San sẻ kinh nghiệm bản thân

Liêm Khiết Haryanto
  
17.05.2010

 
   
   

Cách đây khoảng 2 tháng, sau latihan trong một buổi họp ngắn của nhóm phụ tá nam ở nhóm Chicago, một đề nghị được đưa ra và được tán thành như sau: Chúng ta nên áp dụng hay nên cảm nhận Latihan trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Hãy lấy 1 khoảng thời gian là 3 hay 4 tháng, thực hành điều nầy rồi họp lại để chan sẻ với nhau, chúng ta sẽ cùng nhau học hỏi để thử xem kết quả ra sao?

Khoảng 5 tuần sau đó, nhân ngày chúa nhật, đi chợ mua hàng với xếp lớn, ngừng xe ở bãi đậu xe xong, lúc đó đang đọc dở dang 1 bài Bapak talk… nên nói với xếp:

- ”Em đi trước đi, chốc nữa anh đi vô sau.”. 

Xếp nói OK rồi ra xe đi vào khu thương mại (Shopping Mall)… phải nói là khu thương mại nầy rất lớn và có rất nhiều toà nhà lớn nhỏ đủ loại, có cả rạp hát xi-nê, vườn hoa, nhiều hồ nước nhỏ nhân tạo với vòi phun nước…v.v….

Sau khi xem xong bài talk (khoảng 25 phút) tôi mới ra xe để đi vào Mall kiếm xếp….

Bây giờ mới thấy sự rắc rối trước mặt… không biết xếp dự định mua gì, nên không biết đi vô tiệm nào, hướng nào….. vừa đi vừa dòm ngó quanh quanh…. Sau hơn 15 phút rảo bộ bên ngoài các tiệm… cũng gần hơn 1 tiếng đồng hồ xếp đi vào Mall rồi, không biết xếp trở ra xe chưa? Hay còn đang lựa chọn những món muốn mua ?? Nhưng mà ở đâu ?... Tiệm nào? … Điện thoại di động lại không có mang theo… nên không biết làm sao mà liên lạc….

Bỗng nhiên nhớ đến lời hứa trong phiên họp phụ tá hơn tháng trước…. À, mình phải sử dụng latihan chứ… cái nầy có vẻ hơi trừu tượng, không có gì rõ ràng cả… nhưng bây giờ mình cần thì làm sao đây…. Thôi mắc kệ, cứ tin tưởng vào quyền năng của Thượng Đế rồi thực hành theo khả năng của mình… kết quả ra sao thì…. tập phó thác cho Thượng Đế ……

Thế là, đang đứng ở giữa khu thương mại, tôi đi đến gần vách ngoài của 1 tiệm gần đó để không cản trở lưu thông , vì ông đi qua bà đi lại và cả trẻ nhỏ nữa rất là đông, tôi đứng yên, cầu nguyện: “Xin Thượng Đế hướng dẫn cho con đi đến nơi mà con có thể gặp được xếp của con trong khu thương mại quá lớn nầy”.

Sau 1-2 phút tỉnh tâm và relax tôi để xem latihan đưa dắt mình đi đâu…. từ từ chân bước đi chầm chậm một đoạn ngắn rồi chuyển người đổi hướng khác… đi đi khoảng 4 phút… lại đổi qua hướng khác nữa… rồi tiếp tục đi… đi… vào 1 tiệm buôn lớn bán đủ loại máy móc điện tử, áo quần, mỹ phẩm, giày dép, đồ chơi…v..v… tôi vừa đi vừa ngẫm nghĩ…điệu nầy không biết làm sao mà gặp xếp, vì tiệm cũng đông khách quá….. vào cửa tiệm đi được khoảng chửng 20 bước… bỗng nhiên thấy từ nơi thang cuốn (escalator)…xếp đang từ từ đi ra và quẹo về hướng ra cửa mà mình mới đi vào…… Trời ơì…. sao mà thần diệu thế nầy… tôi thật không thể tin được…. lòng xúc động…. nước mắt ứa ra…. Thượng Đế ơi… đây bài bài học để đời cho con… trước khi đi vào tiệm nầy, lòng tin của con hời hợt quá … và nghĩ rằng nếu tìm được thì cũng là hên xui thôi….. NHƯNG…. Không hên xui gì cả… bên trong mình bỗng nhiên trả lời nếu con đến sớm hơn chỉ 1 chút thôi thì con đã đi qua cái thang cuốn kia rồi… vợ con sẽ từ cái thang cuốn đi ra cửa ra ..thì con không thấy vợ con….còn nếu con đến trề thì khi con vào tiệm nầy.. vợ con đã đi ra khỏi tiệm rồi con ơi… Tôi thầm nói xin cảm tạThượng Đế Toàn Năng đã giúp và dạy cho con bài học nầy….. Nói ra đây thì có vẻ hơi lâu, nhưng sự thật chỉ là trong tíc tắc thôi…..

Vì đi ngược chìu nhau nên 2 người gặp nhau dễ dàng… khi gặp nhau, xếp ngạc nhiên hỏi:

-“ Sao anh biết em ở đây mà tìm?”

Tôi trả lời trong sự xúc động còn đang ở bên trong nội cảm:

-“Em à, cái nầy làThượng Đế dẫn anh đi đó, chớ ở đây tiệm quán mênh mông thì biết em ở đâu mà tìm. ” 

Xếp cười và nắm chặt tay tôi nói:

- “ Cám ơn Thượng Đế đã giúp chúng con. ”

Hai người ra xe về nhà, trên đường về tôi nói cho xếp nghe về đề nghị tập áp dụng latihan trong buổi họp của phụ tá nam khoảng hơn 1 tháng trước đó, và nói tiếp là: -“ Để phiên họp sắp tới anh sẽ chan sẻ kinh nghiệm nầy với họ.”.

 
     
 
  © 2013 Góc Nhỏ