Cơn khát

Hoàn Hương
     02.12.2013

Cứ 6g sáng tôi và bạn đồng hành là chiếc kawasaki 50cc lại lên đường để kiếm miếng ăn. Kế sinh nhai những năm 1982-85 của tôi là mua giấy cũ đem đến các nhà máy giấy quốc doanh trao đổi lấy giấy in cho các nhà in.

Khi gom đầy xe tải từ các điểm mua giấy lẻ, tôi mới tà tà chạy lên Biên Hoà nơi đặt trụ sở các nhà máy giấy quốc doanh.

Những tháng khác trong năm việc đi lại giữa Saigon Biên Hoà đối với tôi như đi dạo mát, nhưng lúc này đây tôi đang ở vào tháng Ramadan. 4g sáng tôi đã hoàn tất việc ăn uống nhịn đến 6g chiều mới xả nhịn.

Bình thường khi giao nhận giấy cũ xong ở nhà máy này tôi có thể trở về nhà tắm táp nghỉ ngơi vào khoảng 1-2 g chiều. Nhưng hôm nay tôi còn phải đợi lãnh giấy in về giao cho nhà in.

Thủ tục làm xong tôi quay về Saigon trước, chờ xe vào kho lãnh hàng chở về. Giữa tháng 4 trời nắng không một cụm mây, hơi nhựa đường bốc lên hừng hực, dù có hơi gió thổi khi chạy xe, vẫn không làm tôi thấy dễ chịu hơn, trái lại cổ cảm thấy khô.

 
xe bán nước mía  
   

Đến nhà in khoảng 2g chiều và chờ đợi, 3g xe chưa về... 3g rưởi vẫn chưa về... 4g vẫn không thấy bóng dáng. Cổ tôi đã khô khốc cơn khát bắt đầu lên tiếng, tôi an ủi ráng cố gắng không còn lâu đâu. Nhưng dường như nó không nghe tôi, nó bắt tôi oải cả người, nó khiến tôi nhìn chiếc xe bán nước bên kia đường mà thấy thèm, dù có nuốt nước miếng nó vẫn không bằng lòng. Nhưng tôi bắt nó phải biết vâng lời. Nó êm một lát, lại tiếp tục kêu khát quá, cổ tôi lại phụ hoạ, khô cổ quá. Một đứa đã làm tôi muốn không chịu nổi, bây giờ thêm đứa nữa. Nhưng chưa hết tự nhiên tứ chi tôi muốn rã rời. Đến đây thì xem như tôi thua rồi, chắc tôi phải cho nó 1 ly nước mía thôi.

Nhưng tôi vẫn còn hi vọng: 'Cha ơi xin Cha giúp con vượt qua cơn khát này nếu Cha không giúp, chắc con phải uống nước mía thôi'.

Khi cầu nguyện xong dường như cơn khát có nghe đôi chút, nó chịu im. Tôi lại nhìn đồng hồ 4g rưởi, xe vẫn bặt tăm. Tôi cảm thấy sốt ruột.

Cơn khát lạí lên tiếng, lần này thì cấp bách và tôi không cưỡng lại được. Nhưng tôi vẫn nuôi hi vọng: 'Cha ơi con đi từ chỗ ngồi này đến xe nước mía, nếu Cha không giúp con thì con sẽ uống nước mía thôi'.

Tôi đẩy xe chuẩn bị qua đường, đi được 3 bước, thình lình như có một luồng điện từ đầu lan ra khắp thân thể, cơn khát chấm dứt, tôi thấy khoẻ hẳn ra, cũng không còn thấy sốt ruột.

Tôi dựng xe lại, bây giờ có chờ đợi bao lâu cũng được, khi Huyền Năng Cha ngự trị không còn việc gì tôi không làm được, huống gì một cơn khát.

 
 
  © 2013 Góc Nhỏ