Qua cầu

Nhớ tới những ngày thân ái
Em bước chân qua cầu đến gặp anh
Không biết bao nhiêu lần
Xin  một bông  hoa đẹp
Anh trồng nơi vườn hồng bên cầu
Anh sẽ chẳng bao giờ quên
Má em đượm  buổi chiều hồng
Tóc em vương mây bay
Môi em thơm mùi hoa
Chứa biết bao tình âu yếm
Đã bao nhiều lần nói yêu anh
Yêu cầu anh xây
Dù thời gian có qua mau
Hình bóng em
Khung trời anh và em đã sống
Vẫn in hình bóng, chẳng bao giờ phai tàn
Trong  giòng nước chảy duới chân cầu
Cầu anh tuy nhỏ
Nhưng anh xây cả góc trời trong em
Em không bao giờ quên bước chân  qua cầu
Trở lại  chốn xưa, lối cũ
Tìm lại hình bóng cũ anh và em âu yếm nắm tay nhau
Trôi theo  giòng nước chảy
Nối lại nhịp cầu với biết bao nhiêu anh chị yêu quý khác
Kể lại cho anh và em biết bao câu chuyện cổ tích xưa
Nghe những câu ca, khúc hát ân tình, tiếng thì thầm của giòng suối chảy
Không quên biết bao lời khuyên quý giá của cha với mẹ
Sống cho đúng theo Thánh Ý Thiêng Liêng

Anh ơi
Theo con cầu cũ nối lại tình xưa
Thấy biết bao anh chị đã ra đi trở về cõi sáng
Em đã nhỏ lệ
Anh gom lệ em kết thành vòng hoa tiễn biệt, làm bài ca giã từ
Cầu nguyện cho người đã khuất

Anh yêu quý của em
Anh chẳng bao giờ quên
Ngắt cho em một bông hồng
Mỗi lần em bước qua cầu thăm vườn hoa anh
Nói yêu anh, yêu hoa, yêu cầu
Em không bao giờ nói xa anh
Nhớ mãi cây  cầu anh xây

     

 

Ản danh
cảm tác của một hội viên Subud Úc châu về cây cầu góc nhỏ
 
     
     

 

 
 
  © 2015 Góc Nhỏ