|
||||||||||||||||||||||||||||
Phòng triển lãm trong một chuồng gà Lê Nguyễn
Phòng triển lãm nơi trưng bày các họa phẩm của Richard Engels được hình thành vào năm 1977 nhờ sự đóng góp tiếp tay của 20 hội viên Subud trong một trang trại ở Neuhaus, đó là một làng ở về phía đông của Wolfsburg (khoảng 10 phút lái xe từ Forsthaus). Họ cùng nhau đi trình diễn ca hát để lấy tiền biến nơi nuôi gà thành một phòng triển lãm thẩm mỹ. Hiện nay thì nơi này được dùng vào nhiều mục đích, kể cả về lãnh vực mỹ thuật. Sáu gia đình Subud sống trong trang trại này: Landen, Rohde, von Brixen, Lilienfein Hesse và Engels.- cùng với ngựa, mèo và chim. Phía sau những ngôi nhà mà một nửa làm bằng gỗ này là một cái hồ lớn với nào là ngỗng, vịt và nhất là những con chim bói cá. Giòng họ Aulig cũng sống cách đó 200 thước. Lùi trở lại vào năm 1959 nhóm này đã thành lập một căn nhà Subud ở Neuhaus. Rồi 20 năm sau họ thuê trang trại này, xây nhà để ở với gỗ lấy từ các làng quê bên Ý, nơi đây cũng là nơi tổ chức Hội nghị Thế giới 1975. Họ tập latihan trong nhà Thủy Lâm. Bapak viếng Neuhaus năm 1981. |
||||||||||||||||||||||||||||
Richard Engels viết
Các phong cảnh không phiền não quanh vùng Neuhaus đã ghi thật đậm nét trong tôi. Tôi yêu các con đường mòn vắng bóng người, những con đường được những vạc nắng soi sáng trong khu rừng âm u, những ngôi nhà thờ gỗ, những nơi chốn tình tứ bị lãng quên, những nơi chốn mà chính các người thủy lâm cũng ít đặt chân đến. Tôi thích hương cây, hương thảo dã, yêu thực vật, yêu những cây nấm và các cây tầm ma. Tôi thả hồn tôi trong tiếng chim hót líu lo, tiếng than van của các cây tùng trong gió. Năm nay (1984) khoảng thời gian gần đây tôi bắt đầu vẽ những bức họa lớn, lấy từ tập vẽ phát của tôi. Khi có nhiều người mong muốn được tôi chia sẻ với họ điều này, tôi bắt đầu chuẩn bị một cuộc triển lãm vào ngày 11 tháng tám, ngày kỷ niệm chu niên tôi coi sóc tổ chức SICA (1). Cuộc triển lãm này được gọi là "Neuhaus Thương Yêu", tôi đã trưng bày 34 tranh phong cảnh thêm vào đó là những họa phẩm về „Đêm Ả Rập“ và Những Vũ điệu Ba-Lê Nga Sô của Diaghilev. Đây chỉ là một cố gắng ghi lại qua nét vẽ hầu gây sự chú ý về một thiên nhiên tuyệt đẹp đang bị đe dọa hủy hoại. May ra có thể giúp đỡ được con người nhìn trực diện vào đời sống thực của thảo mộc để họ ý thức về môi sinh hơn. Lẫn lộn với các bức họa tôi đặt các danh ngôn của Bapak về con người và thiên nhiên cũng như các thành ngữ, ngạn ngữ thơ phú của các nhân vật khác như: Goethe, Eichendorff, Wordsworth, Verlaine, Rimbaud… . Cuộc triển lãm được ông Thị trưởng Wolfsburg khai mạc, thu hút gần 200 quan khách bao gồm các yếu nhân, các kiến trúc sư của thành phố. Họ thưởng thức tác phẩm, đọc các tử ngữ, và lắng nghe âm nhạc hay từ cuộn băng nhựa. Có vài người hỏi: Bapak là ai vậy? Tôi có thể chép lại điều Bapak nói về sự hạnh phúc, về đời sống và sự chết cùng một ý nghĩa? SICA (1) là gì vậy? Ý nghĩa như thế nào khi ông viết thực vật có đời sống? Cuộc triển lãm nhỏ bé của tôi trong ý nghĩa hạn hẹp đã mang thông điệp đến cho một số lớn quần chúng về nội dung của Subud, một cách nhẹ nhàng hướng dẫn cảm xúc đặc biệt cho giới trẻ và đặt một dấu hiệu lạc quan vào thế giới. |
||||||||||||||||||||||||||||
|
||||||||||||||||||||||||||||
|
||||||||||||||||||||||||||||
© 2010 Góc Nhỏ |