Sinh hoạt hàng tháng tại Benaix 11.2008

Barata & Sophie
   
Benaix 23.11.2008

Trời nắng đẹp tuyệt vời ! dù vẫn còn đang trong tháng " lá vàng rơi ! ", nhưng gió rét lạnh run và mọi người phải mặc đồ như mùa đông, và trời cũng không mờ sương như mọi năm ! Cũng với con đường làng quen thuộc, lên dốc xuống đồi như ngày nào ! cảnh vật cũng rất ư hữu tình ! với những lá vàng rơi được tấp gọn ngập hai bên lề của con đường làng nhỏ hẹp, (nếu có hai xe ngược chiều là cả hai cùng phải chạy nép sát vào lề, để nhường lối cho một xe qua !!! nhưng mỗi lần đi là mỗi lần lại thấy khác là lạ!

Chúng tôi và bà Laure, người bạn già lớn tuổi của Hartati Qúy, được tháp tùng xe của bà Henrietta đi vào ngày thứ Bảy để tiết kiệm nhau tiền xăng và tiền đường . Chồng của bà Henrietta: ông Hugues (Trời thuơng ông Hugues lắm ! mặc dù vừa mới giải phẩu Tim và hai bên hông ! nhưng rất khỏe !) tháp tùng xe của anh Minh Thuần đi trước vào ngày thứ Sáu.

Cũng như mỗi tháng, các thành phần phụ tá và ban quản trị có trách nhiệm đến họp trước vào ngày thứ Sáu: 12 người. Hai ngày sau : Ô ! là la ! 25 và 26 người !!! Kỳ này sao đông thế ! . Phòng ốc do ban tổ chức sắp xếp thật tốt đẹp !

Hai đứa mình chỉ đi hai ngày cuối tuần.

Ngoài những lúc họp để chia sẻ và trao đổi, những buổi tập Latihan và làm test. Các huynh đệ nam nữ cùng nhau phân công nấu nướng và dọn dẹp trong ba ngày như một đại gia đình thật đầm ấm. Thật là trong tình yêu thương cao cả của Thượng Đế rộng mở và rất an bình.

Sau bữa ăn tối thứ bảy. Đặc biệt kỳ này có rượu Champagne. Ông Pièrre, Phó Chủ Tịch Subud Pháp khui champagne chúc mừng kỹ niệm 49 năm Subud của Ông Richard Milles, mình cũng nếm chút cho vui ! nhấp nhấp thử, ngon qúa xá !!! hi...hi... ! vì bao lần đi tiệc, không bao giờ mình uống rượu ! 

Mọi người được dùng rất nhiều loại bánh lạ, nhất là mỗi người được cadeau một cái bánh nhỏ của người Tây Ban Nha, bánh được gói trong một giấy gói in mẫu mã như savon, mình tưởng đó là xà-bông nên không ăn, bỏ vào túi đem về kỷ niệm (vả lại đêm đó ăn qúa nhiều bánh ngọt!), nhưng lại đánh rơi mất!, Barata ăn và nói ngon lắm !!!

Trong lúc vừa ăn vừa nói chuyện, có phần văn nghệ ngẫu hứng của các huynh đệ, già trẻ đều cùng nhau hòa điệu... ! một bầu không khí êm đềm ấm cúng của một đại gia đình thuận hòa thương yêu !

Nhất là lúc ông Pièrre thổi kèn sáo bài Ave Maria của Schubert, mọi người cũng ngân nga nho nhỏ hòa theo....

Vui nhộn nhất là lúc vài huynh đệ cùng nhau chơi các khí cụ khác nhau, một bài quen quen (mình dở qúa ! không nhớ tên bài hát ) lôi cuốn người nghe và tham gia với các điệu bộ tự diễn rất là náo hoạt !

Đến phần kể chuyện thật hấp dẫn và thu hút người nghe của Gislaine, với giọng trầm trầm, thật truyền cảm diụ dàng cùng điệu bộ diễn tả, cô làm mê mẫn người nghe.....

Khuya quá ! các huynh đệ vẫn còn chơi nhạc, đàn....v.v... Sophie buồn ngủ qúa! nên nhẹ nhàng về phòng! vẫn còn mang theo tiếng nhạc vào giấc ngủ! Barata vẫn còn ở đó với mọi người.

Hôm sau là ngày chủ nhật, sau Latihan và test, nữ họp nhau bàn chuyện chia sẻ nhau về Latihan của nhóm...v...v...., Sophie có đề nghị :

- Có thể chúng mình nên cùng nhau có Latihan cá nhân cùng giờ với IBU Rahayu vào ngày thứ Bảy lúc 3 gìờ chiều?

- Đa số đồng ý, ngoài ra vài người đề nghị thêm Latihan ngày thứ Hai và thứ Bảy ....

Latihan xích lại gần nhau
Trong tình yêu thương cởi mở bình an
Không câu nệ không phải chấp nê
Chỉ cần rộng mở trái tim an bình.

 
 

 

 

 

  © 2008 Góc Nhỏ