Ghép tim

Diễm Phúc dịch từ Subud Voice 7/2017

 
 

Chứng nghiệm có tác động sâu sắc này được trích từ quyển sách với tựa đề “Bình Minh” (The Dawning) của tác giả Emanuel Elliott…

 
   

Vào ngày 25 tháng 3 năm 1987, tôi nhận được một chứng nghiệm tâm linh có tác động sâu sắc nhất trong số tất cả những chứng nghiệm latihan mà tôi có được, và chứng nghiệm này đã đánh dấu một bước ngoặc trong giai đoạn này. Chứng nghiệm này khởi đầu là một giấc mơ, nhưng liền ngay sau đó đã phát triển thành một sự kiện khiến tôi tỉnh giấc.

Trong chuỗi sự việc diễn ra trong giấc mơ ban đầu, tôi thấy mình ở trong phòng phẫu thuật dùng để phẫu thuật ghép tim. Hai bác sĩ phẫu thuật bước vào, và tôi hoảng sợ khi nhận thấy mình ở vai trò bệnh nhân trong ca phẫu thuật này. Tôi kịch liệt phản đối rằng đây ắt hẳn là có sự nhầm lẫn rồi, nhưng hai bác sĩ phẫu thuật cứ phớt lờ trước sự van xin của tôi và họ chuẩn bị phẫu thuật. Một vị bác sĩ phẫu thuật có mang một dải băng dính ngang trên ngực áo choàng của ông, và tôi biết điều đó có nghĩa là ông là người chịu trách nhiệm chính trong ca phẫu thuật này. Cả hai vị bác sĩ đang hết sức quan tâm đến việc kiểm tra lại những dụng cụ phẫu thuật, và một vị bác sĩ nói với vị còn lại: “Tôi thắc mắc không biết ngày nay họ vẫn làm những chuyện theo cách mà chúng ta đã từng làm vào thời của chúng ta hay không.”

Đến lúc này, tôi tỉnh ngủ và có thể nhìn thẳng lên bầu trời đêm, những bức tường và mái nhà của phòng ngủ của tôi đã hoàn toàn biến mất. Tôi thấy hai thiên thần từ trên không giáng xuống trái đất mang theo một trái tim rất lớn, có đầy đủ những động mạch. Riêng trái tim này thôi đã to bằng hai phần ba kích thước của hai thiên thần. Và trái tim này trong suốt; tôi có thể nhìn xuyên qua trái tim này thấy những ngôi sao ở rất xa. Tôi tự hỏi không biết trái tim này được cấu tạo bằng chất liệu gì, thì một giọng nói đáp lại: “Bằng kim cương.”

Tôi nhắm mắt lại và ngay lập tức cảm nhận một sự rung động mãnh liệt nổi lên trong lồng ngực mình, như một “luồng điện cao thế”. Tôi cảm thấy sợ hãi và tin chắc rằng ắt hẳn là mình sắp chết vì bị nhồi máu cơ tim. Nhưng bởi vì tôi biết rằng bây giờ mình chỉ có một mình và hoàn toàn chẳng biết làm gì trong tình huống này, tôi chỉ còn có thể thả lỏng cơ thể và phó thác mọi sự cho Thượng Đế.

Sau một lúc trong latihan, tôi tiếp nhận trạng thái quy thuận đang diễn ra và tiến triển đến mức tôi chỉ có thể gọi tên những thuộc tính của Thượng Đế. Con quy thuận ân huệ, sự uy nghiêm, sự thông thái, và hoàn hảo của Thượng Đế Toàn Năng Duy Nhất; con quy thuận thánh ý, mục đích, và sự cao cả của Thượng Đế Toàn Năng Duy Nhất; con quy thuận niềm vui sướng hạnh phúc và những phẩm chất cao đẹp của Thượng Đế Toàn Năng Duy Nhất, và vân vân, đang thể hiện, con cảm thấy tất cả những gì thật sự tốt đẹp và cao quý chỉ đến từ Ngài. Bây giờ tôi ý thức được những thuộc tính này đang tuôn chảy vào trong lồng ngực của mình.

Sau một lúc, những rung động này ngừng lại và tôi nằm yên, cảm thấy mình rất yếu ớt đến nỗi tôi tưởng tượng bất cứ ai cũng cảm nhận được như thế này khi mình vẫn còn sống. Sau đó, tôi thấy chính tôi nhìn xuống thể xác của mình đang nằm trên giường, mặc trang phục giống như một người lính trong đoàn quân thập tự chinh, với cái áo lính màu trắng trên đó có biểu tượng cây thánh giá màu đỏ của thánh George.

Kế đến, mặc dù tôi rất yếu ớt, tôi cố gắng hết sức để ra khỏi giường và chẳng hiểu bằng cách nào tôi “bước đi” được sang phòng bên cạnh. Ở đó, tôi được khiến cho quỳ xuống và cúi đầu xuống để cầu nguyện trước khi tôi được cho phép trở lại giường ngủ. Trước khi tôi ngủ lại, tôi nhìn thấy trong khoảng không đen tối phía bên trên tôi một dũng sĩ mặc áo giáp đang cưỡi trên lưng một con ngựa chiến oai phong lẫm liệt.  

Hai năm sau, khi tôi đến thăm Jakarta, trong những lúc trò chuyện với nhau, anh Sudarto hỏi tôi: “Mọi việc của anh đã bắt đầu cải thiện sau khi anh có chứng nghiệm này phải không?”

Tôi đáp: “Vâng, đúng thế anh ạ. Chính xác là những điều tốt lành hơn đã xảy ra với tôi.”

 

 
     
 
  © 2017 Góc Nhỏ