Bapak nói về trái đất

Diễm Phúc dịch
Nguồn: Subud Voice (http://www.subudvoice.net/subud-voice-english/bapak-talks-bapak-talks-about-the-earth/)

Trích từ buổi nói chuyện ở Wolfsburg vào ngày 16 tháng 8 năm 1964
Mã số tham chiếu: 64 WOB 2

Nhìn từ địa hạt của linh hồn… à, Bapak nói “nhìn từ địa hạt của linh hồn”, nhưng đối với tất cả các con, đây chỉ một chuyện kể mà thôi. Các con chỉ cần lắng nghe câu chuyện này, mà không cần suy nghĩ sâu xa về nó cả; và cũng đừng yêu cầu bằng chứng, vì bằng chứng nằm trong lãnh địa của linh hồn, và bởi vì các con chưa có khả năng khám phá điều này trong latihan của các con. Bapak đang nói về trái đất, trái đất đã tồn tại hàng triệu năm: không phải một hay hai ngàn năm, cũng không phải hai mươi lăm ngàn hay năm mươi ngàn năm; trong khi những câu chuyện về con người được truyền lại cho chúng ta, mà chúng ta có thể nghĩ tới, được viết lại căn cứ trên những dấu tích còn sót lại, lâu nhất trong khoảng hai mươi lăm hoặc năm mươi ngàn năm mà thôi. Vì thế, rõ ràng là rất nhiều điều xảy ra trên trái đất ắt hẳn trước thời gian đó.

 
   

Và nhìn từ địa hạt của linh hồn, điều đó đã xảy ra – không chỉ một hay hai lần mà lặp đi lặp lại – rằng trái đất được con người cư ngụ, những cư dân đó không được nghe kể về lịch sử của mình, chỉ có trong lịch sử của linh hồn. Trong suốt thời gian trước đó, chuyện đã xảy ra nhiều lần trên trái đất này là có những người có kiến thức vượt xa kiến thức của con người ngày nay.

Những chuyện như vậy cũng xảy ra đối với trái đất: trái đất luôn trải qua những biến đổi. À, chuyện đó không phải đã xảy ra hôm qua hay hôm kia, mà cách đây mấy trăm ngàn năm. Cách đây khoảng nửa triệu năm, ở châu Âu và châu Á, không có đất liền.  Tất cả những gì các con có thể nhìn thấy được là đại dương. Lúc đó, tất cả đất liền đều ở phía nam. Rồi có sự biến chuyển, và kết quả là ngày nay có châu Âu, chÂu Á và châu Mỹ; và có các con.

Có lẽ, các con chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, và đang tự hỏi mình: “Những biến đổi xảy ra trên trái đất như thế có thật hay không?” Thật sự, tư duy của con người sẽ không tưởng tượng ra điều này, nhưng bằng linh hồn, như Bapak vừa nói, các con có thể tiếp nhận được điều gì đó vượt xa khả năng của con người. Thế thì chúng ta đang sử dụng năng lực của ai? Đó là năng lực của Đấng Toàn Năng: Đấng Toàn Năng có thể cho các con biết khi tình trạng của các con vượt xa con người.

Và chắc chắn các con không thể tưởng tượng rằng nơi mà chúng ta gọi là cực nam và cực bắc ngày nay xưa kia từng là phía đông và phía tây, phía tây và phía đông. Và ở đây cũng thế, nếu các con yêu cầu Bapak đưa ra bằng chứng về chuyện này, Bapak không thể đưa ra được bằng chứng nào cả, trừ khi các con có khả năng tiếp nhận được điều đó cho chính mình. Chính Thượng Đế là Đấng có thể ban cho các con kiến thức này, không phải con người, vì kiến thức này vượt xa khả năng của con người.

Bapak không biết có ai trong các con đã có khả năng tiếp nhận những điều như thế này hay chưa, nhưng có những hội viên có thể tiếp nhận được một ít. Chuyện này khiến cho Bapak vui mừng bởi vì điều đó xác định những điều Bapak tiếp nhận được là sự thật. Mặc dù, Bapak có niềm tin nơi Thượng Đế, nhưng nếu không có ai khác có thể xác nhận những gì Bapak đã tiếp nhận được thì điều đó sẽ làm Bapak lo lắng. Bapak sẽ thắc mắc: “Tại sao không có ai khác thực chứng những điều này?”

 
     
 
  © 2016 Góc Nhỏ