Hãy chú ý đến những sức mạnh của cây cỏ

Minh Thần dịch từ Subud Voice

 
 


Bác sĩ Rachman Mitchell viết…

 
   

Tất cả chúng ta trong Subud đã may mắn không những là có một lối tu tập làm linh hồn chấn động, mà còn có những giảng giải của Bapak về cuộc hành trình của sự sống trong tập thơ Susila Budhi Dharma và trong biểu tượng của Subud. 

Mỗi người chúng ta khác nhau vì gia đình, quốc gia và tôn giáo. Tuy thế, những trải nghiệm và giảng giải của một người Java sinh ra cách đây 120 năm thích đáng cho tất cả chúng ta, dù gốc gác mình là gì đi nữa.

Nhưng hiểu biết được là một quá trình dài lâu đòi hỏi nhiều kiên nhẫn.

Một trong những nói chuyện đầu tiên của Bapak được bạn Batara Pane dịch ra. Tôi lần đầu gặp anh tại trạm Waterloo, lúc tối trong tháng 4 1957.

Chúng tôi đã gặp nhau lúc ăn sáng tại phòng ăn của Coombe Springs, nhưng không nói chuyện với nhau. Tôi thường chú ý tới những người đến đó, nhưng lần này thì tự động cảm thấy sắp có một sự biến chuyển gì đó.

Trên xe lửa, tôi lập kế hỏi anh hết điều này tới điều nọ về tâm linh, nhưng anh không bị mắc mưu. Trong lúc đi bộ hai cây số trở về Coombe, anh nhận xét những cành trái anh đào đẹp như thế nào.

Làm sao tôi có thể ngờ được là trong 20 năm chúng tôi là hàng xóm tại Wisma Subud, và anh đã kêu tôi đến gặp anh trong lúc anh đang hấp hối tại bệnh viện vì phải phẫu thuật bởi chứng phình mạch?

Lần đầu tiên Bapak nói chuyện thì không có những người dịch có khả năng, nên Batara làm công việc dịch. Điều này là bất công cho anh, vì anh không thông thạo tiếng Anh.

Sau khi Bapak nói được 10 phút hay khoảng đó, Barata nói „Hãy chú ý tới những sức mạnh của cây cỏ“ và chỉ có vậy! Một câu nói đi thẳng vào đầu óc tôi và còn được duy trì cho tới nay, vì nó khiến tôi hiểu được những thiên giới khác nhau.

Từ lúc còn nhỏ, tôi luôn cảm thấy gần cận với cây cỏ. Sự hiện diện ăn sâu vào lòng đất của chúng khiến cho tôi trở nên yên lặng và làm tôi không quên cái thân thể vật chất mình là tại đó và cũng sẽ kết thúc tại đó. Cây cối còn là một vật thể nối kết nền đất với trời cao, với những gi bên trên và bên ngoài. Khi tôi là sinh viên ở Sussex, những rừng cây ở đó có những gì giúp cho đầu óc tôi được yên lặng.

Khi được khai mở trong Subud, mỗi tháng tôi đều về Sussex để gặp bà mẹ mình và đi dạo trong những rừng cây phía sau căn nhà ngoại ô của bà. Các cây cối có vẻ như có một sự sống rung động, một sự sống cảnh tỉnh rung động nơi tôi.

Những giảng giải của Bapak về bản thể của những sức mạnh khác nhau, về Thiên Giới và Thực Tại...

Mười ngày trước đây, hai cô cháu gái của chúng tôi, họ thuê một căn nhà ngoại ô ở Pemberton, mời chúng tôi tới đó chơi.

Trên đường tới đó làm cho chúng tôi cảm thấy được giải thoát khỏi cái tình trạng ‘‘cách ly vì COVID,‘‘ nên chúng tôi ca hát, hầu hết là những bài ca của những năm 1970.

Chúng tôi đi dạo giữa những cây bạch đàn cao lớn, một vài cây cao gần tới 60m. Devyani nắm lấy cánh tay tôi cho tôi được vững vàng, khi chúng tôi đi trên một con đường trơn, và trong lúc Devyani trèo lên cây bạch đàn cao 57m, tôi ngồi trên một ghế băng nhìn xuyên qua màn trướng các cây cối và nghe tiếng chim ca hát đánh dấu sự sắp hết của một ngày.

Năm 1969 trong lúc tập latihan trong phòng tập của Wisma Subud, tôi nhận thấy mình đang trong một nơi chốn rất đẹp như thiên giới. Điều đó là THẬT hơn những trải nghiệm thông thường của mình, hay bất cứ nỗ lực nào để nhớ lại về sự hiện diện của mình. Tuy nhiên, tất cả chỉ là những cây cỏ với một vài con chim bay lượn giữa đó. Có cả một hồ nước và những dòng suối. Tuy là có THẬT nhưng tôi nhận thức được đó là thiên giới của cỏ cây nơi mình.

Cái thiên giới thú vật của nỗ lực, lao động, cạnh tranh, tranh đấu và thành đạt không có đó, và tôi đã không nghiệm thấy cái thiên giới đó.

Nhiều điều về Thiên Giới hay Thiên Đàng đã được nói tới trong kinh Quran, và những gi được mô tả thì tương tự với cái trạng thái của tôi. Nhưng theo sự hiểu biết của tôi, điều Bapak muốn nói tới là một hành trình lên cao, dù đó là một sự Thăng Thiên nhanh chóng như Bapak và nhiều người khác đã mô tả, hay một quá trình dần dần mà tất cả chúng ta có thể sẽ trải qua.

 

 
 
  © 2020 Góc Nhỏ