Hồi ức về Bapak

Minh Thần dịch

 
 

Subud Voice June 1995

Ba vụ bí mật của Fatima
(Rosalind Braby)

Người đầu tiên nói với tôi về 3 vụ bí mật của Fatima là anh Lateef Ismail. Chúng tôi gặp nhau tại một buổi họp nọ ở Sao Paulo, Brazil trong năm 1981. Anh Lateef vừa đến từ Lisbon và đã được dẫn tới làng mạc nhỏ bé ở Fatima, nơi người nói cho anh hay về 3 vụ bí mật mà Đức Mẹ tiết lộ cho 3 cô bé nhà quê trong năm 1917. Hai cô đã qua đời và cô thứ ba hiện còn sống trong một tu viện ở Fatima, không hơn không kém là một tù nhân của các hồng y, hình như vậy.

 
Fatima, Bồ Đào Nha - Ảnh: Lê Nguyễn  

Cô nói Bapak là một người phương Đông được Thượng Đế phái tới. Bí mật thứ nhất là nếu thế giới không cầu xin Thượng Đế cứu giúp mình, thì sẽ xảy ra Thế chiến Thứ hai. Bí mật thứ hai là sự xuất hiện của một người phương Đông ăn mặc theo lối Tây phương. Sứ mệnh của người đó là chỉ cho thiên hạ thấy con đường tới Thượng Đế để kết hợp tất cả các tôn giáo.

Bí mật thứ ba sẽ được Đức Giáo Hoàng tiết lộ cho thế giới trong năm 1960, nhưng tất nhiên điều đó đã chưa từng xảy ra.

Sau khi đã lưu lại tại Sao Paulo, chúng tôi đi theo Bapak tới Medellin. Sau một buổi latihan tại đó, tôi đang ngồi cùng chị Viriginia krieg thì Muti, cô cháu gái của Bapak, đến ngồi chung. Cô nói:

''Mấy chị đã đọc một bài nọ trong tờ London's Guardian hay chưa?''

Cô kể cho chúng tôi là trong lúc Bapak và phái đoàn còn ở London thì đã có bài báo đó. Bài đó thuật lại việc một máy bay bị cưỡng đoạt bởi một tu sĩ là hội viên Subud. Kẻ đó mong thuyết phục được Đức Giáo Hoàng bí mật thứ ba của Fatima. Nhưng bởi lo sợ cho sự an toàn của hành khách bị liên lụy, vị tu sĩ đó đã chịu thua khiến cho nội vụ bị ỉm đi.

Từ London Bapak tới Vienna, rồi tới Lisbon. Trên đường bay tới Lisbon, Muti nhận thấy mình ngồi gần một vị hồng y Công giáo. Họ cùng nhau trò chuyện, và Tuti biết được vị hồng y đó đến từ Fatima. Cô hỏi ông: ''Tại sao Đức Giáo Hoàng không công bố bí mật Fatima thứ ba?''

Có vẻ hơi căng thẳng ông nói là chuyện đó rất khó nói, rồi nói lảng sang chuyện khác. Sau đó, ông chỉ Bapak hỏi Muti người đó là ai. Muti nói: ''Ông tôi đấy.'' Cô sắp nói gì thêm nữa nhưng chợt đổi ý định.

Khi động cơ không chạy nữa...
Chúng tôi đi cùng một chuyến bay với Bapak từ Medellin tới New York. Anh Mark cùng chị Viriginia Krieg và bản thân tôi là những hội viên Subud duy nhất, ngoài Bapak và gia đình.

Máy bay đáp xuống tại Barranquilla để tiếp nhiên liệu, và vừa mới cất cánh. Tôi có thể rõ rệt trông thấy Bapak tại một chỗ ngồi gần cửa kính. Chúng tôi đang ngồi trên máy bay khoảng 15 phút thì đột nhiên động cơ không chạy nữa và các ánh đèn đều tắt.

Tôi lập tức nghĩ: ''Điều gì đang xảy ra vậy? Trời ơi, không được đâu, bapak đang trên máy bay.'' Tôi trông thấy Bapak nhìn ra ngoài cửa kính. Tôi tự hỏi không biết Bapak đang nhìn cái gì, vì chỉ có những đám mây.

Khi động cơ chạy trở lại và ánh đèn bật lên, điều này như là chẳng có gì đã xảy ra.

Chúng tôi đến New York, và sau đó tôi nói chuyện với anh Konrad Baerveldt, một người mình từng quen biết ở Nam Phi. Anh đến hỏi Bapak về cuộc phẫu thuật sắp tới của một người anh em ruột thịt. Khi anh vào gặp Bapak, Muti hỏi anh: ''Ông có nghe nói gì về những gì xảy ra cho máy bay trong khi tới đây?''

Konrad nói là không, Muti nói tiếp: ''Chúng tôi vừa rời khỏi Barranquilla thì đột nhiên ánh đèn đều tắt còn động cơ thì không chạy. Bapak tự nói với mình là dù bất cứ gì xảy ra, Bapak lấy làm đau buồn cho gia đình mình và gia đình Subud của mình đang cùng trên máy bay.''

''Ngay lúc đó Bapak nói với tôi là mình nhìn ra cửa kính trông thấy một thiên thần đang nâng đỡ máy bay cho tới khi động cơ chạy trở lại.''

Tôi hết sức kinh ngạc. Tôi nhớ đã đọc một đoạn trong một bài nói chuyện của Bapak trong đó có nói tới những thiên thần rất to lớn.

 
     
 
  © 2019 Góc Nhỏ