Nghe Bapak nói chuyện

Minh Thần dịch

 
 

Richard Harris August 2017

Harris Smart nói đôi khi lúc ‘mất hướng đi‘, cách tốt nhất để định hướng lại cho chính mình là nghe những bài nói chuyện của Bapak.

Theo tôi đoán thì mình không chỉ là kẻ duy nhất đôi khi đi đi loạng choạng trên con đường Subud. Có lẽ tôi đã đặt đúng chỗ những ưu tiên của mình. Tôi đã quên mình ‘TRƯỚC HẾT phải đi tìm nước của Chúa, rồi thì tất cả những gì khác sẽ được ban cho ngươi.‘

Chúng ta dễ bị lạc hướng, bị sa ngã trở lại, bị vỡ mộng hay không còn hứng thú với trách nhiệm của mình. Tôi thấy một trong những điều tốt nhất cho khi điều đó xảy ra, là trở về nguồn. Nghe một bài nói chuyện của Bapak.

Muốn nghe một bài nói chuyện, tất cả những gì tôi phải làm là vào Subud Library, vì nơi đó sưu tầm rất nhiều những bài nói chuyện của Bapak.

Như nhiều người, tôi thấy cách tốt nhất nghe những buổi nói chuyện của Bapak là bỏ phần thông ngôn mà nghe Bapak nói chuyện với những phụ đề bằng tiếng Anh.

Một buổi nói chuyện chỉ dài lâu 43 phút, và như vậy thì rất thích hợp với tôi. Chúng ta đừng quên rằng trước kia nói chuyện và thông ngôn đôi khi kéo dài tới 3 tiếng đồng hồ hay hơn.Thật là một thử thách với những ai ngồi mà thấy đau như tôi.

BUỔI NÓI CHUYỆN

Buổi nói chuyện tôi nghe thật hay. Thật sáng sủa, thật ngắn gọn. Bapak giảng giải rất sáng sủa chủ đích và nghĩa lí của latihan. Người tóm lược những động lực khác nhau trong lòng chúng ta, cùng với quan hệ của nó với những cõi giới vật chất, thực vật, thú vật và những thứ khác.

Coi hay nghe một buổi nói chuyện của Bapak, chúng ta không những được lợi nhờ những điều người nói, mà còn nhờ những khuôn mẫu cư xử và việc giọng nói Bapak có cái gì đặc biệt.

Buổi nói chuyện bắt đầu bằng cách cảm tạ ban quản trị chăm lo cho Bapak cùng với đoàn tuỳ tùng trong lúc viếng thăm. Tính nhã nhặn của Bapak thật khéo léo. Điều đó nhắc nhở tôi như thế nào mình phải lịch thiệp, cảm kích và tử tế, nhưng tôi lại thường thô lỗ. Bapak đưa ra khuôn mẫu những đức tính mà Ibu Rahayu gọi là lòng ‘kính mến.‘

Buổi nói chuyện đề cập tới những chủ đề đáng chú ý như vũ khí hạch nhân. Tại sao lại có những cái đó? Mình có thể làm gì với những vũ khí đó?

Có một đoạn tức cười trong đó Bapak nói về mặt trăng. Người nói mặt trăng được coi là sáng chói và tương đương với một phụ nữ trẻ đẹp, nhưng kể từ khi chúng ta lên mặt trăng và thấy nó đầy sẹo và vết lõm, phụ nữ không còn được bợ đỡ và coi như mặt trăng nữa.

Nhưng cái hướng chánh yếu của buổi nói chuyện đề cập tới những vấn đề căn bản của Subud, thực vậy những vấn đề luôn là phần việc của những tôn giáo cổ truyền, như hậu quả những hành vi của chúng ta.

HẬU QUẢ NHỮNG HÀNH VI SAI TRÁI

“„If you do wrong, it will be not God but your own actions that punish you.“

Tôi rất nhận thức được như thế nào những hành vi của mình tác động tới đời sống mình, và rất lấy làm cảm kích là nghe Bapak nói vài điều về việc đó.

- Nếu không muốn bị nóng, thì đứng đến gần lửa.

Một lời cảnh cáo đáng chú ý. Có rất nhiều điều trong đời tôi là bằng chứng của những gì không là sự thật.

- Nếu không tiếp nhận được sự hướng dẫn của Thượng Đế, như vậy tức là những gì các bạn làm chỉ dựa trên những gì là sai lạc và xấu xa.

Tôi hoàn toàn thấy rõ tại sao mình đã không thành công: nguồn suối của những gì mình làm lẫn lộn đầy những gì sai trái.

Bapak tiếp tục giải thích những lợi ích của latihan. ‘‘Lợi ích lớn nhất là bây giờ các bạn ý thức được cuộc sống mình.‘‘

Chủ đích của latihan là ‘‘khiến cho cảm thấy chân ngã mình luôn luôn sống.‘‘

‘‘Xu hướng của latihan là khiến cho các bạn trở thành những con người mà bản chất là thực sự của con người, những con người thực sự tiếp nhận được [ân huệ] của Thượng Đế‘‘.

Người nói rằng latihan khiến cho linh hồn có khả năng làm việc CHUNG với những ‘xung lực‘ mà chúng ta cần cho cuộc sống trên thế gian này.

Vậy nên, tôi phải biết ơn là mình đã đọc bài nói chuyện đó.

Các bạn có thể nhìn với linh hồn mình: không với những cặp mắt sẽ suy tàn, chắc chắn sẽ mục nát.

Các bạn sẽ có thể ngửi, nhưng không là với mũi mình, bởi mũi sẽ mục nát.

Vậy nên, tất cả các bộ phận của mình sẽ mục nát, nhưng linh hồn mình sẽ sống và quen thuộc với cách mình sống trên thế gian này, tâm thức mình sẽ không bị ảnh hưởng – nó sẽ còn đó.

 
     
 
  © 2019 Góc Nhỏ