Bốn thành phần của một sự tiếp nhận

Sudarto Martohudojo viết
    Barata & Sudharmi Sophie dịch, 11.2010
     America Printed in Subud North Quarterly, summer 1968

Từ một lá thơ của một hội viên Subud ở Nam Phi

 
   
   

Để trả lời thơ của anh, anh lưu ý là, ngõ hầu thực hiện điều mà anh tiếp nhận trong tâm linh Latihan Subud, anh nên hành động cẩn thận hơn.

Nếu sự tiếp nhận chưa hoàn toàn rõ ràng, và anh vẫn còn lo lắng về điều đó, tốt hơn là anh đợi cho đến lúc điều đó thật rõ ràng và hợp lý, bởi vì nếu sự tiếp nhận trái ngược với những quy luật của tôn giáo, luật lệ của tập quán, thì nếu anh mang điều đó ra thực hiện nó chỉ tạo thêm những sai lầm cho anh.

Tôi sẽ cho anh một thí dụ :

Một hội viên đã tiếp nhận trong Latihan là anh phải làm một chuyến du lịch vòng quanh Java bằng xe lửa. Sự chỉ dẫn này chỉ liên quan đến thực chất, bởi vì lúc đó anh không có tiền, tình trạng sức khỏe của anh thì không tốt, và anh không thể bỏ công việc đang làm.

Ba tháng sau, cũng hội viên này đã nhận cùng sự chỉ dẫn, nhưng tình trạng hoàn toàn khác hẳn, sức khỏe của anh tốt và anh đã có đủ tiền, nhưng anh không thể bỏ công việc đang làm, vì anh là một thầy giáo.

Sau hai tháng nữa, cũng hội viên này tiếp nhận cùng sự chỉ dẫn, và lúc đó anh đã có đủ tiền, sức khỏe tốt và anh có thể đi vì đúng lúc nghỉ hè.

Nếu hội viên đó thực hiện sự chỉ dẫn đó đúng lúc, và nếu nội tâm và trí của anh đều nằm trong điều kiện ắt có và đủ, sự chỉ dẫn sẽ trở thành hiện thực. 

Từ thí dụ trên đây chúng ta nhận thấy là một sự chỉ dẫn đúng thật nên hội đủ bốn điều kiện cơ bản:

Thực chất, thời gian, con người và hiện thực.

 
 

 

 
 
  © 2010 Góc Nhỏ