Sinh nhật Bapak ở vài nơi

Sàigòn: thiên đàng của riêng mình - Halimah Thùy viết

Lễ kỷ niệm ngày sinh Bapak là một dịp để anh chị em Subud Việt Nam tề tựu lại để dự lễ selamatan sau xuất latihan chung. Đây là dịp để các anh chị em ở tỉnh về để gặp mặt anh chị em ở Saigon và cũng để … cho mọi người ở đây được gặp mặt. Thông thường lễ kỷ niệm thường được tổ chức vào ngày chủ nhật cận ngày sinh của Bapak, có thể cách vài ba ngày. 

 
   
   

Mấy năm nay, lễ được tổ chức ở nhà chị Irawati Hoa nơi Hốc Môn. Và ban tổ chức thường thuê hai chiếc xe. Mọi người đón xe ở Bàn Cờ thuộc quận ba lúc 8giờ sáng và người ở Tân Định thuộc quận nhất hoặc ở những nơi thuận đường thì đến đón xe ở Tân Định từ lúc 8 giờ 30. Xe đi cũng mất khoảng bốn mươi lăm phút. Tới Hốc Môn đi bộ từ đầu ngõ vào nhà chị Irawati mất khoảng mười phút cho người bình thường, nhưng với tata Mulyani và người đi kèm thì thời gian gấp ba. Giờ làm latihan thường bắt đầu từ 10 giờ 30 cho đến 11giờ. Sau những thông tin và báo cáo thì khoảng 12 giờ trưa là dọn tiệc. Phải nói là tiệc khá linh đình vì ban tổ chức quan niệm mỗi năm chỉ có một lần nên đãi anh chị em một bữa cho tử tế. Thức ăn được đầu bếp chuyên nghiệp nấu. Thường thì bốn bàn tiệc mặn và một bàn tiệc chay. Món ăn thường là gỏi ngó sen, bánh phồng tôm, chả giò, bánh mì cà ri, cơm chiên thập cẩm, mì lẩu hải sản, nước ngọt và trái cây. Ăn uống xong, bà con lục tục kéo nhau ra xe, về tới Tân Định khoảng 13giờ 30. Về tới nơi thì mọi người như đoàn quân đánh trận trở về, phờ phạc, mỏi mệt. Ai nấy cũng ngủ mê man tàng tịch sau đó, coi như hết ngày chủ nhật. Tuy nhiên, không phải ai cũng ngán ngẫm khi đi xa. Có vài người sung sức thì nói khoái chí vì lâu lâu được đi dã ngoại dự tiệc.
Năm nay, lễ kỷ niệm ngày sinh của Bapak được tổ chức nhằm ngày thứ bảy 23/6/2007 ở Tân Định, đa số mọi người ở Saigon không phải đi xa.

Ngày thứ sáu 22/6/2007, mọi thứ đều được chuẩn bị trước. Nhà cửa được dọn dẹp gọn ghẽ, ngăn nắp hơn, nước đóng chai được đem lại trước, mười bốn hộp sữa bột dán sẵn tên người nhận, những người ở tuổi trên bảy mươi và vài người hiện đang mắc bệnh.

Ngày thứ bảy 23/6/2007, từ lúc sáng sớm, những trái cây tươi ngon nhất được chọn để dọn sẵn chờ bà con lại.

Chị Irawati Hoa ở Hốc Môn là người tới sớm nhất lúc 7giờ 30 vì chị sợ trời mưa lớn khó đi. Hai hôm nay trời âm u, mưa lớn mưa nhỏ liên tiếp nhau. Tata Mulyani cũng lại sớm dù đã biết trước là 9giờ 30 mới làm latihan và giờ hẹn có mặt là 9giờ. Sau đó, chị Siêu Linh và chị Nursih Hương khệ nệ khiêng nồi cháo chay vô nhà. Năm nay, chị Siêu Linh tình nguyện nấu cháo đãi anh chị em. Ngoài ra, thức ăn kèm theo là bánh mì lát với phô mai con bò cười [cũng mong là bà con được vui vẻ suốt cả năm này tới selamatan tháng 6 năm 2008]. Thay vì đặt ổ bánh sinh nhật theo dự tính, các chị mua hai bánh đông sương [làm bằng rau câu]. Thêm một lẵng hoa tự nhiên thấy tươi vui hẳn lên.

Tới 9giờ 30, chị Siêu Linh hỏi Halimah có hình của Bapak không đem ra. Hình hiện ở nhà bác Sunarti Chí. Nhưng tới giờ rồi, latihan cho đúng giờ đã định rồi hẵng hay.

Các anh Roosdiana Quảng, anh Hoàn Hương, anh Tùng, anh Gương, anh Budiono Thụy, Tấn, anh Hartono Phú với hai anh em Siêu Việt và Hùng Minh lên lầu thượng có hai phòng tập. Các chị lên phòng Halimah làm latihan. Nhà bếp được dọn sạch như mỗi chiều tối thứ tư để tata khỏi mất công lên lầu cao, Halimah với vài chị em tập ở đó với tata Mulyani, đã một thời là người-phụ-nữ-tóc-bạc-trên-từng-cây-số [la dame de nulle part]. Vậy bên nữ cũng có hai chỗ làm latihan.

Nửa giờ latihan qua mau. Các chị em xuống nhà dưới để chuẩn bị. Chị Siêu Linh nói H. khỏi lo vụ hình Bapak vì Martini Sang đem sữa lại biếu bác Sunarti rồi mượn bác luôn. Mấy chị Siêu Linh, chị Nursih, chị Irawati lo phân phối thức ăn từng phần sẵn sàng chờ quí vị nam giới xuống. Siêu Việt và Hùng Minh sau latihan phải đi ngay. Nửa giờ qua, cũng chẳng thấy anh nào chịu xuống. Chị Siêu Linh lên lầu thì mấy anh nói bên nữ cứ lo tĩnh tâm trước đi. Tuy vậy, bên nữ vẫn chờ vì các chị nghĩ tự biên tự diễn cũng không vui. Trong khi chờ đợi thì H đem đậu phộng luộc ra. Vậy mà cũng đắt hàng. H chạy qua bên kia đường mua thêm mấy phần đậu nấu. Người bán hàng đau khổ vì trời âm u mưa lất phất bỗng bán được hàng đang ế ẩm. Vậy là các chị em Subud ít nhất cũng đem lại chút mùa xuân trong mưa gió cho một con người.

10giờ30, các anh trên lầu thượng xuống. Chị Siêu Linh đề nghị làm một tấm hình tập thể. Anh Hoàn Hương sợ dung nhan mùa thu tàn tạ nên không đồng ý. Vì vậy, hình chỉ chụp từng nhóm nhỏ. Chị Nursih Hương, chị Irawati Hoa, chị Susilawati Yến Vỹ, chị Insiah Nữ Kiệt … Phải nói là H thường có thói quen đếm số người đến dự trong những buổi selamatan, nhưng kỳ này phải nói là tơi bời hoa lá. Hết người này tới người kia hỏi những chuyện họ cần biết, làm như mình là tự điển sống hoặc thổ địa không bằng.

Chắc chỉ có thể vận dụng trí nhớ mà ghi lại vài tên gọi để cho những anh chị em đã từng ở Việt Nam biết. Có thể không mấy chính xác vì thiếu vài người chứ không thể kể dư ra được. Có những người latihan xong là đi ngay như Ngọc Hải, còn ai nữa? Chịu thôi. Chỉ có thể nhớ ra bên nữ khoảng 25 người kể cả hai má con H. Bên nam hình như là 9 người.
Kỳ này chị Siêu Linh thành công vì món cháo chay. Hộp giấy, muỗng nhựa tuy không thoải mái lắm. Nhưng bà con ăn cháo thấy mà thương. Ngoài trời mưa sụt sùi mà ăn cháo nóng ấm bụng và khỏi phải nhai thì tốt quá rồi. Vừa được tu tập còn được tu tiên nữa: ăn chay dễ tiêu và nhẹ người. Cám ơn Trời, cám ơn người.

Khoảng 11giờ là một số người lo rút về vì sợ mưa lớn đổ xuống. Tuy vậy, dùng dằng nửa ở nửa về cũng phải 11g30 mọi người về hết. Thức ăn may phước được mọi người chia nhau đem về. Tuy vậy, H cũng phải ở dưới nhà với tata Mulyani đến 13giờ mới có xe cyclo cho tata về.

Sau đó, lên phòng ngã lưng xuống rồi mới thấy cuộc đời sao mà hạnh phúc. Ngủ ngon như chưa từng được ngủ như vậy. Mở mắt ra thấy đã gần 16giờ. Mở máy xem thư, tải mấy hình chị Hoàng Nguyên gửi về “Các bậc thầy về chuyên chở”[ Masters of transportation]. Cười no bụng.

Con người ta sao mà dũng cảm, kiên cường, chịu thương chịu khó đến như vậy. Vừa cảm phục vừa tức cười. Đúng là “thầy chạy”!

Tata Mulyani, chị Ngọc Anh, chị Mariana Sâm Nghiêm, chị Siêu Linh, chị Martini Sang, và nhiều người nữa nói rằng selamatan năm nay thật thoải mái. Đâu cần thiết phải làm mâm cao cỗ đầy, thức ăn ê hề mà vẫn vui vẻ, thân mật, thanh thản.

Riêng H sau đó cứ tơ lơ mơ. Có lẽ tuần này làm tới 5 xuất latihan chăng? Đó là trường hợp bất khả kháng. Không thể nào bỏ bác Sunarti hai ngày trong tuần, phải latihan với tata Mulyani lại nhà ngày thứ tư, latihan đặc biệt trong năm và latihan đặc biệt trong tuần mỗi thứ bảy. Thôi thì cứ lơ ngơ rồi sẽ lai tỉnh thôi. Nhưng phải công nhận rằng đây đúng là trạng thái thiên đàng. Ai có nói nặng gì thì vô tai này ra tai kia. Mà ngộ cái là chuyện gì hay hay lại nhớ mãi để thấy niềm vui không dứt. Chị Siêu Linh nói “em đúng là thiên thần” H. phải thêm vô tiếp theo hai chữ “ngu ngơ”.

Lòng thầm cảm tạ Alloh cho chút trí khôn để biết nhớ ơn những điều tuy nhỏ nhoi nhưng là thiên đàng của riêng mỗi con người. Nhưng thiên đàng riêng này không thể nào trọn vẹn nếu chẳng được hòa nhập cùng với thiên đàng chung của tất cả mọi người.

Paris: Mỹ Hạnh kể

Hôm nay nhằm ngày latihan của nhóm tôi ở số' 6 đuờng Deguerry, quận 11, latihan lú'c 18:45 và xong 19:20 

Sau latihan nhóm tôi có 7 đàn bà, 11 đàn ông, cộng thêm 4 bà ở nhóm đường La Croix Nivert, 1 bà PTQG, bà NGHC (CC), một bà ở Montréal, Canada, 1 nữ HV không tập latihan hôm nay, 1 bà vợ chưa vào Subud của 1 HV.

Bên mấy ông có 11 HV trong nhóm, 1 PTQG, 1 người của Montréal, 1 người mới mở ở London.

VN có Halima và tôi. Laksar và Melisenda là hai con ông Roosman Marti.

Mỗi người mang một phần, không cần hẹn nhau trước năm nào ai nấy cũng đều mang đúng vừa vặn đủ loại mặn ngọt trái cây, bánh ngọt, nước uống.

Trước khi ăn, một ông đọc hai bài cầu nguyện của Bapak trong quyển "Songs and prayers of Bapak": bài "The prayer Bapak says everyday" và "Always remember the inner guidance"

Tất cả đều vui vẻ.

Tư gia: Sudharmi Liên tâm sự

Hôm qua, sau khi tập Latihan, hai đứa tui ăn mừng sinh nhật Bapak. Chỉ có xôi chè và bánh ngọt thôi.

Washington DC: Hoàn Toàn tường thuật

Sáng hôm Chủ Nhật 24 tháng 6 , khoảng 25 anh chị em thuộc nhóm Subud Washington DC đã tề tựu tại nhà anh Chánh Hội Trưởng để tập latihan và mừng Sinh Nhật Bapak.

Sinh Nhật là ngày 22, nhưng ngày Chủ Nhật mới có latihan chung. Anh Hùng và Hoàn Toàn cũng ở trong nhóm Subud Washington DC này.

Sau latihan chung, mọi người tự cầu nguyện theo ý mình nhân ngày Sinh Nhật Bapak. Có hai chị ở đây làm hai cái bánh Sinh Nhật kiểu Mỹ để mừng Sinh Nhật Bapak. Moi người ngồi lại chuyện trò và ăn bánh Sinh Nhật.

Sau đó, Hoàn Toàn mời anh Hùng về nhà Hoàn Toàn dùng cơm trưa và chuyện trò.

 
  Xem hình kỷ niệm Sinh nhật Bapak  
     
 
  © 2007 Góc Nhỏ