2005 SWC 12 Innbruck, Áo  

 

Mỹ Hạnh Delune

Nhũ danh Lâm Thị Quỳnh Hoa

1942-2014

Tốt nghiệp Tiến sĩ Y khoa, đại học Y khoa Saigon, YK 62-69
Đậu bằng tương đương của Université de Paris, 1975

Tạ thế ngày 26 tháng 06 năm 2014 tại Paris, Pháp.
Yên giấc ngàn thu tại nghĩa trang Antony.

Phụ tá nhóm Paris, Subud Pháp.

Trưởng ban Dịch thuật Subud Việt Nam.
Dịch các bài Nói Chuyện của Bapak và của Ibu Rahayu.
Dịch lại quyển Susila Budhi Dharma theo ấn bản tiếng Anh 2001.

 

 

 
 
 

Những ngày cuối

Qúy Anh Chị Kính thương mến,

Barata Sophie mạn phép Xin Qúy Anh Chị hoan hỷ cầu nguyện cho chị MỸ Hạnh với.

Được biết chị Mỹ Hạnh không còn khỏe lắm. Tin này không phổ biến đại chúng.
Thứ bảy này lúc 7 giờ tối ở Pháp, một số anh chị em ở Pháp sẽ cùng LATIHAN cầu nguyện cho chị Mỹ Hạnh.
( có cả Suryadi & Minh Tú Sâm từ Mỹ qua thăm gia đình ở Áo và ghé thăm chị Mỹ Hạnh.)

Xin chân thành cám ơn Qúy Anh Chị.
Cầu xin ƠN TRÊN luôn ban BÌNH AN và mọi sự tốt lành đến cùng qúy ACE.

Kính Thân mến,

Barata Sudharmi Sophie.

Anh chi em thân mến: Suryadi và Minh-Tú vừa có dip sang Paris thăm chi Lan Thanh và chi Mỹ-Hạnh.

Chi Mỹ Hạnh đang nằm ở nhà chi Lan Thanh và được sự chăm sóc của chi. Rất đau lòng khi thấy tinh trạng sức khỏe của chi không được tốt. Bác sĩ cho biết chị có thể ra đi bất kỳ lúc nào. Được sự đồng ý của chi Lanh Thanh, Suryadi và Minh Tú xin thông báo và xin mọi người góp lời cầu nguyện cho chị Mỹ Hạnh.

Xin Thượng Đế Toàn Năng ban ân huệ tới chi My Hanh.

Thân mến,

Cám ơn Suryadi cho biết tin về chị Mỹ Hạnh. Hoàn Toàn cầu nguyện Thượng Đế ban ân huệ cho chị Mỹ Hạnh và chị Mỹ Hạnh qui thuận mọi sự theo thánh ý của Thượng Đế.

Thân mến,

Hoàn Toàn

Con cám ơn chú Suryadi và cô Minh Tú.

Sáng mai, nhân dịp toàn thể hội viên, BPT, BQT, và PTQT họp mặt tập latihan chung với nhau, con sẽ thông báo để mọi người cùng cầu nguyện Thượng Đế ban ơn phù hộ cho cô Mỹ Hạnh.

Thân mến,

Bustami.

Chị Mỹ Hạnh thân mến, Sáng nay nhận được tin Chị Mỹ Hạnh đau nhiều, Hoàng Nam đã tập Latihan cầu nguyện cho Chị. Sau đó nội cảm Hoàng Nam đã tiếp nhận, linh hồn như thôi thúc đàn bài "Estudio 17 de Fernando Sor" để thân tặng riêng Chị Mỹ Hạnh như một lời khích lệ tinh thần Chị, và Murwani & Hoàng Nam cầu nguyện xin Thiêng Liêng Toàn Năng luôn che chở và ban thật nhiều Ân Huệ đến Chị.

Thật là lạ lùng là những bài đàn khác phải thu đi thu lại nhiều lần cho đến khi vừa ý, nhưng đặc biệt riêng bài này Hoàng Nam chỉ đàn và thu đúng một lần là được.

Mong Chị Mỹ Hạnh chóng bình phục.

Thân mến,

Hoàng Nam Hartono Westminster ngày 07 06 2014

link bản đàn Hoàng Nam Hartono tặng Mỹ Hạnh: Estudio 17 de Fernando Sor

Anh Hoàng Nam và chị Murwani thân mến,

Tôi mới vào phòng chị Mỹ Hạnh và mở iPad ra và thấy e-Mail của anh Hoàng Nam nên vào góc nhỏ nghe. Nghe có tiếng đàn chị Mỹ Hạnh mở mắt ra nên tôi đọc cho chị Mỹ Hạnh e-Mail anh Hoàng Nam viết cho chị Mỹ Hạnh trong lúc chị Mỹ Hạnh vùa nghe anh đánh đàn. Lúc thì mở mắt, lúc thì lim dim, chị Mỹ Hạnh có vẻ rất thưởng thức tiếng đàn của anh Hoàng Nam nên tôi lại bấm cho chị Mỹ Hạnh nghe lại một lần nữa. Thật là hay, làm rung đọng trái tim. Bây giờ chị Mỹ Hạnh ngủ lại rồi.

Cám ơn anh Hoàng Nam và chị Murwani đã cầu nguyện Thiêng Liêng toàn Năng cho chị Mỹ Hạnh và đã đàn riêng thân tặng chị Mỹ Hạnh bài <Estudio 17 de Fernando Sor>. Chị Mỹ Hạnh rất quy phục Thánh Ý của Thượng Đế Toàn Năng.

Thân mến

Lan Thanh

Chị Mỹ Hạnh thương, được tin chị khoẻ lại Châu & Rusmini Hoa rất vui. Mong sức khỏe của chị trở lại bình thường.

Hôm thứ tư anh Suryadi+Minh Tú về thì từ thứ năm đến hôm nay chị Mỹ Hạnh khỏe ra, không ngủ trong ngày nữa và rất tỉnh, hiểu tất cả ai nói gì và gật đầu để trả lời. Chiều hôm nay thứ bẩy, Halimah Lý đến để làm Latihan lúc 4g và sau đó còn đút được cho chị Mỹ Hạnh ăn mấy muỗng thạch mềm và sau đó còn mở Face Book cho chị Mỹ Hạnh xem hình đám cưới của Phúc Châu, (con trai của anh Liêm Minh+Halimah Lý) trong đó có chị Mỹ Hạnh đúng chụp cùng và các hình cháu gái và 2 cháu trai và hình của Minh Phúc, bố của 2 cháu trai này và là anh của Phúc Châu.

Cám ơn anh Barata+Sophie đã gửi nước ở Lourdes cho anh Suryadi và Minh Tú mang về cho chị Mỹ Hạnh. Chắc có sự mầu nhiệm của nước suối Lourdes này. Xin cảm tạ Thượng Đế và Đức Bà.

Chị Mỹ Hạnh lúc nào cũng quy thuận Thánh Ý của Thượng Đế Toàn Năng.

Thân mến

Lan Thanh

Xin cảm tạ ƠN TRÊN, xin chia sẻ cùng qúy ACE mình một chuyện xảy ra thật mầu nhiệm trong tích tắc hồi đêm hôm qua về sự giao cảm mầu nhiệm LINH HỒN giữa các huynh đệ.

Đó là: đêm hôm qua khoảng 10 giờ hơn, khi hai đứa tui điện thoại nói chuyện cùng anh Hoàng Nam, vừa nói vừa mở " Góc Nhỏ " để nghe tiếng đàn của anh Hoàng Nam tiếp nhận được chơi guitar bài " Estudio 17 de Fernando sor ", và đặc biệt là để tặng riêng chị MỸ HẠNH Delune .

Mình vừa mở vừa nghe vừa nói chuyện cùng anh Hoàng Nam, tiếng đàn thật tuyệt vời, mình và Barata Phú nói: "Anh Hoàng Nam chơi guitar thật điệu nghệ, càng ngày càng chuyên nghiệp hơn cả chuyên nghiệp nữa, xin chúc mừng anh Hoàng Nam. "

Barata Phú nghe xong ngủ thiếp đi, lúc đó cũng 11.25 gìơ đêm .

Và sau đó gần 12 giờ đêm ở Pháp, anh Hoàng Nam nhờ Sophie điện thoại liền cho chị Lan Thanh mở máy cho chị Mỹ Hạnh nghe bài này liền đi. Mình nói: "Bây giờ khuya rồi, sợ làm phiền các chị ngủ chăng ? anh bèn nói: "vậy thì sáng mai cô gọi liền dùm tôi nha ! mình nói : "vâng, sẽ gọi, nhưng không hứa, e sáng mai ngủ quên vì bây giờ hay quên lắm !

Và sau đó tiếp tục chuyện vãn một lúc, tụi tui xin chào và chúc ngủ ngon.

Barata Phú chuẩn bị đi ngủ, mình mở máy nghe lại lần nữa bài " ESTUDIO 17 DE FERNANDO SOR " và tự nhiên cái tay tự động như có ai cầm tay mình mở hộp thư, thì thấy email của chị Lan Thanh viết..... " chị Lan Thanh đã vào phòng chị MỸ HẠNH và mở máy cho chị MỸ Hạnh nghe 2 lần bản nhạc này, chị Mỹ Hạnh đã nhận được và cảm nhận nghe được tiếng đàn của anh Hoàng Nam tặng trong trạng thái thật AN BÌNH.

Xin cảm tạ ƠN TRÊN vô cùng. Mình cảm thấy mừng vui khôn xiết, định gọi lại cho anh Hoàng Nam để báo cho anh biết là chị Lan Thanh đã mở máy cho chị Mỹ Hạnh nghe rồi !

Nhưng lại thôi, vì khuya qúa rồi ! nếu gọi lại huyên thuyên chuyện.......mặc dù giờ ở bên Mỹ lúc đó khoảng 3,4 giờ chiều . Chỉ biết cảm tạ ƠN TRÊN.

Thân thương mến chúc toàn thể qúy ACE mình luôn AN VUI KHỎE trong vòng tay yêu thương của Thượng Đế Toàn Năng Duy nhất , thật AN BÌNH và HẠNH PHÚC.

LATIHAN giao cảm LINH HỒN
Huynh Đệ SUBUD luôn gần gủi nhau
Dù rằng ở bốn phương trời
Cách nhau vạn dặm cảm giao Ý Trời
Tâm hồn đồng điệu giao lưu
Giây phút lắng đọng thấy kề bên nhau.

Xin cảm tạ ƠN TRÊN,

Barata Sudharmi Sophie.

Gặp chị Mỹ Hạnh đôi lần trên con đường Subud hôm nay có bài thơ gởi chị vì biết chị cũng thích Đường thi

Hội ngộ

Trần thế thiên đồ chính tín tri
Tao phùng nhất độ liễu đồng di
Bất câu thử lộ hậu lai trạm
Bàn lộ tao phùng hoan hỉ quy

Trần gian vạn nẻo bước chậm tin
Một thoáng gặp nhau rồi lạc đi
Dẫu sao đường này mai hậu bước
Vượt đường lại gặp, vui trở về!

Hardjono Nguyễn Văn Mão

KÍNH THƯƠNG YÊU QÚY KÍNH TẶNG CHỊ MỸ HẠNH " HỘ PHÁP SUBUD " !

Mỹ Hạnh húy danh Quỳnh Hoa
Đóa hoa tinh khiết hương thơm tỏa ngời
Trọn đời phụng sự ƠN TRÊN
Chân thành cống hiến không màng lợi danh
Trọn tình trọn nghĩa đệ huynh
Sẵn sàng trợ giúp từ trong lẫn ngoài
Tấm lòng rộng lượng bao dung
Người vác Thánh Giá trọn đường trải qua
Hộ Pháp Subud kiên cường
Quy thuận Thiên Chúa Đức Tin dốc lòng
Huynh đệ yêu qúy mến thương
Mỹ Hạnh gương sáng TÌNH YÊU CHÚA TRỜI.

Kính Thương Qúy Tặng,

Barata Sudharmi Sophie

 
 
   
 
 

Chia buồn của anh chị em Subud Việt Nam

Kính Qúy ACE thân thương qúy mến,

Barata Sophie xin kính báo cùng qúy ACE chúng mình thân mến,
Được chị Lan Thanh cho biết tin chị Mỹ Hạnh Delune thương yêu qúy mến của chúng ta vừa ra đi lúc 21 h 45 ngày 26.06.2014.

Kính xin qúy ACE chúng mình cùng cầu nguyện Dâng Lên ƠN TRÊN Ban ÂN HƯƠNG LINH Chị:

  MỸ HẠNH Delune, Sanh Năm 1942, Hưởng thọ 72 Tuổi.
  Tạ Thế Ngày 26.06.2014, lúc 21 giờ 45.
  Sớm Trở Về HỢP NHẤT cùng với Thượng Đế Toàn Năng Duy Nhất. Amen.
* Ngày Động Quan sẽ Thông Báo Sau. 

Gia Đình Barata Sophie Đồng Thành Kính Cùng Gia Quyến Anh Chị Delune 

Xin Dâng Lời Cầu Nguyện Lên Đấng Toàn Năng.

Gia đình Rusmini & Châu và mẹ xin chia buồn cùng tang quyến của chị Mỹ Hạnh. Cầu xin Thiêng Liêng ban Linh hồn chị sớm đến với Cõi Vĩnh Hằng.

Kính Gửi : Anh Arnauld Delune Bác Quận Gái và Gia Đình ,  

Được tin chị MY-HANH Delune, người chị Subud thân yêu của toàn thể anh chị em Subud Việt Nam chúng ta vừa qua đời vào ngày 26/06/2014 tại Pháp 

Cầu Xin THƯỢNG-ĐẾ TOÀN-NĂNG: Thương xót, Hướng Dẫn và Ban Ân-phước cho Chi MY-HANH DELUNE, người đã đóng góp rất nhiều trong việc phát triển Subud Việt-Nam Amen.

Đại diện toàn thể Anh chị em Subud Việt Nam, Úc-Châu

Aamirudin Nguyễn như Tuyền

CẦU XIN THƯỢNG ĐẾ TOÀN NĂNG BAN ÂN HUỆ VÀ SỰ DẪN DẮT ĐẾN LINH HỒN CHỊ MỸ HẠNH ĐỂ ĐƯỢC TIẾP TỤC TIẾN HOÁ TRÊN CON ĐƯỜNG TRỞ VỀ VỚI THƯỢNG ĐẺ TOÀN NĂNG...

Suryadi+Minh-Tu

Hồng Hạnh xin thay mặt Subud Viet Nam, thành kính phân ưu cùng tang quyến và cầu nguyện cho hương linh của chị Mỹ Hạnh Delune được tiếp tục hành trình tiến hóa của mình, sớm về với Thượng Đế toàn năng. Thương mến

Được tin chị Mỹ Hạnh Delune đã ra đi về cõi vĩnh hằng. Cầu xin Thiêng Liêng ban ân huệ cho linh hồn chị được bình an bên Người mãi mãi. Gia đình ACE Subud Long An .

Xin chia buồn cũng toàn-thế gia-đình chị Mỹ-Hạnh, và xin Thuong-Để ban ân-phước và hướng-dẫn chị thế-giới bên kia. sntien -

Haryanto và gia đình xin gởi lời chia buồn với gia đình chị Mỹ Hạnh. Em cũng sẽ cầu nguyện cho chị Mỹ Hạnh.

Haryanto Ly

Xin thành kính chia buồn cùng toàn thể anh chị em trong đại gia đình Subud, trước sự vĩnh biệt của chị Mỹ Hạnh Delune.
Cầu mong chị Mỹ Hạnh được nhiều ân tứ của Thiêng Liêng Toàn Năng, và tang quyến thân tâm thường an tĩnh.

Hardjono Mão

Gia Đình Margono Dũng thành kính phân ưu cùng tang quyến chị Mỹ Hạnh.
Cầu xin chị luôn luôn được sự hướng dẫn của Thiêng Liêng.

Hoà với không khí tiếc thương của đại gia đình Subud VN, con xin gửi lời chia buồn đến gia quyến của Cô Mỹ Hạnh. Con cũng xin cầu nguyện cho hương linh của Có được bình an và sớm được trở về với Thương Để.

Tâm Đan

Nhận được tin Chị Mỹ Hạnh Delune, nhũ danh Lâm Quỳnh Hoa vừa tạ thế tại Paris vào lúc 9:45 tối ngày 26 tháng 06 năm 2014, gia đình Hoàng Nam Đỗ Đình Hoài xin chia buồn với Anh Arnaud Delune, bạn Lâm Công Quyền cùng tang quyến, và cầu nguyện xin Thiêng Liêng Toàn Năng sớm đón linh hồn Chị Mỹ Hạnh về với Ngài.

Vô Cùng Thương Tiếc

Gia đình Hoàng Nam Đỗ Đình Hoài

Chị Lan Thanh thân mến,

Được tin chị Mỹ Hạnh vừa ra đi, Hoàn Toàn chân thành cầu nguyện Thượng Đế ban ân huệ ,soi sáng và hường dẫn linh hồn chị nơi thế giới bên kia.

Cám ơn chị Lan Thanh đã tận tình săn sóc chị Mỹ Hạnh những giờ phút cuối cùng.

Xin chia sẻ nỗi buồn này với anh Arnaud  Delune và gia quyến chị Mỹ Hạnh.

Chân thành phân ưu.

Hoàn Toàn

Kính gửi gia quyến chị Mỹ Hạnh và chị Lan Thanh,

Sâm Nghiêm xin thay mặt SD VN xin chia buồn cùng gia đình chị Mỹ Hạnh. Cám ơn chị Lan Thanh đã ở bên chị Mỹ Hạnh những giờ khắc cuối.

Sâm Nghiêm và Sophia xin cầu nguyện với Thượng Đế cho linh hồn chị Mỹ Hạnh được bình yên và được về nơi tốt đẹp.

Kính mến,

Sâm Nghiêm và Sophia​

Kính Báo cùng Qúy ACE Thân Mến,

Xin phép thay mặt Gia đình anh Arnaud DELUNE và Gia đình chị Lan Thanh & anh Minh Thuần.
(Được biết Anh Chị Mỹ Hạnh DELUNE coi như là con ruột trong Gia Đình Bác Đặng Phác & Srigati, Ba Mẹ của Chị Lan Thanh, Anh Minh Thuần và Chị Liên Hồng cùng .... Một Đại Gia Đình SUBUD Việt-Nam ở Pháp).

Xin thông báo đến cùng Qúy ACE về Ngày Tang Lễ " ĐỘNG QUAN " của Chị Mỹ Hạnh Delune:

Thứ Hai 30.06.2014, lúc 14h30, làm Lễ Cầu Nguyện tại Nhà Thờ Saint Julien Le Pauvre, Paris.
Lễ Hạ Huyệt lúc 16h30 (4 gìờ 30 Chiều) tại Nghĩa Trang ANTONY, PARIS.

  Ngậm ngùi tiễn Chị ra đi
  Người Chị SUBUD thuận quy Chúa Trời
  Bên kia Thế Giới AN VUI
  Hồn Chị Siêu Thoát Nhẹ Nhàng CÕI TRÊN. "

Cầu Xin Thượng Đế Toàn Năng Ban ÂN HUỆ và BÌNH AN đến cùng Tất Cả. Amen.

Kính Thương Mến,

Barata Sudharmi Sophie.

 
 
 

Chia buồn của gia đình Kiến trúc

Quyền cùng các bạn ,

Toàn thể gia đình KT Paris xin thành thật chia buồn cùng bạn Lâm Công Quyền và gia quyến về sự ra đi của :

Chị Lâm thị Quỳnh Hoa

Vào ngày 26 tháng Sáu 2014 lúc 21h45
Tại Paris  - Pháp quốc, hưởng thọ 72 tuổi.

Tang lễ sẽ được cử hành vào ngày: Thứ Hai 30-06-2014 lúc 14h30
Tại Nhà Thờ Saint Julien Le Pauvre
Số 79 rue Galande – Paris -75005 (M° St. Michel)

Lễ Hạ Huyệt lúc 16h30 tại Nghỉa Trang Antony.
Toàn thể gia đình KTParis đồng kính bái .

 
 
chụp năm 2010
 
 
   
 
   
 
   
 
  Bài viết  
 
 
 

Gia đình Subud Việt Nam lại mất thêm một vị huynh đệ, hay nói chung là chúng ta lại mất đi một người Chị thân yêu, một đời đã âm thầm làm việc hết lòng vì Subud.

Nhớ lại những năm sau 1975, vì lòng thương các huynh đệ Subud còn ở lại Việt Nam, và lúc đó gần như cả một xã hội Việt Nam đều khổ và đói nghèo như nhau, Chị Mỹ Hạnh cùng một số huynh đệ đã âm thầm quyên góp cũng như bỏ chính tiền túi của mình ra để gửi về Việt Nam những gói thuốc tây, những gói quà cứu đói, gói ghém tất cả tình thương yêu đùm bọc các huynh đệ Subud Việt Nam. Và những năm về sau này, mặc dù Chị đang lâm trọng bệnh nhưng Chị vẫn âm thầm giúp đỡ những huynh đệ  trong tình trạng khó khăn.

Chị Mỹ Hạnh đúng là một người chị cả trong gia đình Subud, là một trong những cây đại thọ của Subud, có lòng hy sinh phục vụ, luôn lo cho các huynh đệ, kể cả về mặt tinh thần qua những bài dịch của Bapak,  Chị đã đóng góp công sức rất nhiều cho sự tồn tại cũng như phát triển Subud Việt Nam.

Đã rất lâu, lần cuối cùng gặp gỡ vợ chồng Chị Mỹ Hạnh là vào tháng 08 năm 2008, Hoàng Nam đã nghe nói Chị lâm trọng bệnh rồi, nhưng thấy Chị vẫn bình thường khỏe mạnh nên rất mừng, và luôn luôn cầu nguyện cầu xin Thiêng Liêng Toàn Năng che chở cho Chị mau được bình phục.

Nhưng đến ngày hôm qua, 26 tháng 06 năm 2014, Chị thực sự đã rũ bỏ những bận bịu, khổ đau ở thế gian này, để trở về với Thiêng Liêng.

Mặc dù biết Chị Mỹ Hạnh ra đi là giải thoát, về với Bapak, về với Thiêng Liêng Toàn Năng, nhưng trong lòng vẫn thấy buồn và tiếc thương một người Chị cả, suốt đời chỉ biết hết lòng tận tụy làm việc hy sinh cho Subud.

Gia đình Hoàng Nam Hartono&Murwani Thành Kính Chia Buồn cùng Anh Arnaud và tang quyến.

                                                Tạm biệt Chị Mỹ Hạnh

                                  Gia đình Hoàng Nam Hartono & Murwani 

                            Westminster, California, ngày 27 tháng 06 năm 2014


 
 
 

Tưởng Niệm chị Mỹ Hạnh

Chị Mỹ Hạnh và tôi cùng học ở ĐH Y-Khoa Sàigòn, chị học trên tôi một lớp, niên-khóa 1962-1969; Tôi có dịp đi thực tập chung với chị ở BV Bình-Dân, tôi rất ngưỡng mộ về tinh thần học hỏi và săn sóc bịnh nhân của chị.

 
   

Năm 1970, tôi gặp lại chị trong buổi lễ selamatan chào đón hai chị ở trụ sở Hội SBVN. Chị về VN để trình Luận-Án Bác-sĩ Y-Khoa, sau khi hai chị đã hoàn tất khoá tu nghiệp về Dinh Dưỡng ở Nam-Đương do chương trình Colombo bảo trợ, nhờ vậy tôi mới biết chị là người Subud.

Sau đó, hai chị định cư tại và hành nghề tại Pháp.

Sau 30-4-1975, đời sống của anh chị em SBVN và gia đình gặp muôn vàn khó khăn về tinh thần cũng như vật chất, một số anh phải đi học tập cải tạo, một số phải đưa gia đình về quê sinh sống, một số phải đi sinh sống ở những vùng kinh tế mới.

Cảm thông với những khó khăn của anh chị em, hai Bác Francois Maniquant và Bác Quận, sau khi ra được ngoại quốc, các Bác đã vận động SBQT và anh chị em SBHN quyên góp tài chính, phẩm vật gửi về cứu trợ anh chị em SBVN. Chúng tôi quên làm sao được những thùng quả từ khắp nơi trên thế giới từ Pháp, Áo, Canada, Úc, Mỹ ... gửi về cứu trợ anh chị em chúng tôi ở quê nhà. Có trãi qua hoàn cảnh bi thãm này mới thấy tình Huynh Đệ Subud vô cùng cao quí. Chị Mỹ Hạnh đã đóng vai trò rất lớn trong việc cứu trợ nầy.

Dưới ách thống trị của chế độ CS, đất nước trãi qua một thời kỳ cực kỳ đen tối, tất cả các hoạt động tôn-giáo, các hội tụ, các tổ chức từ-thiện đều bị cấm hoạt động. Trụ sở hội SBVN bị tịch thu. Mối liên lạc với SBQT đều bị cắt đứt anh chị em chúng tôi như chim mất tổ, bay lạc muôn phương, Nhưng nhờ TĐTN ban ân: như một Phép Lạ, chúng tôi tìm được lại nhau, tụ họp thành những nhóm nhỏ, chuyên cần làm Latihan. Có trãi qua thãm họa CS, mới thấy Latihan là quí giá vô cùng. Nhưng chúng tôi cũng cảm nhận thấy rằng sự tiếp nhận Latihan của chúng tôi thật sự rất mong manh và yếu ớt. Từ 1981 Bapak biệt phái Ramdan Simpson, PTQT sang thăm VN, và sau đó các PTQT các HVSB ngoại quốc sang thăm SBVN ngày một đông. Tình trạng SBVN thật sự chuyển biến rõ rệt sau chuyến thăm viếng của IBU RAHAYU và phải đoàn vào năm 2002. Công việc tổ chức cuộc viếng thăm này là do sự đóng góp công sức của Chị Mỹ Hạnh, Chị Lan Thanh, Anh Minh Thuần, Chị Alfiati, Minh-Sư...

Từ 1989 đến 2005 tôi được sự trợ giúp tích cực và nhiệt tình của chị về các công việc liên quan đến SBVN. 

Năm 2005, tai HNSBQT tại Áo, chị được anh chị em SBVN tham dự HN đề cử làm Trưởng Ban Dịch thuật SBVN với các uỷ viên: Pháp: Chị Lan-Thanh, Anh Minh Thuần; Áo: anh Minh-Thần; Mỹ: anh Liêm Khiết, anh Hoàn Toàn, Anh Hùng; VN: chị Halimah Thùy

Chị và một số các uỷ viên được Ban Dịch thuật SBTG công nhận là DTV chính thức của SBVN. Chị đã dịch lại cuốn Susila-Budhi-Dharma của Bapak ra tiếng Việt đã đăng trên Subud library.

Một vài kỷ niệm về chị:

- Năm 1984, khi tôi vượt biên đến được trại tị-nạn Pulau Galang Nam-Duong, tôi viết thư báo tin cho chị, trong thư hồi đáp chị viết: "Anh Aamirudin, khi nhận được tin anh đến được Indonesia cảm giác vui mừng trong tôi không sao tả nỗi, hơn cả tin của những người thân của tôi vượt thoát khỏi VN. Chúc Mừng Anh. Cảm tạ TĐTN "

- Năm 1990, trong dịp kỷ niệm 1000 ngày Bapak mất ở Nam Dương, tôi vui mừng được gặp lại Bác Francois Maniquant và Anh chị, sau bao năm xa cách, chia sẻ với nhau bao nỗi thẳng trằm của cuộc đời ...

Tôi còn nhớ, một buổi tối, chúng tôi: Francois, chị Mỹ Hạnh, tôi và một vài người nữa ngồi ăn chung với nhau ở sân trước nhà Bapak ở Wisma Subud, trong câu chuyện bữa hôm đó, chị đột nhiên nói:  "Tôi không sợ chết, nếu Thượng Để gọi tôi đi là tôi quy-thuận; tôi không luyến tiếc những gì ở thế gian này", quay sang tôi chị hỏi : " Còn anh Aamirudin ?". Tôi trả lời chị:  "Tôi sợ chết lắm. Khi tôi vượt biên, trên con tàu nhỏ sau 6 ngày đêm lênh đênh trên biển và sau cơn bão, tàu mất định hướng không biết ở đâu? Đối diện với cái chết, tôi mới thấy cảm giác "Sợ chết là như thế nào?

Hôm sau, Francois gặp tôi:  " Aamirudin biết không? Sáng nay mình đang ngồi bên hông Lathan hall, nhìn sang nhà đối diện, thấy có tiếng gọi và vẫy tay của sư-tỷ kêu mình qua. Sư tỷ cầu cứu mình giúp sư tỷ gỡ dùm cái lược cuốn vào tóc, không làm sao gỡ ra được.  Mình an ủi sư tỷ và kiên nhẫn gỡ từng lọn tóc rối, phải mất 15 phút mới xong. Aamirudin biết đấy" sư tỷ của chúng mình không sợ chết, nhưng sợ phải cắt mái tóc đẹp của mình".

Chị Mỹ Hạnh thân mến,

Dẫu biết rằng chúng ta ai rồi cũng phải ra đi, người trước, kẻ sau, nhưng sự ra đi của chị đã để lại cho tất cả anh chị em SBVN ở trong nước cũng như ở hải ngoại lòng thương tiếc và biết ơn.

Chúng tôi, những anh chị em SBVN luôn luôn ghi nhớ và cảm ơn chị về những đóng góp của chị cho sự phát triển của SBVN.

Nguyện cầu THƯỢNG ĐẾ TOÀN NĂNG ban Ân-Phước cho Chị ở thế-giới bên kia.

Aamirudin Nguyễn-Như Tuyền

 
 
 

Cháu cưng của Bapak

Bác Hardjono Maniquant khi còn sanh tiền mỗi lần viết về chị Mỹ Hạnh hay nói về chị đều gọi chị là Cháu của Bapak, đôi khi bác còn thêm vào chữ cưng nữa. Cô cháu cưng của Bapak. Hoặc gọi là „nữ bác sĩ“, gọi như vậy thì không có gì lạ cả bởi chị là bác sĩ. Bác sĩ gây mê trong phòng mổ.

Khi web Góc Nhỏ được hình thành, chị là người đầu tiên viết thư về chia sẻ niềm vui, rồi sau đó giúp đỡ tận tình. Hình ảnh nào chị có, đôi khi chị hỏi xin của người khác scan gửi về cho tôi. Thỉnh thoảng gặp vài trường hợp đặc biệt, chị không biết cách scan, hình scan xong quá xấu, chị phải scan tới scan lui nhiều lần mất rất nhiều thì giờ. Có lần cố gắng mãi mà hình vẫn không đẹp, chị thư cho tôi biết. Tôi nói chị cứ gửi hết sang cho tôi, tôi rành Photoshop nên chuyện sửa chữa chẳng có gì khó khăn. Từ đó chị cứ scan đại rồi gửi sang. Ngoài ra chị còn viết bài về mấy bác, chị có trí nhớ dai, có khi nhớ cả ngày tháng xưa lơ xưa lắc. Tôi cần gì cho web thường thì tôi gửi thư cầu cứu sang anh Liêm Khiết hoặc cho chị. Cả hai người đều làm hết khả năng của họ. Mỗi người giúp tôi những phần việc khác nhau. Xin đa tạ chị và anh.

Lúc web Góc Nhỏ chưa được nhiều người vào xem, nhất là bên Việt Nam giờ đi trước ở Âu châu, nên tình cờ chị và tôi khám phá ra được lúc nào tôi hay chị đã thức rồi và ngồi trước máy. Chị cho tôi biết chị thiết bị mỗi khi mở máy vào internet thì web Góc Nhỏ hiện lên trước nhất. Nếu chị nhìn thấy mới có một người vào web thì chị biết tôi chưa thức, nếu thấy hai người thì chị biết tôi đã thức rồi, chị viết liền ba điều bốn chuyện với tôi rồi mới đi làm. Từ lúc khám phá được điều này, đôi khi tôi thấy cũng ấm cúng phần nào. Có dạo chị được việc làm ở chỗ khá xa, mỗi lần trước khi đi, chị luôn luôn viết, hẹn Margono vài bữa nữa về sẽ viết thư.

 
Góc Nhỏ không biết người đứng kế chị là ai nên không thể xin phép được, xin tạ lỗi cùng người đứng chụp với chị. Đáng tiếc Góc Nhỏ không có tấm nào chị đứng riêng rẻ.  

Chị viết về gia đình chị, về bác Lâm Công Quận, chỉ có điều chị lại không rành về hoạt động văn hóa của bác mấy, chị biết ít hơn tôi biết về lãnh vực này của bác. Chị tặng tôi cả những hình riêng tư của chị. Có lần chị gửi cho tôi hình mẹ ruột của chị, hình chụp lớn đen trắng còn rất rõ và đẹp. Tôi chỉ scan để giữ rồi gửi trả lại cho chị hình gốc. Lâu lâu chị biểu tôi viết nhiều về gia đình tôi, về hai đứa con, kể cho chị nghe chuyện học hành của tụi nó. Khi viết thư nói về tụi nó, chị viết rõ ràng tên từng đứa. Thư chị và tôi qua lại, nếu tôi giữ hết có thể dầy như một cuốn sách.

Nhiều lần đi biểu tình về chị gửi hình tặng tôi, cho riêng chứ chị biết tôi không bao giờ đưa lên web Góc Nhỏ. Tôi kính nể chị về điểm này. Trời lạnh, mưa gió, ngay cả sau này chị đã bệnh, vậy mà chị cũng đi dự biểu tình, xuống đường tranh đấu trong khi không biết bao nhiêu người trong đó có tôi từng khoác áo chiến binh, lại chịu sống cuộc đời cúi đầu của những kẻ bại trận. Lá thư cảm tạ của anh kiến trúc sư Lâm Công Quyền, em chị, để phía dưới có nói tới lá cờ quốc gia chị muốn được mang theo, làm tôi rơi nước mắt. Nên tôi xin được kèm theo đây một tấm tượng trưng trong hàng mấy chục tấm hình chị tặng tôi, có lá cờ anh Arnaud đã để theo quan tài của chị mà chị đã cầm, phất nó trong suốt bao nhiêu năm qua.

Chị nhiều lần cho tôi biết chị muốn viết hồi ký cuộc đời chị. Tôi biết là rất hay, nên thường nhắc nhở và đốc thúc chị công việc này. Tôi biết chị có rất nhiều chứng nghiệm trong Subud, nên chắc chắn hồi ký chị sẽ rất hấp dẫn, nhưng chờ hoài vẫn không thấy. Sau này tôi biết lý do tại sao. Chị tin rằng ai viết xong hồi ký của mình thì chỉ còn sống có 3 năm nữa thôi. Chị có cho tôi biết vài nhân vật nổi tiếng trong Subud bị như vậy, chị có kể tên nhưng tôi quên mất. Thế nên chị do dự không muốn viết. Tôi giống chị một điểm nhiều khi cũng tin dị đoan ghê lắm, riêng điểm này thì không. Tôi ra đi bao giờ, lúc nào Thiêng Liêng đã định sẵn, không vì viết hết thiên hồi ký mà chỉ còn sống 3 năm. Tôi nói chị đừng tin như thế, nếu như vậy thì ông Richard Milles đã phải chết từ lâu rồi. Tôi nói gì thì cứ nói, chị vẫn tin như vậy và bây giờ chị mất đi, tôi không hiểu chị có viết được chương nào chưa. Tiếc quá.

Tôi đã từng kể cho chị nghe, có một dạo tôi bị khủng hoảng, vì tương lai mù mịt, không biết sẽ sống ra sao khi ra trường thì đúng vào lúc đó tôi vớ được cuốn hồi ký của anh Richard Milles, bản Đức ngữ. Anh đem lại cho tôi một niềm hy vọng: tất cả cuộc đời của chúng ta sẽ nằm trong bàn tay che chở của Thiêng Liêng. Nhờ quyển sách của anh tinh thần tôi vững mạnh trở lại. Tôi mang ơn anh vô cùng. Khi biết chị quen anh, tôi nhờ chị nhắn lại lời biết ơn của tôi với anh. Chị gặp anh Richard chị kể lại chuyện này, anh cảm động gửi tặng tôi thêm 2 quyển sách nữa và 1 tấm hình của anh. Tôi đặt 2 quyển sách anh tặng trân trọng lên kệ sách, trân quý một tình huynh đệ Subud, chứ tôi đâu đọc được chữ nào. Chị kỹ lưỡng trước khi chuyển cho tôi 2 quyển sách đã dịch dùm lá thư của anh Richard viết tặng tôi trên bìa quyển sách, ra tiếng Việt. Tôi nhiều lần cho chị thấy tầm quan trọng của cuốn hồi ký để khuyến khích chị viết, đáng tiếc thay nay chị mất rồi mà cuốn hồi ký của chị vẫn không thấy đâu.

 
SWC IV - 1971  

Tấm hình bên chị scan gửi cho tôi từ năm 2007, tấm hình ĐHTG kỳ 4 ở Tjilandak, với lời căn dặn, chỉ đưa lên web khi chị qua đời. Tôi có hỏi chị tại sao, nhưng chị không chịu nói. Tôi nhớ khi tôi đọc lời căn dặn của chị, tôi đã quan sát tấm hình thật lâu, nhiều lần để coi tại vì sao? Tôi chỉ thấy có một điểm khả dĩ giải đáp được phần nào thắc mắc của tôi: trong hình chị mặc bộ đồ màu đen. Hình đen trắng nên cũng khó mà biết là có phải bộ đồ màu đen hay màu gì khác. Bây giờ tôi đưa tấm hình này lên web, giữ đúng lời chị căn dặn.

Một lần tại HNTG 12 ở Innsbruck, Áo, tôi tình cờ gặp chị tại hội trường. Hai chị em đang đứng nói chuyện thì bất ngờ Ibu đi ngang qua đó. Tôi sẵn đang cầm máy hình, nên đưa lên bấm mấy tấm chụp Ibu. Ibu đứng lại nói chuyện với một bà nào, tôi ra dấu cho chị ra đứng phía sau sát cạnh Ibu để tôi chụp cho chị. Mỗi lần tôi định bấm thì có một người đi qua hay đứng cản. Chị nhìn tôi, tôi nhìn chị, hai chị em cười biết là Thiêng Liêng không cho phép, mà hình có chụp được chắc cũng không đẹp, vì quá đông người ở đó.

Bài viết „Bài học gì?“, tôi viết và định đề tặng chị, vì xưa kia có lần chị kể cho tôi một chứng nghiệm, chuyện thi cử của chị ở đại học Y khoa ở Nam Dương. Chị chẳng học bài đàng hoàng gì cả và nhờ trúng tủ (được Thiêng Liêng giúp) được đậu hạng nhất, tôi mới viết lại cho chị vài hàng chuyện học hành bê bối này của tôi. Bây giờ tôi viết lại rõ ràng thì có lẽ khoảng thời gian này chị chắc chẳng còn đọc được nữa. Mấy lá thư chứng nghiệm của chị kể, tôi giữ hết, đáng tiếc năm vừa qua, tôi đổi sang dùng Window 8, khi thâu lại Outlook bất cẩn làm mất hết các lá thư của chị, của anh Liêm Khiết và của anh Hoàng Nam, những lá thư quan trọng về kinh nghiệm, về chuyện Subud mà tôi trân quý.

Chị có cho tôi biết mối tình cảm với gia đình bác Đặng Phác như thế nào, qua lá thư chị scan gửi cho tôi, tôi trích một đoạn ngắn, bác Đặng Phác viết:

Bác thấy cháu nhận được nhiều ân huệ và có nhiều kinh nghiệm trong Subud, bác mừng lắm và rất sung sướng. Cháu và Lan Thanh hai Bác đều cảm thấy như là con ruột cả, không có gì phân biệt. Khi nào hai Bác nghĩ đến Lan Thanh là nghĩ đến cháu và khi nghĩ đến cháu là nghĩ đến Lan Thanh. Bởi vậy không một ý nghĩ gì hoặc một việc làm gì mà hai Bác không làm hoặc nghĩ chung cho cả 2 người là một sự tự nhiên.

…. (lá thư còn dài, Bác Đặng Phác có nói tới một người con của Bác vào Subud là do ảnh hưởng lá thư trước đó của chị Mỹ Hạnh, vì đây là lá thư riêng nên không tiện đăng hết lên đây).

Tôi viết ít hàng về mối giao tình của chị và tôi để chào từ biệt chị. Cầu xin Thiêng Liêng Toàn Năng ban ân huệ cho linh hồn chị, cô cháu cưng của Bapak.

Margono Lê Văn Tấn

 
 
 

Cảm tạ

Arnaud Delune & gia đình chị My Hanh Quynh Hoa Lam Delune & Lan Thanh xin chân thành cảm tạ ACE đã cầu nguyện cho Mỹ Hạnh và đã chia buồn với Arnaud, gia đình chi Mỹ Hạnh,

Lan Thanh.

 
 
 

CẢM TẠ

Tất cả Anh chị em khắp mọi nơi

Trrước hết gia đình chúng tôi vô cùng cám ơn chị bs Đặng Diễm Quỳnh, tên trong hội Subud là Lan Thanh và gia đình,  người bạn học thân thiết với chị Hai tôi từ 1963, chị và gia đình đã đùm bọc chị tôi như một người trong gia đình từ lúc sang Pháp cho đến hơi thở cuối cùng, nhất là chị Lan Thanh trong 3 tháng cuối cùng, đã chịu khó cho sửa chữa căn hộ của chị để có thể thích hợp với một người mất khả năng tự điều khiển, chị chăm lo từng đồ ăn, thức uống, thuốc men cho người chị tôi bị cancer nhưng không chịu nổi hóa trị, nghĩa cử của chị làm tôi xúc động gọi chị là Mẹ Theresa thứ nhì, chính chị cho quàng, liệm thi thể chị Quỳnh Hoa của tôi tại nhà của chị. Và cũng chính chị Lan Thanh báo tin buồn cho các bạn KT tại Paris biết, trong khi Cáo phó tôi nhờ Minh Bò gởi thiếu rất nhiều địa chỉ e-mail do đó rất đông anh chị em KT không được thông báo, ngay cả những bạn ở tại Paris.

Toàn thể gia-đình chúng tôi xin chân thành cảm tạ và tri ân tất cả anh chị em Kiến Trúc ở xa đã viết điện thư, gọi điện thọai, tặng hoa và đặc biệt một số anh chị em KT tại Paris đã thân hành đến dự buồi lễ  tại nhà thờ St-Julien le pauvre và sau đó lễ an táng của con, cháu, chị, cô. dì của chúng tôi tại nghĩa địa của thành phố Antony.

Việc ̣đối xữ của các anh chị em KT đôi khi vượt quá sự tưởng tượng của tôi như bạn Đỗ Đình Hoài, KT66, Nam Cali đã sáng tác một bản nhạc rồi chính tay bạn đàn, thu âm kế đến gởi cho chị tôi nghe. Bạn Mai Thế Sơn KT66 và vợ đã xuống tận Lourdes, Pháp để thỉnh nước thánh đem về Paris cho người chị của tôi uống trong những ngày chị không ăn uống gì được nữa, ngày đó, mầu nhiệm thay, chị đã uống được!

 
Từ trái qua phải: Nguyễn Phước Thị Lý KT69, Nguyễn Thị Bích M.A. KT73, Lâm Đông Tuyền Michel, Nguyễn Tuyết Anh KT64, Nguyễn Ngọc Bích KT69, Phan Thu Thủy KT63. Hình của Phương Dung.  
   

Toàn thể gia-đình chúng tôi xin chân thành cảm tạ các bạn cựu học sinh trường Võ trường Toản (57-63) đã gởi điện thư để chia buồn và cầu nguyện cho chị Hai tôi.

Cám ơn hai chị bác sĩ Nguyễn Kim Hồng (em của tướng Nguyễn Ngọc Loan) và Trần Thị Mỹ (vợ của bs Trương Minh Ký) dù tuổi đã cao cũng đã có mặt tại nhà thờ và ra tận nghĩa địa đưa tiễn chị tôi. Cám ơn chị Phương Dung và chị PhươngNghi là bạn chị ThuThủy cũng không quãn ngại đã có mặt cả hai nơi.

Cám ơn anh chị Nguyễn Thúc Soạn, anh Sáu Chi, ĐHKH đã đến nhà tại St-Hubert, Qc, Canada để chia buồn cùng chúng tôi..

Cám ơn rất nhiều các Hội viên Subud đã gởi điện thư chia buồn và làm lễ cầu nguyện cho chị Mỹ Hạnh (SB) tại Paris, Montréal.

Chúng tôi vô cùng cảm động khi nhìn thấy chị Ánh Nguyệt, nguyên là bạn học lớp 3 của tôi, nay là vợ của anh Trần Quang Nhựt Huân KT 63, đại diện cho chồng, cùng chị Lucie Duval, bạn cũ hàng xóm của chị tôi ở Phú Nhuận (57-67), đã đến nhà thờ St-Julien le pauvre dự lễ, tấm hình do bà Dung chụp tại nghĩa trang Antony và do chị ThuThủy gởi cho coi trong đó cho thấy các anh chị em KT cư ngụ tại Paris đang đứng chụp hình chung với thằng con trai út của chúng tôi. Các chị Phan Thu Thủy KT63, Nguyễn Tuyết Anh KT64, Nguyễn Ngọc Bích KT69 và Nguyễn Phước thị̣ Lý KT69, Nguyễn Thị Bích Marie-Anne KT73, các anh chị đã tượng trưng thật đầy đũ cho trường ĐHKT SàiGòn mặc dù đa số chỉ mới biết gần đây chị Quỳnh Hoa là chị ruột của tôi.

Vì ở quá xa, chúng tôi không thể đưa cả gia đình 8 người qua một lúc cho nên nhân đứa con út của tôi, Lâm Đông Tuyền Michel, đang quay phim tài liệu cho đài TV5 bên Glasgow, Tô Cách Lan, theo lời yêu cầu của chúng tôi, phim vừa quay xong, nó đã đi lấy máy bay sang Paris rồi kịp thời lấy xe lữa đến ngay nhà thờ St-Julien, le pauvre trước khi lễ bắt đầu. Ông anh rễ, Jean-Louis Delune, Arnaud (SB) thấy thằng cháu vợ đến mừng vô cùng vì nó là đại diện duy nhứt cho tất cả chúng tôi. Theo chị Lan Thanh, mọi việc trên thế gian này đã do Đấng Thượng Đế tối cao sắp ̣đặt, vì vậy, ng̀ài đã sắp cho Đông Tuyền chọn nơi quay là Glosgow, nhìn trong họa đồ, rất gần với Paris, vì trước đó, ĐT mới quay ở Mumbai, thủ đô của Ấn Độ, xa vạn dậm!                                                          

Arnaud đang để lá cờ nhỏ lên quan tài

 
   

Khi tôi nhìn thấy hình này do ông anh rễ Arnaud gởi cho xem, tôi vội vàng gọi đ.th. phản đối liền:

- Thủ tục phủ lá cờ lên quan tài chỉ để dành cho quân đội, chị tôi không phải là lính, cũng không có tham gia chiến tranh hay quân đội bao giờ, anh làm như vậy không được đâu.

- Nhưng đó là ước nguyện của Mỹ Hạnh, chị muốn khi chôn cất chị, phải chôn nó theo vì lá cờ này chị đã đem theo trong tất cả cuộc biễu tình tại Paris xưa nay.

Phải, kể từ khi chị và chị Lan Thanh đeo hàng rào toà đại sứ VNCH tại Paris ngày 30/4/1975, chị̣ nói lại với tôi hai chị đã la ó phản đối TC, VC... khan cả cổ mà chẳng ai để ý đến, tôi nói rằng, hai chị muốn biễu tình, phải có cờ xí, biễu ngữ, chớ tay không thì đâu ai ngó mắt tới. Vài năm sau đó, chị tìm ở đâu được lá cờ nhỏ này rồi luôn luôn đem theo. Trong một lần biễu tình, chị có gặp một cụ già xưng tên là Bùi Tín, chị hỏi:

- À, hóa ra ông là người do CS gởi qua đây trà trộn với chúng tôi để lấy tin tức chớ gì ?

Chị kể cho tôi nghe, tôi nói chị Hai ơi, chị lầm rồi. Sứ mạng của ông này quan trọng hơn nhiều và khó hơn nhiều, tôi hứa hôm nào sẽ viết ra cho chị đọc.

Arnaud nói tiếp:

- Lá cờ này là lá cờ xứ của chị ấy, chị có quyền đem theo. Đó là cờ của nước Việt Nam tự do.

Tôi không có ý kiến nữa cho đến vài ngày sau, chị Lan Thanh gởi cho tôi cái clip Hồn Việt, quốc kỳ, quốc ca Việt Nam do Ông GS Nguyễn Ngọc Bích sản xuất và cựu đại tá Phạm Bá Hoà viết script. Clip này, cách đây vài năm có người bạn gởi cho coi r̀̀ôi, đã chảy nước mắt rồi, nhưng lần này xem lại, tôi bật lên khóc thật vì tôi chợt hiểu ra ý nghĩa của người chị thân yêu của tôi để lại, vài tuần trước khi mất, chị tôi không nói và nghe được nửa vì vậy chị đã không thể trối trăn gì cho ai cả, nhưng việc đem lá cờ đi theo như là chị đã nói với tôi rất nhiều vậy. Lá cờ tổ quốc này có một sự tượng trưng rất lớn, nó bao gồm lịch sử, văn hóa, những hy sinh xương máu của bao nhiêu chiến sĩ, những mất mát to lớn của bao nhiêu người vượt biển... với sức lực của một bà già yếu đuối bị hao mòn bởi cancer và hóa trị, chị không còn có thể tiếp tục chiến đấu nữa, nhưng tình yêu tổ quốc của chị thật v̀ô biên. Chị mất đi. đám biễu tình chỉ mất đi một bà già yếu đuối, già nua, bệnh tật, cố phất một lá cờ nhỏ, đám đông mất đi một tiếng la khàn khàn.

Xưa kia, người nhà giàu chết đi, chôn theo của cải vàng bạc châu báu, nay nhìn chị mất đi chỉ có lá cờ nhỏ xíu mang theo, tôi thấy tội nghiệp chị. Chị tôi nhờ hành nghề bác sĩ tại Paris, sống được nhưng không giàu như các vị bác sĩ bên Mỹ và có thể đã quên lời thề với thánh tổ của Y khoa tân thời Hippocrate.

Tóm lại, tôi cũng đồng ý với người anh rễ là tôi tán thành ý kiến của Chị Hai tôi và tôn trọng ý nguyện của chị đem theo dưới lòng đất, mà lòng đất của nghĩa trang Antony thì khó mà sang bằng được như nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi tại Đakao, quận 1 của Sài Gòn, còn đối với người Tàu thì càng khó hơn nữa.

Xin quý bạn và quý vị thông cảm coi như bài này thay thế thư cám ơn, vì đối với tình cảm của quý vị, chúng tôi phải viết thư riêng cho từng người. Trong khi chờ đợi, sau khi cầu nguyện cho bạn Phạm Việt Cường KT66 được 49 ngày, tôi tiếp tục cầu nguyện cho vong linh chị tôi được siêu thoát trong 49 ngày khác..

                                                                        Thay mặt cho gia đình, Lâm Công Quyền

                                                                        Viết xong ngày 13 tháng 7 năm 2114

                                                                        Tại St-Hubert, QC, Canada

 
 
 

15/08/2014 Selamatan 40 ngày tạ thế

do ARNAUD Delune tổ chức tai Khách san City Express tai HNSBTG 14. [hình của Aamirudin]