Một bài thơ quen thuộc

 Minh Thần phiếm luận

 
   

 

Đọc bài thơ dưới đây chắc nhiều người sẽ nghĩ là của một hội viên Subud.


Tôi chết đi là khoáng vật
Để vào thế giới thảo mộc.
Tôi chết đi là thảo mộc
Để vào thế giới thú vật.
Tôi chết đi là thú vật
Để vào thế giới con người.

Tại sao lại phải lo sợ,
Khi chết đi là bớt đi?
Là con người rồi cũng chết
Để bay vút lên trời cao
Chung sống với các thiên thần.
Bỏ đi linh hồn thiên thần
Tôi thành cái chưa từng thành.

Là con người rồi cũng chết
Tái sinh bay vút lên trời
Với các thiên thần chung sống.
Bỏ đi cơ thể thiên thần
Tôi thành điều phàm nhân nghĩ

Không bao giờ sẽ thành được.

Thực ra, tác giả là Rumi, một thi sĩ Ba Tư của thế kỉ 13, một Sufi hay nhà thần bí Hồi giáo. Bài thơ này đăng trong Subud Voice số June 2017. Một độc giả nhận xét: ''Có 7 trình độ của các sức mạnh không là điều do Bapak nghĩ ra, mà do các Sufi.''

 
     
 
  © 2018 Góc Nhỏ