Tưởng nhớ Bác Đặng Phác

Laurent Marti viết
   Z28 dịch - SUBUDVOICE May 2005

Anh Laurent Marti, ở Pháp, cho tin Bác Đặng Phác qua đời vào hôm thứ năm ngày 10 tháng 2 năm 2005, thọ được hơn 96 tuổi ...

 
tôi nguyện cầu Thượng Đế Toàn Năng ban Phước Lành và rước Bác vào trong sự Che Chở Thiêng Liêng của Ngài.  
   

Với sự mất đi của Bác, sau cha tôi là Roosman Marti và Bác Giác Nguyên, Bác là nhân vật cuối cùng của chúng ta có liên hệ với lịch sử Subud Việt Nam trong những năm 1960-1970, quyển lịch sử nầy giống như một thiên sử thi.

Tôi đã gặp Bác Đặng Phác ngay từ bước đầu tiên khi tôi vào Subud. Là một học giả tinh tế, vào thời đó Bác đã dịch hoặc ký tự nhiều bài viết được đăng trong tạp chí do Hội Subud Việt Nam phát hành. Bác đã viết chung với cha tôi Roosman Marti quyển sách: "Tìm hiểu SUBUD" đó là một sự trình bày đầu tiên của Subud.

Ba nhân vật kính yêu nầy của chúng ta đã qua đời, là trong số những nhân chứng chính yếu và là những người xây dựng cho tăng trưởng của Subud ở quốc gia nầy, một đất nước sau đó bị tàn phá bởi cuộc chiến tranh dài bất tận, nhưng đồng thời lại được một luồng tâm linh sâu sắc chảy ngang qua.

Là một Phật tử lịch thiệp và có học thức, Bác thường hay đề cập đến sách Tin Mừng và các sách Thánh Kinh khác. Về một sự liêm chính tuyệt đối và nghiêm túc đôi khi đến mức độ không thể bàn luận, Bác cũng là người tình cảm rộng lớn với lòng vị tha bao la.

Với tinh thần độc lập và thẳng thắn, Bác đã đi một chút ra xa ngoài Subud vài năm, vì Bác đã không thể dễ dàng chấp nhận sự bàn "kinh doanh" trong Subud. (việc đó đã xảy ra và phần nào đã dẫn lạc lối bởi một số ví dụ không được may mắn, mà chúng ta đã phải chấp nhận nó). Là một Phật tử trong tâm hồn, Bác đã xem chiều hướng (kinh doanh) này trên căn bản không thích ứng với tinh thần nhân đức đó là sự từ bỏ, hy sinh bãn ngã và tách rời sự sở hữu các tài sản vật chất...

Khoảng ba năm trước đây (năm 2002), một hội viên Subud Việt Nam sống sót được sau khi trải qua những trại cải tạo, nhớ tới Bác Đặng Phác và viết thư cho Bác, để nói cho Bác biết là anh ta đã làm thế nào qua latihan mà anh ta có thể chịu đựng được những thử thách kinh khiếp của tù đày và thoát ra được an toàn khỏi thế giới tù tội mà anh ta đã bị ném vào..

Do đó, xúc động bởi lời nói chân thật này, Bác Đặng Phác quyết định trở lại với Subud, đem sự vui mừng đến cho những người gần gũi nhất với Bác, và đã nhất quyết trong suốt ba năm cuối, tự mình đóng góp như là một hội viên Subud Pháp, biểu trưng cho cho sự liên kết tình cảm và tình bằng hữu bất diệt, điều đó đã kết hợp Bác với tất cả chúng ta, những người anh chị em của Bác.

Như nhiều người trong chúng ta, tôi cảm thấy sự ra đi của Bác với cảm xúc sâu xa, trộn lẫn với sự nuối tiếc vì đã không được gặp Bác đầy đủ thường xuyên trong những năm cuối nầy.

Tôi nguyện cầu Thượng Đế Toàn Năng ban Phước Lành và rước Bác vào trong sự Che Chở Thiêng Liêng của Ngài

 
 

 

 
 
  © 2013 Góc Nhỏ