Subud giờ đây được hợp pháp tại Cuba

Từ Cuba, Samuel Perez Morillas, viết một câu truyện ngắn về một quá trình...

Kurnia Trần Thị Kim Thái
    dịch (Subud Voice 03.2013, trang 3)

Samuel Perez Morillas với gia đình anh ở Cuba
 

Vào ngày 28 tháng 4 năm 2008, là khoảng thời gian mà người hội trưởng cấp quốc gia của Subud Cuba là Samuel Morillas, người phục vụ cho Subud, đã cầm hồ sơ đến Bộ Tư pháp ở Havana và đã đến gặp bà trưởng ban chịu trách nhiệm về việc đăng ký tôn giáo và các hiệp hội, yêu cầu xin hợp pháp hóa Subud tại Cuba.

Sau bốn năm, chín tháng và 14 ngày nộp hồ sơ, cuối cùng vào ngày 14 tháng 2, ngày của Tình Yêu và Tình hữu nghị, tại Cuba Subud Cuba đã được hợp pháp, được kể là một tôn giáo.

ALLELUYA!  Cảm tạ Thượng Đế Toàn Năng về ân huệ Ngài ban cho tất cả những ai yêu mến Subud tại Cuba sự tự do để tập latihan kejiwaan yêu quý của chúng ta một cách công khai và hợp pháp.   


Câu truyện

Latihan đầu tiên được tổ chức tại Cuba vào ngày 24 tháng 8 năm 1958. Cuba là quốc gia châu Mỹ La tinh đầu tiên tiếp nhận ân huệ đó của Thượng Đế. Bapak được mời bởi một vài người Cuba khá giả, nhưng việc tiếp đón đã không xảy ra, và hai phụ tá một nam và một nữ được gởi đến để khai mở từng mười người nam và nữ dự bị hội viên một. Nhưng vào lúc đó Quân phiến loạn đã bắt đầu tấn công vùng trung tâm của đất nước.

Bốn tháng sau đó phong trào cách mạng được Fidel Castro lãnh đạo đã thành công, và nắm quyền kiểm soát vào ngày 1 tháng 1 năm 1959. Sự hỗn loạn về chính trị, xã hội, kinh tế và quân sự bắt đầu ở đất nước tôi và những người đã được khai mở, những người thuộc tầng lớp trung và thượng lưu, bắt đầu rời khỏi Cuba.

Subud hầu như đã biến mất, và những ai vẫn còn giữ được ngọn lửa nhiệt huyết, cùng với một số ít hội viên mới, ở vào tình trạng trốn tránh. Chỉ những tôn giáo lâu đời mới được chấp nhận; không một xu hướng tôn giáo mới được cho phép. Vì lẽ đó Subud trở thành bất hợp pháp.

Tuy nhiên, vào năm 2007 khi tôi trở thành chủ tịch của Subud Cuba, điều đầu tiên tôi đã làm về mặt tâm linh (kejiwaan) là tổ chức ở Manzanillo buổi hội thảo tâm linh (kejiwaan) về lịch sử  của Subud Cuba, với tất cả các phụ tá quốc gia được mời và vài phụ tá khác từ Manzanillo, cộng với những nhóm khác. Trong suốt thời gian của cuộc họp chúng tôi đã trắc nghiệm về bước kế tiếp, một cuộc họp quốc gia quan trọng, cuộc họp lớn nhất chưa từng có được tổ chức tại Subud Cuba. Cuộc họp đã được dự định tổ chức tại Manzanillo, từ 29 tháng 2 đến 2 tháng 3 năm 2008.

Các đại diện của tất cả các nhóm đã đến, từ phía tây và từ phía đông, với tất cả các hội trưởng của họ, cũng như tất cả các phụ tá hoạt động và các phụ tá quốc gia và hầu hết mọi hội viên trẻ. Nhóm thanh niên có chỗ và cuộc hội thảo của riêng họ, các phụ tá có chỗ và hội thảo của mình. Susila Dharma đã có những hoạt động, và một nhóm hội viên đã đến thăm dự án nhân đạo của chúng tôi tại Manzanillo. Đại diện SD cấp quốc gia tình cờ gặp các đại diện SD của vài nhóm đã đến tham dự cuộc họp, và chúng tôi cũng đã tổ chức một sự kiện SICA (Hiệp Hội Văn Hóa Quốc Tế Subud) tuyệt vời ở một nơi chốn thú vị dưới các vì sao, với âm nhạc, thơ ca, và nhảy múa.

Nhưng, và điều nhỏ nhặt này trở nên rất, rất quan trọng, sự kiện này đã trở thành lớn đến nỗi nó gây sự chú ý cho nhà cầm quyền, và đột nhiên tôi nhận được một cuộc điện thoại từ đại diện thành phố của Bộ Tư pháp (bộ phận hiện nay chịu trách nhiệm về các tôn giáo và các hiệp hội ở Cuba). Tôi phải có mặt ở đó vào đúng 3 giờ trưa!

Khi tôi gặp viên chức chính quyền, ông ấy nói với tôi là ông ấy biết tôi; ông ấy đã có mặt tại đám cưới của con trai tôi với con gái của một người bạn của ông ấy – thật tuyệt vời! 

Viên chức chính quyền: Tuy là vậy tôi cần cảnh báo ông, hãy nhớ rằng Subud không hợp pháp, và Ban Tôn Giáo Quốc Gia không biết về cuộc họp này mà ông đang lên kế hoạch.

Samuel: Dĩ nhiên là họ không biết, bởi vì chúng tôi đã không thông báo cho họ; tôi biết là chúng tôi không được luật pháp cho phép, nhưng lúc này đây tôi đang thông báo với ông. 

Viên chức chính quyền: Thôi được ông bạn, anh không được phép tổ chức sự kiện này, và chúng tôi cảnh báo anh là không được tổ chức nó!!

Samuel: Đồng ý, không có vấn đề gì cả, chúng tôi rất nghiêm túc, chúng tôi là những công dân rất tốt, và có kỷ cương tốt. Ông có thể chắc chắn là chúng tôi sẽ không tổ chức nó. 

Tôi đã để ra vài ngày để có quyết định cuối cùng trước khi bắt đầu gọi cho mọi người.  

Tôi không thể nhớ được có phải là ngày kế tiếp hay hai ngày sau đó. Tôi đang dạo bước ở phía trước nơi mà tôi đã đến đó một lần để tập Yoga, và đã nhìn thấy cánh cửa mở ngõ. Tôi mua một miếng bánh mì ở góc đường và đã quyết định quay trở lại để chào người thầy giáo của tôi, người bạn và là hội viên Subud (không hoạt động). Ngay khi tôi bước qua cánh cửa, người thầy giáo chào tôi, gọi tên Andres của tôi (tên trên giấy tờ của tôi),  tôi có một tin cho anh. Hôm qua tôi đang cầu nguyện tại nhà, cầu nguyện cho cha mẹ, cho gia đình của tôi, và đột nhiên cái tên Andres xuất hiện trong trí của tôi. Tốt thôi, tôi đã tiếp tục cầu nguyện, và một lần nữa cái tên Andres lại đến trong trí của tôi, nhưng lần này cùng với một thông điệp.

Thông điệp là: Đừng có lo lắng, mỗi vấn đề đều sẽ có một cách giải quyết.

Những ngày sau khi tiếp nhận thông điệp này (tôi không nhớ là bao nhiêu ngày) một cuộc gọi khác, lần này là từ Viên chức phụ trách về Tôn Giáo của Ủy Ban Thành Phố trực thuộc Đảng Cộng Sản.

Người Đảng viên nói: Ông Andrés (tên trên giấy tờ của tôi), sự kiện hôm đó đã được cho phép. Và vào ngày 22 tháng 4 này ông đã được cho phép để trình bày yêu cầu xin hợp pháp hóa Subud, và có một cuộc họp với một viên chức quan trọng tại Ban Tôn Giáo của Ủy Ban Trung Ương trực thuộc Đảng (cấp cao nhất) phụ trách về các Hội kín (như Hội tam điểm) Thuyết thông linh và Subud.  

Cuộc họp Quốc Gia đã hoàn toàn thành công, và ngay lập tức sau đó tôi đã bắt đầu hành động để xin hợp pháp hóa Subud tại Cuba.  

Tôi lại nhận được một cuộc gọi khác, lần này là từ một Đảng viên cấp tỉnh phụ trách về Tôn Giáo. Ông ấy nói ông ấy sẽ gặp tôi vào ngày mai tại Văn phòng Đảng ở Manzanillo. Tại cuộc họp đó ông ấy bảo tôi đến gặp không phải là người đại diện của Bộ tư pháp cấp thành phố, mà là Trưởng Ban các Hiệp hội của Tỉnh. Tôi đã làm như thế, và đã gặp viên chức của tỉnh vào ngày 5 tháng 3 tại Bayamo, là thủ phủ của tỉnh. Ông ấy đưa ra mọi đề xuất và giúp đỡ về việc hoàn thành các thủ tục về Pháp lý.

Vào ngày 4 tháng 4 một cuộc họp khác với viên chức của tỉnh, tôi đã đưa cho ông ấy một bản hồ sơ dự thảo. Ông ấy sẽ gọi để thông báo cho tôi nếu mọi thứ diễn ra theo trình tự. Với hồ sơ đã được kiểm tra tôi sau đó đã đi Havana.

Vào ngày 22 tháng 4 tôi đã có cuộc họp tại Ban Tôn giáo ở Havana. Viên chức là một quý bà, một người rất chuyên nghiệp. Trước hết bà ấy bảo tôi là họ chưa bao giờ nhận được bất cứ sự than phiền nào chống lại Subud. Bà ấy yêu cầu tôi giải thích Subud cho bà ấy, một việc mà tôi đã làm tốt nhất như tôi có thể: Các anh là một Tôn giáo! MỘT TÔN GIÁO TUYỆT VỜI KẾT HỢP CÁC TÔN GIÁO LẠI VỚI NHAU!  

Tôi không thể biện luận để chống lại ý kiến đó, ngoài ra, tôi nhận biết là tôi đang đứng trước một chuyên gia về các tôn giáo, là một điều mà tôi đã không trở thành.   

Một điều mà sau đó bà ấy trình bày cho tôi rất rõ ràng là hãy yêu cầu được hợp pháp hóa Subud như là một tôn giáo, bởi vì tiến trình cho lời yêu cầu này thì dễ dàng hơn là hợp pháp hóa Subud như là một hiệp hội và chưa kể Subud là một hiệp hội đã không có được hai điều buộc phải có theo Luật pháp: Để được đăng ký là một hiệp hội chúng tôi sẽ phải cần có MỘT NGÔI NHÀ THẬT SỰ (một tòa nhà), được sở hữu bởi Subud (Không thể có được!) và di sản kế thừa (chúng tôi đã không có cả hai điều đó). Vì thế trong thực tế chỉ có một cách duy nhất: yêu cầu Subud được hợp pháp hóa như một tôn giáo. Và đó là những gì tôi đã làm.

Sau đó bà ấy yêu cầu tôi đến gặp người đứng đầu Ban lo về các Hiệp hội của Bộ Tư pháp, một điều mà tôi đã làm, đưa cho bà ấy hồ sơ vào ngày 28 tháng 4 năm 2008. Bà ấy nhận nó, bởi vì tôi tìm đến bà ấy như là viên chức cấp cao, và việc nhận hồ sơ đã được ghi vào trong một quyển sổ của chính quyền.   

Sau đó Subud Cuba đã tổ chức Đại hội Quốc gia vào tháng 9 năm 2009 tại Manzanillo, nằm về phía đông nam của Cuba. Chúng tôi đã có một cuộc thảo luận quan trọng về ban hành chính của Hiệp hội/Tôn giáo. Dường như đối với tôi Thượng Đế đã không muốn thay đổi luật của Cuba. Được hợp pháp hóa như một tôn giáo là một cái giá thấp cho sự hợp pháp hóa của Subud Cuba. Hội trưởng mới cấp quốc gia của Subud Cuba, anh Asis tiếp tục đón nhận vấn đề, nhiều hội viên phản đồi tình trạng tôn giáo, nhưng thời gian đã cho thấy không còn có cách nào khác hơn là phải chấp nhận tình trạng là tôn giáo.

Luật đã nói rất rõ ràng là nhà cầm quyền sẽ trả lời trong khoảng thời gian hai tháng, nhưng thay vào đó Subud đã phải đợi gần như là năm năm để có được câu trả lời đó, và nhờ ơn Thượng Đế Toàn Năng đó là một câu trả lời mang tính khả quan.

Nhưng giờ đây quá trình tiếp theo sau đó đang đến gần; đăng ký những nơi sẽ tập latihan, một hồ sơ khác được nộp cho chính quyền địa phương, xin phép để tập latihan một cách họp pháp tại nhà của chúng tôi hay tại những nơi gặp gỡ khác, theo các luật lệ hiện hành về tôn giáo. Như thế quá trình vẫn ... chưa kết thúc.  

 
© 2013 Góc Nhỏ