Bài cuối của Varindra Vittachi

Minh Thần dịch từ Subud Voice 1997

 
 

 

 
   

Thông điệp của Bapak

Tôi đã là người hầu của Bapak trong 35 năm, từ đêm mùng 9 tháng chạp năm 1958 tại tư gia của Bapak ở Jakarta, nơi chúng tôi tụ họp sau khi Iksan Achmad qua đời, khi Bapak giao cho tôi nhiệm vụ đầu tiên là trả hết những món nợ của anh tại ngân hàng Nunsakara, bởi không nên để cho đó là cái gánh nặng của anh tại thế gian này, dù anh ở bất cứ đâu. Nhiệm vụ đó đã nhanh chóng được thực hiện. Bây giờ là nhiệm vụ giao cho các anh chị em một thông điệp ngắn gồm hai phần của Bapak.

1) Thưa các anh chị em, có rất nhiều cá nhân hay đoàn thể Subud hiện đang ráo riết hoạt động lập thành những cơ cấu và điều lệ cho sự cai quản của Subud. Một vài ý kiến của họ đáng được xem xét tới, nhưng cũng có những điều chỉ để bảo đảm quyền hành của họ đối với những hội viên khác. Điều chúng ta không được quên là những ý kiến đó phải được cặn kẽ theo tinh thần dân chủ bàn luận và giải quyết tại Hội Nghị. Bởi như Bapak đã nhiều lần, rất nhiều lần nói: Hội nghị Subud Thế giới là cơ quan tối thượng cho những kế sách, cơ chế và nghị quyết của Subud.

2) Bapak lấy làm buồn cười về những nỗ lực của một vài hội viên Subud để cải thiện tính chất của latihan bằng cách đưa vào những phương sách và lối tập luyện khác với latihan. Thưa các anh chị em, những rung động mà các bạn nghiệm thấy lúc khai mở, là những rung động nguyên thuỷ của ánh sáng mà Thượng Đế lần đầu tạo ra. Đó chính là cái sức mạnh, cái tính chất mà hiện nay các bạn nghiệm thấy trong latihan. Dù khôn khéo tới đâu đi nữa, con người không thể cải thiện nó.

Các bạn có thể không ít thì nhiều đã vui lòng tiếp nhận sự rung động đó, nhưng các bạn không thể lấy gì từ đó ra, hay đem thêm gì vào đó. Các bạn không cần phải chuẩn bị bất cứ gì để tiếp nhận latihan, một vài bạn đã tự nhiên tiếp nhận được.

Những nỗ lực cải thiện đó là do sự thúc đẩy của sức mạnh vật chất. Người ta muốn kết quả, kết quả nhanh chóng. Người ta chán ngán vì phải kiên nhẫn và phục tòng.

Các phụ tá khắp thế giới cần phải giải thích điều đó cho những ai lo ngại và nóng nảy, những ai chộp lấy bất cứ gì được coi là mới mẻ để tiến bộ nhanh hơn.

Subud là do Thượng Đế

Thưa các anh chị em, đó là thông điệp Bapak cách đây hai tháng nhờ tôi trao lại cho các bạn bạn tại Hội Nghị. Sau những những lời nói đó của Bapak, tôi có thể nói gì thêm đây?

Tôi thường nhắc cho những người muốn lập bè phái để chiếm lấy Subud nhớ lại điều này: Bapak nói rằng Subud là do Thượng Đế nên không thể bị con người phá huỷ. Tôi vẫn còn nói điều đó, nhưng có hai kích thước cho Subud: latihan và Hội Subud gồm các anh chị em chúng ta. Latihan không thể bị phá huỷ, nhưng cái cơ thể của Subud thì có thể.

Với tư cách là chủ tịch tôi đã làm hết sức mình để tránh cho Subud bị phá huỷ từ bên trong bởi cơn ác mộng của hệ thống thư lại. Tất cả các cơ chế của con người đều có một mục đích nhân đạo – các tôn giáo, các đại học, Liên Hiệp Quốc đã bị những con mối tàn phá từ bên trong.

Đó là điều tôi lo ngại cho Subud...và điều tôi hy vọng là Bapak sẽ tiếp tục giám sát chúng ta, để hướng dẫn anh hay chị chủ tịch mới, như đã hướng dẫn tôi, tránh vấp phải những mối nguy đó...

Cách đây lâu, rất lâu, năm 1960, tháng giêng, hình như ngày 20 tháng giêng, tôi có mặt tại Bombay với Bapak. Chỉ có riêng chúng tôi cùng với một anh thông ngôn...và đó là ngày Bapak đã cứu mạng tôi. Trong lúc trò chuyện tôi hỏi: ''Bapak, chuyện này là thế nào, việc phái nữ tập latihan mà không mặc quần ?'' Đó là trong năm 1960!

Người nói: ''Chuyện đó là một trong những điều của Ibu.'' Thường thường thì người vợ bị trách cứ. Bapak nói: ''Bả không chịu được việc phải mặc quần. Bả không thích cái đó, chỉ có vậy thôi; bả không thích như vậy.'' Người còn nói: ''Đó không là một điều lệ.'' Người nói thêm một điều hết sức đau điếng; đó là 'Tepati' có nghĩa là 'thế nhưng.' Người liền đứng dậy, chúng ta đều biết Bapak là một diễn viên cường điệu vai diễn mình – cường điệu một cách tuyệt vời. Người nói: ''Đây là cách một người nữ muốn chứng tỏ mình là một người nam đang tập latihan.'' Tôi chưa từng thấy một điều gì hết sức lố bịch như vậy. Người nói tiếp: ''Nhưng người nữ phải tự mình hiểu lấy. Đó không là điều lệ. '' Tôi biết là mình sắp bị rắc rối khi hiện nay nói điều đó, nhưng cho tôi xin được nhắc lại là mình không có chút uy quyền nào. Tôi chỉ là một kí giả. Tôi chỉ thuật lại một biến cố đã xảy ra...

Một hôm nọ, tôi nghe Bapak nói: ''Bây giờ là lúc có vài nhân vật tiếng tăm vào Subud. Có một phụ nữ nọ là giám đốc của cơ quan Peace Corps của Mỹ. Một hôm nọ, bà kêu điện thoại cho tôi: ''Đây là đêm dự bị đầu tiên của tôi.'' Tôi nói: ''Chúc mừng chị! Cho tôi biết chuyện đó ra sao.'' Sáng hôm sau, chị kêu điện thoại cho tôi tỏ sự tức giận: ''Tại sao mấy anh không cho tôi hay là mấy anh có chân trong một tổ chức có thành kiến giới tính?''Tôi nói: ''Chị muốn nói gì vậy?'' Chị nói: ''Người ta dẫn tôi vào một phòng nhỏ trong đó có hai phụ nữ trung niện mặc áo váy dài. Chính tôi cũng mặc áo váy. Họ ngồi xuống bên tôi nói: ''Chị không được đến đây mà mặc quần. Kế đến, chị không được tới đây trong lúc mang kinh.'' Chị ấy hỏi: ''Tại sao vậy?'' ''Đó là điều lệ.'' Họ giải thích như vậy.

Một tuần sau đó, tôi có mặt ở Cilandak, và như thường lệ Bapak hỏi: ''Có chuyện gì lạ không? Và ''Tình hình phụ tá và hội viên như thế nào?'' vân vân. Tôi kể cho Bapak nghe chuyện vừa rồi. Người tỏ vẻ rất bực tức. Tôi chưa từng thấy Bapak bực tức như vậy. Người nói: ''Bapak sẽ thu hồi tất cả các thẻ phụ tá, và để cho hội viên lựa chọn những phụ tá mà họ tin cậy. Bạn có mang theo thẻ phụ tá?''

Tôi nói: ''Bapak, tôi không có một cái nào.'' Bapak nói: ''Bạn đã từng có một cái?'' Tôi nói: ''Chưa bao giờ.'' Người cười rồi nói: ''Bapak cũng chẳng có cái nào.''

Trước khi vũ trụ được tạo nên

Có lần Bapak kể cho chúng tôi một chuyện li kì mà tôi luôn lưu giữ trong tim can và óc não mình – luôn luôn. Người nói: ''Trước khi vũ trụ được tạo ra, chỉ có một khối năng lượng, và Thượng Đế tạo ra ánh sáng. Ánh sáng đó là sự rung động nguyên thuỷ của vũ trụ. Sự rung động nguyên thuỷ đó đã tạo ra nước, khí, lửa và đất. Vật chất như vậy được tạo ra. Vật chất cũng có sự rung động của nó, điều Bapak gọi là sự 'rung động thứ yếu.' Trong Subud, trong latihan, chúng ta phải thận trọng để học được cách phân biệt giữa những rung động nguyên thuỷ và thứ yếu, những rung động của vật chất.

Người nói: ''Điều đó không mấy khó khăn; chỉ việc để ý tới những rung động thô kệch, bởi những rung động nguyên thuỷ thì rất dịu dàng. Nếu phụng thờ sự rung động thứ yếu hay vật chất, chúng ta sẽ phá huỷ tất cả những khả năng tâm linh của mình cho tương lai. '' Thưa các anh chị em, tôi phải thú nhận điều này với các bạn là vừa rồi tôi đã đụng phải một vài hội viên Subud như vậy, trong latihan, những kẻ phụng thờ sự rung động của vật chất. Họ phải nhận thức được điều đó; tôi chẳng làm gì được cho họ.

Bapak nói: ''Nếu tiếp diễn, thứ rung động đó sẽ tạo nên những khối vật chất. Varindra, bạn là một khối vật chất nhỏ bé với hai cái chân, vừa đi đứng vừa nói năng: 'Cái khối vật chất này là quê hương tôi, tôi yêu đất nước tôi là một khối vật chất.' Chúng ta còn nói cái khối vật chất đó là tài sản của mình. Trọng điểm đường lối tu tập theo latihan là phó thác khối vật chất đó nơi mình, khiến chúng ta càng lúc càng được tinh luyện hơn, để nối lại với cái sức mạnh của nguồn năng lượng đem mình trở về cội nguồn mình.''

Tôi nghĩ mình rất khôn ngoan nên nói: ''Bapak, cái nguồn gốc đó là gì?'' Người nói: ''Varindra, đâu là nguồn gốc của một vòng tròn?''

Cách đây 10 tháng, khoa học đã chứng minh được sự tạo thiên lập địa đã xảy ra như thế nào, và chỉ có hai tờ báo trên khắp thế giới đề cập tới chuyện đó: tờ Le Monde ở Paris và tờ The Independent ở London. Tờ The Independent thuật lại những chuyện thật li kì về một tàu thám hiểm vũ trụ đã dò thấy một tia loé của 'Big Bang'[vụ nổ tạo ra vũ trụ] xảy ra trong một phần tỷ của một giây! Thật khó tin được. Hiện nay người ta gọi đó là những 'gợn sóng', chứ không là rung động, những gợn sóng mà người ta cho là đã tạo ra những khối vật chất. Như các tinh thể, các hành tinh, tất cả đều là những khối vật chất. Thưa các anh chị em, đó là điều tại sao tôi phải dứt khoát về chuyện này. Nhưng các bạn không thể cải thiện sự rung động nguyên thuỷ, các bạn không thể đạt tới đó được, các bạn không thể cải thiện được. Tôi xin các bạn cho tôi được giải thích về quan điểm của mình.

Mỗi người được tự do giải thích sự tạo lập của vũ trụ theo ý mình, miễn là họ đừng đem latihan vào đó. Dù họ làm gì đi nữa, cá nhân tôi không hề thắc mắc. Điều đáng buồn là một vài vị phụ tá đã không dứt khoát, nên họ đã tạo cơ hội cho những kẻ theo tập những gì khác biệt, những phương pháp trị liệu nào đó, để biện minh cho việc làm của mình. Tôi chỉ có đề nghị này với các bạn là nếu ai muốn theo phương pháp Tâm Lí Tổng Hợp Asagioli thì cứ việc tự nhiên. Cô con gái tôi là một trong những kẻ đó. Phương pháp đó có nhiều cách tập luyện khác nhau. Cái đó không liên quan gì tới chúng ta, miễn là họ hiểu được, những vị theo tập phương pháp đó hiểu được nó chẳng liên quan gì tới Subud...

   
 
     
 
  © 2017 Góc Nhỏ