Vì pha trộn bị vào tù

Minh Sư

 
Aamirudin và Minh Sư tại HNTG 12 - hình của Margono  
   

Minh Sư còn nhớ là trong thời gian khi nhóm thanh niên Subud đầu tiên gia nhập hội, một số anh em trong đó có Minh Sư đã rủ nhau gia nhập thêm nhóm tu tập của bà Trúc Lâm Nương. 

Ngoài việc tập luyện dưới sự hướng dẫn của bà và người phụ tá được gọi là hộ pháp, nhóm này còn có chủ trương cầu nguyện hoà bình yêu cầu những người trong nhóm đi quyên tiền xin mỗi người một đồng để cầu nguyện cho hoa bình của đất nước. Vào thời gian này, chiến tranh đang trong tình trạng rất khốc liệt, nhà cầm quyền rất thận trọng kiểm soát sinh hoạt của mọi  nhóm, sợ có sự trà trộn của đối phương, thông thường họ cho các phương pháp tu tập là tà đạo nhất là khi liên quan đến vấn đề về cầu nguyện cho hoà bình. Chính vì liên quan tới các sinh hoạt của nhóm này, Minh Sư đã  bị  cảnh sát bắt nhốt vào khám Chí Hoà.

Trong khám Chí Hoà, những tội nặng bị nhốt riêng và cùm tay, cùm chân. Minh Sư được xếp vào hàng tội nhẹ nên được nhốt chung với nhiều người khác khoảng trên một trăm người trong một cái phòng lớn, không bị cùm tay chân nhưng lúc nào cũng bị nhốt trong phòng không bao giờ trông thấy ánh mặt trời. Nên sau một tuần trong tù cảm thấy rất khó chịu. May mắn là nhờ sự can thiệp bên ngoài, Minh Sư sau đó đã được chuyển sang khu dành riêng cho những người bị bệnh, nên đôi lúc được đi ra sân và thở hít không khí bên ngoài. Cơm tù thông thường chỉ là cơm trắng với một vài con cá. Vì phải cung cấp cho rất nhiều người trong tù, nên cơm hay cá nấu từng thùng lớn, cá nhiều khi nấu chưa chín và không có cho thêm gia vị nên ăn rất tanh. Nếu người tù nào không muốn ăn cơm tù và muốn ăn nhiều thứ khác nữa thì phải nhờ người nhà tiếp tế thêm.

Một hôm tự nhiên đang trong tù tiếp nhận là đã nhận được Ân Huệ đặc biệt của Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng nhờ do lời cầu nguyện của các anh chị em bên ngoài. Tối hôm đó trong lúc ngủ thấy một người từ trên cao xuống gắn cho cái cánh và bay lên cao thấy trên bầu trời hiện ra  ba chữ “Xây Đời Mới”. Ngày hôm sau, đã nhận được lệnh cho phép ra khỏi tù về nhà đợi ngày xét xử. Khi ra toà đã được xử trắng án do sự vận động của bố vợ tương lai lúc bấy giờ là một trong những chánh án của tối cao pháp viện và trong thời gian đó Minh Sư đang đính hôn với cô con gái út của ông.

Khi ở trong tù, Minh Sư vẫn tiếp tục tập latihan và luôn luôn có một câu hỏi là không biết theo Bapak và tập latihan nhưng lại theo thêm bà Trúc Lâm Nương có đúng hay không mặc dù là không có tham gia tập luyện gì khác và nếu có tham dự tập luyện với họ cũng chỉ tiếp nhận như đường lối latihan. Khi vừa ra khỏi tù Minh Sư đã trở lại tập latihan liền và còn nhớ ngày hôm đó có một số anh em thanh niên ngồi bên ngoài đợi hỏi là Minh Sư có còn tiếp tục theo môn phái đó nữa không? Do Ân Huệ đặc biệt của Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng, ngay trong buổi tập ngày hôm đó, Minh Sư nhận được câu trả lời rất rõ ràng 100% là không. Có thể nói lúc đó Minh Sư cảm thấy giống như một quyển sách đã được mở sang một trang mới hoàn toàn khác. Do kinh nghiệm này từ đó tới nay không bao giờ Minh Sư để ý tới bất cứ một phương pháp khác nào nữa ngoài latihan.

Hiện nay có rất nhiều anh chị em đã pha trộn vơí các môn phái khác, có người tập latihan nhưng vẫn tập thêm các phương pháp khác, một vài ngươì khác nói là không tập những gì khác cả, mà chỉ tuân theo sự giảng dạy của các vị huynh trưởng của các phương pháp khác hay tìm cách phối hợp các lý thuyết của họ với latihan. Tất cả những người này đã pha trộn nhiều hay ít với các phương pháp khác. Trong latihan, chúng ta  đã nhận được sự hướng dẫn và chỉ thị của Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng, Bapak đặt câu hỏi là tại sao chúng ta lại còn cần sự hướng dẫn và chỉ thị của một người khác nữa? (Bapak’s advice & guidance for helpers,1988, trang 85)

Bapak có nhận xét là nhiều anh chị em chưa có thể cảm thấy rõ ràng được Ân Huệ của Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng trong latihan, nên họ đã vội vã tìm các phương pháp khác họ cho là tốt hơn và có thể đạt đựơc kết quả mau hơn là latihan, chính điều này đã ngăn cản Quyền Năng của Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng trong latihan hoạt động bên trong họ để mang họ  trở về trạng thái nguyên thủy của mình mà chúng ta có thể hiểu được Thiên Đàng là gì. ( Adam and his children, trang 107).

Bapak cảnh cáo là các hội viên không được pha trộn với tất cả các phương pháp nào khác khi theo đuổi đường lối latihan. Tuy nhiên các phụ tá không nên bao giờ được làm như vậy, vì họ thực ra là phụ tá của Bapak và tất cả những hướng dẫn của họ cho hội viên chỉ nên liên quan tới latihan, đó là sự sùng bái Đấng Thiêng Liêng Toàn Năng. Bapak có ra chỉ thị là nếu phụ tá nào pha trộn, các phụ tá khác phải nhắc nhở họ là không được làm như vậy. Nếu họ vẫn không thay đổi, họ sẽ phải trả lại thẻ phụ tá và trở thành phụ tá bất hoạt động. Nếu sau này người đó hiểu rõ lỗi lầm của mình đã phạm phải, hội đồng phụ tá có thể chấp nhận cho họ trở thành phụ tá hoạt động trở lại. (Bapak’s advice & guidance for helpers,1988, trang 86)

 
     
 
  © 2016 Góc Nhỏ