ.

Vi-rút đó đã ãnh hưởng tới mọi khía cạnh của đời người, về chính trị và kinh tế, và đó là cái kết cấu của những quan hệ giữa người và người. Nhiều người đã thâm sâu đau khổ. Họ mất thân nhân; họ mất cơ nghiệp đã xây dựng trong đời mình.

Ở Úc chúng tôi may mắn là chính quyền đã quản lí tương đối khá cuộc khủng hoảng, và thiên hạ cũng tương đối chấp nhận những hi sinh đòi hỏi để kiềm chế vi-rút.

Tất nhiên năm nay có một cuộc bầu cử ‘lịch sử‘ tại Mỹ. Lúc tôi viết bài này (tháng 11 2020) thì Joe Biden được tuyên bố là thắng cử với 296 điểm, trong khi Donald Trump lê lết theo với 214.

Joe Biden được tuyên bố là thắng cử, nhưng Donald Trump không chịu nhượng bộ, và có vẻ quyết tâm tụng kiện. Trong lúc bạn đọc điều này thì có lẽ mọi chuyện đã dàn xếp, nên tôi không cần nói gì thêm.

Mong cho Donald đưng làm bất cứ gì tai hại trong 70 ngày còn lại làm chủ Bạch Ốc.

Nội bộ Subud…

Khoảng lúc người ta bắt đầu cảm thấy sự hiện diện của vi-rút, Ibu Rahayu phân phát rajah của mình, mong cho nó đến tay mỗi hội viên trên thế giới. Việc làm đó của Ibu Rahayu được thâm sâu tán thành, và nhiều người cho tôi hay nó có một hiệu quả củng cố làm cho họ dũng cảm và bình tĩnh đối diện tình cảnh.

Có lẽ trường hợp đáng chú ý nhất về ảnh hưởng của vi-rút đối với đời sống cộng đồng của Subud là việc hoãn lại Hội nghị. Thế giới tới năm 2024. Như với mọi người trên thế giới, việc đặt kế hoạch trở nên khó khăn.

Nhưng chúng ta đã tùy cơ ứng biến. Chúng ta đã dùng những công nghệ mới để liên lạc như Zoom, trong lúc cá nhân và cộng động bị cách biệt. Nhiều người trong chúng ta đã nhân sự cách ly để khai thác tinh thần sáng tạo và sự thông giao theo những cách mới.

Dưới đây là một chi tiết về đời sống Subud trên khắp thế giới. Một anh bạn tại một quốc gia nọ cho tôi hay là họ đã làm quen với việc mang khẩu trang tập latihan.

Thực vậy, luật lệ ở đây là chúng tôi đã đi tập latihan trở lại. Chúng tôi phải tuân theo những lời khuyên của chính quyền: khử trùng bàn tay khi vào một tòa nhà, ký tên trên một danh sách (để truy nguyên), không được tụ tập đông đảo (chỉ được 5 người nam trên lầu và 8 người nữ dưới lầu, phòng vệ sinh riêng biệt cho mỗi bên…), mang khẩu trang (điều bắt buộc trong tât cả các cửa tiệm, ngoài những tiệm ăn ra và trong lúc ngồi ăn uống, nhưng các nhân viên thì phải mang khẩu trang) tuy thế, tình hình vẫn còn điên loạn với việc mỗi ngày có thêm 20.000 người nhiễm bệnh và còn sẽ gia tăng…

Tại Subud Voice...


Hình như có nhiều người đóng góp cho Subud Voice hơn trước kia. Có lẽ tình trạng cách ly làm thiên hạ trở nên trầm ngâm về chính mình.

Tới năm 2021 thì ra sao?

Sắp có những vác-xin an toàn và hiệu nghiệm, và vi-rút sẽ bị đánh bại? Sau một vài tháng mọi việc trở lại ‘‘như thường‘‘ và tất cả chỉ là một cơn ác mộng?

Nhưng có lẽ cũng sẽ không là vậy. Tôi không dám đoán mò.

Về phần tôi

Những lời lẽ dưới đây của một nhà thơ khuyến khích tôi nhìn đời người như một cuộc phiêu lưu.

Tuy mất mát đã nhiều
Tuy không còn như xưa
Lúc chuyển trời chuyển đất
Nhưng ta vẫn là ta.
Tâm ta đã suy mòn
Do định mệnh suy mòn
Do thời gian suy mòn.
Vẫn còn đó ý chí
Ý chí muốn đấu tranh
Ý chí muốn tìm kiếm
Ý chí không chịu thua.

 

 
 
  © 2020 Góc Nhỏ