Một vụ chữa bệnh tại Coombe Springs

Minh Thần dịch từ Subud Voice

 
 

Mark Krieg viết từ Nam Phi trong Subud Voice November 2019…

 

 
Bapak ở Coombe Springs   

Vừa rồi một người anh em bà con tới thăm tôi tại Canada. Mẹ anh, Hilda Williams, là một hội viên đầu tiên của Subud, một người đã đem Subud tới Nam Phi. Trong bài này, tôi trích ra trong cuốn Tự Truyện của anh đoạn anh viết trường hơp mình được chữa khỏi bênh sáng máng (bilharzia), khi anh làm theo lời khuyên của Bapak.

Khi tôi 11 tuổi, bác sĩ chẩn đoán tôi có bệnh sáng máng, một bệnh bọng đái bị nhiễm trùng, khiến nạn nhận đái ra máu.

Tôi được trị liệu bằng trụ sinh nên mỗi ngày tôi phải lấy xe buýt tới trung tâm Johannesburg, để chịu một mũi tiêm đau đớn vào cánh tay. Tôi nhớ có lần đã tỉnh dậy trong một thang máy, sau khi bị một mũi tiêm như vậy. Nhưng chẳng có hiệu quả gì. Tôi phải cho rửa bọng đái tại một bệnh viên. Một lối chữa trị khó chịu khác là gài ống thông đường tiểu vào niệu quản. Sau khi điều đó cũng chẳng có hiệu quả, mẹ tôi quyết định đem tôi qua Anh, để hỏi ý kiến những y sĩ có tiếng nhất tại đó.

Mẹ tôi kiếm được một phòng trọ tại một khu vực của những hội viên Subud. Đó là một nơi có tường gọi là Coombe Springs, vì trước kia nó chứa một ngọn suối cung cấp nước cho lâu đài Hampton Court Palace.

Thủ lãnh của nhóm Subud là một người Indonesia được gọi là „Bapak“ và được John G. Bennett hỗ trợ. Mẹ nói chuyện với Bapak về căn bệnh của tôi, và Bapak khuyên bà nên mát-xa chỗ bọng đái của tôi. Bà đều đặn làm điều đó sau khi tôi đã ngủ. Một hôm nọ, mẹ tôi thức dậy thấy rất nhức đầu; tôi cũng thức dậy mà không thấy gì. Nước tiểu của tôi không còn dính máu nữa, và tôi cảm thấy khá thoải mái. Sau này khi tôi đi khám bệnh, người ta không còn nhận thấy những triệu chứng của bệnh sáng máng nữa, và tôi hoàn toàn được lành mạnh.

 
     
 
  © 2020 Góc Nhỏ