Kỷ niệm 50 năm Subud đến Anh quốc từ 21 - 26 tháng 8 năm 2007 và
Đại hội quốc gia Subud Anh quốc từ 26 - 30 tháng 8 năm 2007

Mỹ Hạnh
     16.09.2007

 
   
   

Chương trình này bắt đầu cho một cuộc họp mặt quốc tế gồm:

- Kỷ niệm Subud đến Anh năm 1957 từ 21 đến 26/08: Buổi khai mạc lúc 11 giờ ngày 22/08 thật ngắn: thư cáo lỗi của Ibu Rahayu (vì lý do sức khỏe), thư cáo lỗi của Thái tử Charles (vì chương trình làm việc quá nhiều), lời chào mừng quan khách của Hội Trưởng Subud Britain, vài câu ngắn ngủi nhắc lại Bapak và latihan.

- Họp Hội Đồng Subud Quốc Tế từ 26 đến 28/08

- Ngày kejiwaan cho tất cả : sáng thứ hai 27 và trưa thứ ba 28/08 (các bà tập buổi sáng ở trong lều, các ông ở phòng tập thể thao và tối thì ngược lại sau khi có bà dẫm vào đinh buổi tối trong lều)

- Hội Nghị Quốc Gia của Subud Britain từ 27 đến 30/08, trừ sáng 27 và trưa 28 chỉ có nghị viên và đại biểu của họ đi dự tuy mở rộng cho tất cả.

Thanh thiếu niên Subud cũng có chương trình riêng trong suốt thời gian này :

- cho trẻ con chưa đến tuổi mở vào Subud : ca hát, kịch nghệ, vẽ, nặn, thể thao, cinema, Subud Olympics…

- cho thanh thiếu niên từ 13 tuổi trở lên :

o thêm 2 buổi tập latihan cho những trẻ lớn hơn đã vào Subud : sáng thứ hai 27/08 và trưa thứ ba 28/08.

o Những hoạt động của lứa tuổi đó: viết, làm thơ, vẽ, tập làm video, làm pháo bông, thể thao, kịch nghệ, disco…

o Họp mặt thế giới giữa SYA, họp với SDI, họp với SICA…

Phần kejiwaan thì có latihan mỗi sáng từ 9 đến 10 giờ, chiều thừ 8 đến 9 giờ ; các PTQT và các nhân viên BQT, WSA cũng như SDI có chương trình trình và họp riêng của họ; có một buổi latihan đặc biệt của các HV đầu tiên của các xứ, nhưng chị Lan Thanh, Liên Hồng không dự. Latihan cho những người mới mở 2, 3 năm. Latihan về lòng thông cảm, tha thứ, làm việc sinh sống…

Có chương trình riêng của SES, SICA, SYA (như kể trên), SIHA, MSF và về SDI : Họp khoáng đại để làm phúc trình hoạt động quá khứ và tương lai, bầu BQT mới, Arnaud được tái cử, uổng là họ không nói đến SDVN vì không có dự án gì đặc biệt để trình bày, trong khi họ rất chăm chú lo cho Congo Zaïre (Bapak nói là Subud ở Phi Châu sẽ phát triển từ Congo) và có SD Chair của Congo được SDI đài thọ để đến dự.

Có những chương trình cá nhân cũng hay lắm nhưng không làm sao có thì giờ để đi dự như của Salamh Pope về vũ trụ, của Santa Raymond về cách điều hành và tham dự những cuộc họp mặt, của Osannah về Kalimantan, của Salamah Dick và Salamah Pope cho những người dạy học, của Dahlan Pratt về « những gì Bapak không có nói với chúng ta » ( phải hiểu ngược lại về tình hình chính trị, những thay đổi về xã hội và chính trị trong mười năm sắp tới)…

Có chiếu video talk đầu tiên của Bapak ở Coombe Spring, của Ibu Rahayu ngày 24/06/07 và 15/08/07 đặc biệt cho cuộc họp mặt.

Ngoài những buổi đặc biệt để Asikin, hai ông bà Haryono, bà Rachmaniah kể chuyện Bapak sửa soạn đi ngoại quốc lần đầu tiên ra sao, còn có những buổi hoặc họp mặt hẵn hoi, hoặc chiếu video những chứng nghiệm của những người đầu tiên gặp và biết Subud trong trường hợp nào…

Có rất nhiều hoạt động văn nghệ: trình diễn nhạc cổ điển, nhạc tân thời, kịch, cinema, trong rạp hoặc ngoài trời. Có quán cà phê cạnh bờ hồ mà rất nhiều nhân vật quan trọng đến đó ăn uống từ điểm tâm đến tráng miệng suốt ngày và giá rất phải chăng. Chuyện Subud khai thác túi tiền của HV thành ra một chuyện rất xa xưa, cho nên kỳ này thấy thật là họ có tinh thần Subud.

Có chương trình du ngoạn ở gần như xem trường đua ngựa và thành phố Ascot, viếng lâu đài Windsor (Minh Thuần đề nghị đi để Barata và Sudharmi Sophie có thêm kỷ niệm về Anh quốc, chứ tất cả mọi người đều đã có dịp đi nhân kỳ HNQT hồi 1983 hoặc sau đó), đi bộ thăm trại Cesar (cái này phải đi bộ hơn hai tiếng đồng hồ, chỉ có Barata, Sudharmi và Liên Hồng đi thôi, tụi này chịu), đi dạo trong rừng Swinley, vườn Savill, công viên Lily Hill.

Có phòng internet cở 10 máy nhưng không có ai vào mấy khoảng về sau.

Có buổi latihan quốc tế nhằm ngày thứ bảy 25/08 vào lúc 9 giờ sáng bên Anh.

Về ăn ở thì ăn trong phòng ăn của trường, chia làm hai nhóm vì quá đông, thuộc chương trình mạnh ai nấy ăn hết sức thì thôi. Một ngày 3 bửa như thế. Ở thì những người nào ghi tên sớm được ở trong trường, hoặc gần đó; xa hơn thì ở hai trường cách đó khoảng 10 phút xe.

SPI bán sách giá hạ, nhưng phần nhiều thì ai nấy đều đã mua và có nhiều ấn bản đã hết mà chưa in lại như History of Subud Vol 1. Susila Budhi Dharma ấn bản đặc biệt của 2001, in ra có 2001 quyển mà đến nay vẫn hãy còn vài trăm cuốn và đã hạ giá xuống còn có 15 £ thay vì 35 $ hồi ở Bali. Có một cái lều nhỏ, kế bên lều tập latihan, bán sách củ để gây quỹ cho SDI chỉ có 1 £ mỗi quyển, tôi mua được quyển Susila Budhi Dharma đầu tiên in năm 1959 (chỉ có giá trị lịch sữ), Arnaud mua được quyển sách của Hussein Rofé nói về Subud lần đầu tiên cho người ngoại quốc ở ngoài Nam Dương. Tôi mua được quyển A Reporter in Subud của Varindra có chữ ký của Varindra đặc biệt dành cho Margono Tấn (vì thích chữ ký). Sudharmi mua được Songs and Prayers of Bapak.

Cạnh lều có quầy của một cô người Áo mà hồi ở Innsbrück 2005, ông chồng té xỉu khi vừa đến Covention Center và phải đưa vào nhà thương ở Innsbrück, sau về Wien thì phát giác ra là cancer nặng và chết sau đó rất nhanh; cô tìm ra cách trị liệu bằng cách không cần thuốc thông thường, Liên Hồng biết là cách trị liệu ra sao mà tôi thì quên.

Ngày bế mạc thì lễ cũng rất ngắn, và Hội Trưởng của Subud Britain cũng nhắc lại lời Bapak là trong một nước chỉ cần 2/3 người tập latihan chân thành thì cũng đổi được tình trạng trong xứ. Và đáng lẽ họ bán đấu giá hai bức hoạ chân dung của Bapak và một bức hoạ cảnh để gây quỹ cho SDI thì không hiểu vì lý do gì họ rút lại vào phút cuối cùng.

 
     
 
  © 2010 góc nhỏ