Chuyện kiêng cữ thịt heo

 Minh Thần phiếm luận

 
 


Có lần tôi bàn chuyện kiêng kị thịt heo của người Hồi giáo với một anh bạn Công giáo. Anh nói: ''Thật vô lí, TĐ đã tạo ra các súc vật cho chúng ta ăn, tội gì phải kiêng kị!“ Nhưng xét cho kĩ, điều đó không phải là hoàn vô căn cứ, hay thiếu một căn bản khoa học.

Thịt heo là thứ được nhiều người ăn tại nhiều quốc gia, gồm 38% của tổng số những loại thịt sản xuất trên thế giới. Nhưng heo cũng là loại thú vật ăn ở dơ bẩn nhất, nên không phải là hoàn toàn vô lí nếu kiêng cữ thịt heo. Có những lí do khiến phải suy tính kĩ lại trước khi ăn.

  • Bộ máy tiêu hóa của heo chứa đầy độc tố, tiêu thụ nhanh chóng bất cứ những gì heo ăn, chỉ mất 4 tiếng đồng hồ, trong khi với bò là 24 tiếng.
  • Những độc tố đó tích luỹ trong cơ thể heo dưới hình thức những tế bào béo mỡ, trong khi đáng lí ra bộ máy tiêu hóa phải loại trừ những gì có hại cho sức khoẻ.
  • Heo mang đầy những sâu trùng hay ký sinh bẩn thỉu có thể xâm nhập vào cơ thể loài người, tạo những ấu trùng vào dòng máu và bắp thịt, làm cho có những căn bệnh khiến đôi khi phải chết.
  • Theo WHO (tố chúc y tế thế giới) thịt biến chế (như thịt hộp) của heo không tốt cho sức khoẻ và có thể tạo nên bệnh ung thư, vì chứa nhưng vi-rút Hepatitis E, Niprah và Menangle.
  • Heo là loại thú vật ăn xác thối; chúng ăn bất cứ gì: rệp, côn trùng, phân cứt, xác chết những con heo hay con thú khác.

Người Thiên Chúa giáo dựa trên câu nói này của Chúa Giê-Su để biện minh cho việc người ta có thể ăn bất cứ gì: ''Bởi nó không vào tâm hồn, mà vào dạ dầy, rồi được cho ra ngoài cơ thể.'' (Máccô 7:19 NIV)

Câu tiếng Anh của bản NIV (New International Version), một bản dịch hiện nay được nhiều người dùng, là ''For it doesn't go into his heart but into his stomach and then out of his body.''

Nhưng một số nhà bình luận Thánh Kinh cho đó không đúng là lời nói của Đức Ki Tô. Câu nói đó trong bản King James' Version, một bản dịch được coi là cổ điển, là ''Because it entereth not into his heart, but into the belly and goeth into the draught, purging all meat'' (Bởi nó không vào tâm hồn, mà vào trong bụng rồi cho đi ra, để loại trừ tất cả các loại thịt)

Như vậy thì Đức Ki Tô đã không hề tuyên bố là ta có thể ăn bất cứ gì. Chuyện không bị cấm kị chỉ là sự giải nghĩa của người dịch, và nếu so sánh với những nguyên bản bằng tiếng Hy Lạp, người ta thấy bản King James' là đúng hơn hết.

 
     
 
  © 2018 Góc Nhỏ