Tình duyên anh Mursalin

 Minh Thần dịch và bình phẩm

trích từ tập thơ của Mursalin Hubert Fiala, nhan đề Auf dem weg

 
 

 

Tôi nhớ tới điều anh M nói với mình trước lúc anh qua đời độ vài tháng là anh đã rất vui mừng 'gặp được người vợ' mình. Anh còn nói là khi biết được căn bệnh mình vô phương cứu chữa, anh đã đặt mình trong trạng thái latihan, và ngay lúc đó anh sung sướng vui cười thấy được 'người vợ mình.'

Tôi không biết điều anh nói có thật hay không, nhưng cũng nói một điều để an ủi anh là một người suốt đời mình đã không tìm gặp được một người bạn đời xứng hợp:

- Cần gì chuyện đó, như Đức Phật chẳng hạn, Phật là một người có tính chất của cả nam lẫn nữ...

- Nhưng như vậy trừu tượng quá, anh nói, mình muốn một cái gì cụ thể, có thể nắm bắt được.

Như người đẹp mà anh tả với bài thơ dưới đây:

Đẹp hơn
(schoener noch)

Đẹp hơn các cành hoa
Trắng tinh như sương mai
Mơ màng dưới ánh dương
Khoé mắt nàng tươi cười
Làm ấm tâm hồn tôi.

Đời tôi thành mới lạ
Và còn thêm sức sống
Từng giây từng phút qua
Đẹp hơn chưa từng có
.

Đột nhiên anh buồn bã nói:

- Mình đã thử nhiều lần, đã có quan hệ với một vài người, nhưng chẳng đi tới đâu hết.

Tôi không biết những người đó là ai, nhưng trong đó chắc chắn có một nữ đồng nghiệp của anh, điều được anh kể lại trong hồi kí 'Subudgeschichten' với một chứng nghiệm trong đó anh thấy mình đi vào một 'cõi giới đen tối.'

' Đột nhiên tôi trông thấy một phụ nữ trẻ nơi cánh cửa đã mở, một nữ đồng nghiệp, một người tôi si mê đeo đuổi trong nhiều năm. ''Ủa, em cũng có mặt ở London?'' tôi hỏi. Cô chỉ nói ''có chứ'' rồi chúng tôi trao đổi với nhàu vài câu ngắn ngủi, tầm thường, tạm thời ngưng nói sau mỗi câu. Khi cô nói điều gì đó rồi im lặng, điều này như cô đã chẳng nói gì. Những gì tôi nói thì cũng thế. Cuộc trò chuyện của chúng tôi không có thật. Hình dạng cô chỉ là một hình bóng, không thực sự là của một con người. Nhưng tôi lại là một con người thực sự giữa những hình bóng không có thật. Cô bạn tôi chợt biến mất...'

Và anh đã lại phải đi tìm một 'vườn hoa mới' trong 'sa mạc cuộc đời', nhưng rồi cũng lại phải 'đợi chờ cho cửa vườn được mở ra'.

Tình Yêu Mới
(neue Liebe)

Vườn hoa thật tươi thắm
Trong sa mạc cuộc đời
Chờ đợi thật vô ích
Có đó nó đã mất.

Tôi lại phải lên đường
Lên đường một lần nữa
Đến nơi phải đợi chờ
Cửa vườn được mở ra.

Nhưng tất cả chỉ là ước mơ, một giấc mơ trong đó anh tự hỏi không biết người đẹp của mình có thật hay không.

Ước Mơ
(Hoffnung)

Ngày nào tìm thấy nàng
Những ngày tháng biến thành
Ngọc trai đẹp lấp lánh.
Những ngày tháng êm đềm
Uốn cong hay thẳng đứng
Kéo tới vùng thái dương.

Giấc mơ thanh tươi
(ein zarter Traum)

Một giấc mơ thanh tươi
Giấc mơ đã vẽ nên
Những đường nét môi nàng.

Như cơn mưa mùa hè
Lông mi nàng mơ mộng
Dưới ánh dương chói lọi.
Ánh trăng qua mây đêm
Tôi nhớ tới mắt nàng.

Sắc đẹp là mộng mơ?
Chuyện đó tôi không biết.

Tất nhiên là anh đã đau buồn, nhưng không phải vì vậy mà anh không nhận được một tình yêu cao quý, thanh bạch và siêu đẳng hơn. Đó là tình yêu của Ngài, thay vì của nàng, đối với mình. Được cái tình yêu đó thì tất cả chỉ là 'phù du và nhạt nhẽo'.

Tình Yêu của Thượng Đế
(Gottes Liebe)

Tất cả là phù du
Bên cạnh tình yêu đó
Tất cả chỉ nhạt nhẽo
Và làm cho mệt chán.

Tôi sẽ không bao giờ
Không luôn bên cạnh Ngài.
Đời tôi được an vui
Tôi rung động ngợi ca
Trong ngây thơ nhiệt thành
Say sưa vì tình yêu
Tâm can tôi nhảy múa
Trên đỉnh những ngọn sóng
Của nước mắt vui sướng.

Xin tha thứ cho tôi
Đã nói năng lắp bắp
Ngài là Đấng Tối Cao
Đấng Vô Hình Vạn Danh
Đã đụng vào người tôi
Tôi làm gì khác hơn
Ngoài vui sướng khóc lóc.

Những cơn sóng hùng mạnh
Tình yêu thương Ngài ban
Làm tôi đi ra ngoài
Trần gian ô trọc này.
Khi tôi cho hầu như
Mình chết vì vui sướng,
Xin Ngài làm giảm bớt
Ân tứ Ngài ban cho.
Đời tôi được an vui
Trong tình yêu Ngài ban
Đấng Vô Hình Vạn Danh.

Tôi như đám mây khói
Cơn gió Ngài mang đi
Như mây trắng bé nhỏ
Với viền mây chói lọi
Cơn bão Ngài thổi đi
Đời tôi được an vui.
Tôi kêu gọi tên Ngài
Trong vô biên run rẩy
Như đứa bé mấp máy
Kêu gọi tên cha nó
Tâm tôi như chén bát
Chứa đầy tình yêu Ngài.

Tôi được dịp đi dự một một buổi lễ tưởng niệm anh tổ chức tại Hội. Trong lúc mỗi người kể lại những kỷ niệm tươi đẹp với anh, tôi nhắc lại chuyện anh đã kể cho mình là đã gặp được 'người vợ mình'. Tôi nói:

- Tôi không biết chuyện đó có thật hay không, nhưng tôi cũng chúc cho anh gặp được người vợ anh nơi thế giới bên kia.

Một vị trưởng bối ở đây lâu đời quen biết anh cho hay:

- Thực ra, anh M đã viết thư hỏi Bapak tại sao mình không kiếm được một người vợ thích hợp, và Bapak đã trả lời là anh sẽ tìm thấy khi nào tâm linh anh đạt tới chỗ cao nhất.

 
         
     
 
  © 2017 Góc Nhỏ