Nhận định Source of Life của Leonard Lassalle

Marcus Bolt viết
   Minh Thần dịch

 
Leonard & Melinda  

Leonard Lassalle đã đạt được một kì công với cuốn sách mới này, và nếu không là một hội viên, chắc chắn tôi sẽ muốn tìm hiểu và tiếp nhận latihan sau khi đọc sách: anh đã khiến cho latihan trở nên hứng thú, nung đốt lại sự nhiệt tình của tôi trong những ngày tháng đầu tiên của mình, khi hình như tất cả chúng ta đang bước vào một chuyến phiêu lưu tâm linh.

Hồi đó anh là người đầu tiên trò chuyện với tôi về Subud, khi tôi còn là một hội viên dự bị, và như Bapak đã có lần chỉ cho thấy, khi một phụ tá làm việc đúng cách, người hội viên dự bị sẽ tự nhiên cảm thấy có gì đó. Tôi có thể nói rằng mình hầu như lúc nào mình cũng cảm thấy như vậy, khi lần đầu trò chuyện với anh cách đây khoảng 44 năm, trong bữa cơm tối với ánh đèn cầy cùng anh tại vườn nhà anh.

Tôi phải thú nhận, sau 40 năm tập latihan, điều này hiếm khi xảy ra trong Subud, mình còn là một kẻ tin ở thuyết bất khả tri, vẫn còn vấn đề với những gì người ta gọi là Thượng Đế với tất những phụ tùng cổ xưa, xui xẻo của nó. Leonard đã truyền đạt được một tinh thần tâm linh sâu đậm, sự huyền bí của những gì khác với cái trần tục và sự kính sợ những gì mình không hiểu nổi mà không cần phải dính líu tới tôn giáo (trừ phi lúc anh diễn tả những chứng nghiệm phi thường với Bapak). Thực vậy, cái tựa đề Source of Life đã khiến tôi thấy rõ điều đó và là một từ ngữ tôi thấy rất hay, và tôi sẽ dùng nó kể từ nay. Ngoài ra điều đó còn khiến cho đó là một cuốn sách lí tưởng cho những người tìm hiểu không theo các nhất thần giáo (Do Thái, Thiên Chúa, Hồi giáo). Vậy nên, những người thuộc tất cả các tôn giáo hay không theo bất cứ tôn giáo nào sẽ vui vẻ trung kiên ngồi đọc.

Sách được viết với một lối văn lưu loát, dễ đọc và thân mật (tôi ngưỡng mộ những ai viết lưu loát trong một ngôn ngữ không là tiếng mẹ đẻ của mình). Trong những chương đầu Leonard nói về lúc mình đi học tại một hòn đảo ngoài bờ biển nước Pháp cho tới lúc vào trường Central School of Arts ở London. Và đó là nơi anh gặp Melinda, người phụ nữ cùng anh nuôi nấng 7 đứa con, và họ vẫn còn là vợ chồng trong 53 năm sau đó (một chuyện hiếm có khác trong Subud, phải nói vậy). Chính nhờ người phụ nữ sẽ là vợ mình đó mà Leonard phát hiện được Subud, và cuối cùng anh mò đến Coombe Springs để cho Bapak khai mở mình.

Những chương tiếp theo nói về chuyện như thế nào anh đã khai thác những tài năng thiên phú của mình là buôn bán đồ cổ, kinh doanh và thiết kế nội thất, về việc anh trở thành phụ tá quốc tế trong đó có những chuyện ly kì khó tin lúc anh qua Nga, Ba Lan và Phi Châu. Cuối cùng là việc anh trở về với cái nghề sơn vẽ của mình tại một nông trại nơi thôn dã ở Pháp, nơi anh và Melinda còn ở cho tới nay.

Toàn thể những chuyện về cuộc đời anh đều thấm nhuần sự hướng dẫn của latihan và là một gương mẫu cho tất cả chúng ta.

Sách sẽ khiến cho những hội viên lâu đời thích thú với những chuyện về Bapak và quá khứ của Subud, và cũng sẽ làm cho những hội viên sau thời Bapak phải kinh ngạc. Tôi tin là nó sẽ đem sinh khí trở lại cho bất cứ hội viên Subud nào thích đọc. Tôi cũng tin là nó sẽ mãn nguyện bất cứ ai đi tìm cái gì đó huyền bí, thần diệu, điều tất cả chúng ta đã từng làm. Nói cách khác, đó là một cuốn sách lí tưởng cho những người đi tìm đạo.

 
     
 
  © 2016 Góc Nhỏ