Tự nhận thức

Suryadi Mai Thế Sơn

 
 


Các anh chị em thân mến,

Cũng trong tinh thần bài nói chuyện của Ibu, mã số <02 SGN 1> ngày 25/2/2002 tại thành phố HCM, về sự Thực Hành Latihan Trong Đời Sống; Suryadi xin được gửi tới anh chị em bản dịch một lá thư của Ibu, viết tại Pamulang ngày 14/8/2017 <góc Tài Liệu/góc Rahayu/2017>, nói về sự Tự Nhận Thức.

Nội dung lá thư của Ibu cũng là muốn nhắc nhở chúng ta phải ý thức và hiểu được sự quan trọng của việc thực hành latihan trong đời sống. Và để có thể thực hành được những gì chúng ta tiếp nhận được qua latihan, thì chính chúng ta phải là người chủ động và có trách nhiệm trong việc làm này. Đó là luôn luôn có ý nguyện đặt mình ở vào trạng thái của latihan (trạng thái yên tịnh và quy thuận từ bên trong) để có thể cảm nhận được những chỉ dẫn từ quyền năng của Thượng Đế cho tất cả mọi hành động trong đời sống. Tuy nhiên, để có thể cảm nhận và thực hành được những chỉ dẫn này, nó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải có sự cố gắng để luôn luôn duy trì được tình trạng cảnh giác cao độ của sự tự nhận thức; để có thể cảm nhận được những tín hiệu từ bên trong, hầu có thể kịp thời nhận ra những sai lầm trong mọi hành động và lối cư xử của mình. Từ đó mới có thể ngăn chận nó, hoặc kịp thời sửa sai, để không tiếp tục phạm sai lầm. Còn nếu không, chúng ta lại tiếp tục vô tình tạo ra những ô uế và tội lỗi mới trong nội cảm của mình. Những thứ mà, qua tiến trình tập latihan, đã được quyền năng của Thượng đế thanh lọc và tẩy rửa. Và nếu chúng ta không kịp thời ý thức và hiểu được điều này để ngăn chận nó; thì hậu quả là, việc tu tập của chúng ta sẽ rơi vào tình trạng dậm chân tại chỗ, hoặc thoái hóa. Điều này được Bapak giải thích trong bài nói chuyện, mã số <66 MLG 1>, như sau: "Vì thế, những gì quan trọng cho tất cả các anh chị em bây giờ là đừng có tiếp tục đưa những rác rưỡi từ bên ngoài vào bên trong mình nữa. Các anh chị em đã được Thượng Đế tẩy rửa sạch sẽ, nhưng rồi các anh chị em lại tiếp tục mang những dơ bẩn khác vào. Các anh chị em mới được giúp làm sạch buổi chiều, rồi các anh chị em lại mang những thứ dơ bẩn trở lại ngay sáng hôm sau; các anh chị em được làm cho sạch sẽ lúc buổi sáng, và các anh chị em lại mang tất cả những thứ đó vào trở lại ngay trong buổi chiều. Sự thật là những gì các anh chị em mang vào còn nhiều hơn những thứ được tẩy ra - vậy là thế nào? 1kg được lấy ra và các anh chị em lại mang vào tới khoảng 62kg. Có đúng vậy không? Thưa các anh chị em, một khi các anh chị em có thể tiếp nhận được điều này, các anh chị em sẽ ý thức và hiểu được hết mọi sự."

Và đó chính là lý do tại sao, có nhiều hội viên Subud đã hỏi Bapak hoặc Ibu, là tại sao đã tập latihan 10 năm, 20 năm mà cũng không thấy thay đổi hay tiến bộ gì nhiều.

Subud là sự thực tế, và Thượng Đế là chí công vô tư, nên mọi sự xảy ra đều có sự quân bình, công bằng và hợp lý. Đó là, chúng ta phải trả giá tương xứng cho những gì chúng ta đạt được. Vì thế, như Ibu đã nói, chúng ta không thể đòi hỏi Thượng Đế biến hóa cho chúng ta từ một người xấu trở thành một người tốt. Mà để có thể trở thành một người tốt, chúng ta cũng phải cố gắng và làm phần vụ của mình. Chúng ta cũng phải hiểu là, chúng ta đã thực sự may mắn được quyền năng của Thượng Đế giúp cho phần bất khả thi, là phần thanh lọc và tẩy rửa những lỗi lầm đã có sẵn ở trong chúng ta qua latihan; cũng như tiếp tục giáo dục và hướng dẫn chúng ta từ bên trong, để chúng ta có thể nhận biết và chấm dứt những sai lầm vẫn còn đang tiếp diễn. Vì thế, bổn phận và trách nhiệm của chúng ta chính là phải biết tự kỷ luật với chính mình, để có thể tuân theo những chỉ dẫn này hầu mới có thể trở nên trong sạch để trở thành những con người có phẩm chất susila, budhi, dharma. Và để thực hiện được điều này, chúng ta thực sự cần phải thực hành điều Ibu muốn nói, được gọi là sự tự nhận thức.

Trong nhiều bài nói chuyện khác, Ibu cũng có nhắc nhở tới nhiều lối hành xử không đúng do ảnh hưởng từ nafsu. Chẳng hạn như việc hay nổi giận, hoặc phê bình chỉ trích người khác v.v. Và vì chúng ta không cảnh giác và ý thức để nhận biết được những điều sai lầm đó; nên lối hành xử này cứ được lập đi lập lại cho đến khi nó trở thành một thói quen. Và một khi đã trở thành một thói quen, thì lâu dần nó sẽ trở thành cá tính của người đó. Và một khi nó đã trở thành một cá tính, thì sẽ rất khó hoặc không thể thay đổi được nữa. Vì vậy, khi đã hiểu được điều đó, thì chúng ta cần phải bắt đầu tìm cách chấm dứt nó, và tập cho có những thói quen mới. Những thói quen có bản chất susila budhi dharma; để chúng ta có thể bắt đầu sống đúng theo thánh ý của Thượng đế, hầu tạo điều kiện cho nội cảm của chúng ta ngày càng trở nên trong sạch, để trở thành một môi trường thuận lợi cho việc tăng trưởng và phát triển của phần linh hồn con người chúng ta (Linh hồn Rohani).

Trong số anh chị em chúng ta, nếu ai đã từng nhịn chay ramadan, không ít thì nhiều cũng nhận biết được lợi ích của sự nhịn chay này, là giúp cho chúng ta bắt đầu nhận biết được sự khác biệt giữa những lối hành xử đến từ áp lực của nafsu, và những lối hành xử đến từ nội ngã không do áp lực của nafsu. Và vì trong tháng nhịn chay đó, do áp lực của nafsu đã bị yếu đi, chúng ta đã có thể giữ được những giới luật của sự nhịn, và có được những lối hành xử tốt hơn hẳn những tháng còn lại trong năm. Như vậy có nghĩa là, nếu chúng ta có ý nguyện áp dụng những giới luật đó cho suốt năm, thì điều này cũng sẽ giúp cho chúng ta rất nhiều trong việc giảm bớt được những sai lầm do ảnh hưởng của nafsu. Vì thế, để thực hành được điều gọi là Tự Nhận Thức, chúng ta có thể áp dụng việc Thực Hành Latihan Trong Đời Sống qua những ý nguyện xin được Thượng Để dẫn dắt và giúp đỡ cho việc giữ được những giới luật đó cho mỗi một ngày, bằng lời cầu nguyện mỗi buổi sáng sau khi thức dậy như sau:

"Kính xin Thượng Đế Toàn Năng dẫn dắt và giúp đỡ cho con giữ được những điều như sau:

  1. Không dùng tai để nghe những chuyện ngồi lê đôi mách, việc cãi cọ hoặc những lời nói xấu xa.
  2. Không dùng miệng để nói những điều sai trái hoặc không tử tế.
  3. Không để cảm xúc của mình chạm tới cảm xúc hoặc dục vọng của người khác.
  4. Không dùng mắt cho những dụng ý không tốt.
  5. Không dùng tâm và trí vào những chuyện tưởng tượng hay nghĩ về những điều bất hạnh, hoang đường hoặc không có thật."

Và nếu những lời cầu nguyện như trên được lập đi lập lại mỗi ngày, thì dần dần nó sẽ trở thành một thói quen tốt, giúp nhắc nhở cho chúng ta luôn cảnh giác và ý thức được những gì mình đang nói, đang nghĩ, hay đang làm v.v.
Thưa các anh chị em, lời đề nghị trên chỉ hoàn toàn có tính cách cá nhân, do Suryadi cảm nhận được và muốn chia sẻ với các anh chị em. Dĩ nhiên mỗi người hoàn toàn có sự tự do, cảm nhận và quyết định khác nhau. Suryadi hoàn toàn tôn trọng điều đó và cũng thành thật xin lỗi các anh chị em, nếu có điều gì mà Suryadi muốn chia sẻ nhưng lại không thực sự thích hợp và có thể làm phiền lòng các anh chị em.

Cầu xin Thượng Đế Toàn Năng luôn hướng dẫn và soi sáng cho chúng ta. Amen,

Suryadi
California, 31/5/202

 

 
 
  © 2020 Góc Nhỏ