Header image
 
 

Hồi ức về Bapak và đời tôi

Minh Thần dịch 2007
   
Nguyên tác Reminiscences of Bapak and of my life của Arthur Abdullah Pope

 
     
 
 
Mục lục
    Vài lời nói đầu - Minh Thần
Chương: The coming of Subud
   - Subud lúc ban đầu
   - Đòi hỏi tự do
   - Trở thành phụ tá
   - Một vài hội viên nổi tiếng
   - Luân hồi
Chương: America
   - Những ngày đầu tiên ở Mỹ
   - Bapak gần chúng ta, nếu chúng ta
     thực sự cần
   - Đời sống ở L.A.
   - Shafruddin
Chương: Indonesia
   - Đến Jakarta
   - Đến Wisma Subud ở
   - Tâm thần lên cơn
   - Bản tính thú vật
   - Nhìn vào cặp mắt của Bapak
   - Những lối chữa bệnh kì diệu
   - Xung đột
Chương: Back to Europe
   - Dịp may cuối cùng cho nhân loại
Chương: Wisma Subud Again
   - Tụ tập phá rối ở Bali
   - Lúc đảo chánh
   - Thái độ của Bapak đối với tiền bạc
Chương: New Zealand and back to Indonesia
   - Hãy uống một ly nước
Chương: The latihan hall
               and the 1971 world congress
   - Nafsu của Bapak
Chương: Life in Wisma Subud I
   - Ba người minh triết
   - Tôn trọng người chết
Chương: Life in Wisma Subud II
   - Những chuyện gia đình
   - Lối ăn mặc
   - Bapak không dành ưu tiên cho thành phần ưu tú
   - Bapak và thức ăn
   - Hãy dũng cảm
   - Một ngôi nhà lịch sử ở Perth
   - Thiên Chúa giáo Thánh Thần
Chương: International affairs
   - Ông đại sứ của Trinidad
   - Ý kiến của Bapak về những biến cố quốc tế
Chương: Bapak’s last years
   - Thăm viếng Brunei
   - Đọc chỉ tay của tôi
Chương: IDC again
   - Những điều nhận thấy trong trạng thái gần chết
   - Cái thế giới bên kia là cái thực sự hơn
Chương: Some Last Thoughts
   - Pha trộn
   - Ung thư
   - Nhìn tương lại
Chương cuối
   - Những suy nghĩ về cái chết
 

 

 

Vài lời nói đầu

 

 

 

Nhan đề của nguyên bản là Reminiscences of Bapak and of my life mà tác giả là Arthur Abdullah Pope. Ông Pope sinh ngày 12 tháng 4 năm 1928 tại Tích Lan. Phụ thân ông là một người quản lí đồn điền cao-su ở đó, và mẫu thân ông là một nữ y tá. Năm 1932 gia đình ông về Anh định cư tại tỉnh Salerton ở Devon. Thời niên thiếu của ông không có biến cố nào đặc biệt ngoài việc được chứng kiến những cuộc dội bom của Đức.  Ông nhập ngũ khi thế chiến thứ hai vừa mới kết thúc và đơn vị ông được phái tới Ai Cập. Năm 1948 ông được giải ngũ, trở về nước để theo học môn kiến trúc; cái thời gian này cũng làm lúc ông được làm quen với lối tu tập của Gurjieff và ông đến Coombe Spring ở trong năm 1949.  Lúc này thì ông rất say mê nghiên cứu tâm linh và cũng là cái giai đoạn đầu về cuộc đời Subud của mình. Năm 1954 ông làm quen với cô Jennie Stewart, một người sau đó trở thành người bạn đời của ông, và có cái tên Subud là Salamah. Năm 1959 ông qua Mỹ ở, kiếm được việc làm việc tại đó, và là một trong những người đầu tiên có công lao xây dựng Subud Mỹ. Năm 1962 ông qua Nam Dương đến Wisma Subud ở, nhưng phải trở về nước liền sau đó, vì những biến cố chính trị không được thuận lợi cho bang giao giữa Nam Dương và Anh. Năm 1964 ông trở lại Nam Dương, nhưng lại phải qua Tân Tây Lan lánh nạn vì cuộc chính biến hồi đó. Khi tình hình được ổn định trở lại, ông trở về Nam Dương, và kể từ đó cho tới năm 1990 ông là một trong những người đã đóng góp nhiều vào một vài kinh doanh của Subud. Vì bệnh tim ông phải thôi làm việc, nhưng cho tới nay vẫn còn là một người hoạt động tích cực cho Subud.

Ông Harris Smart, biên tập viên của tờ Subud Voice nhận định như sau về hồi kí của ông Pope.

“Vợ chồng Pope tất nhiên rất gần cận với Bapak và những thành viên khác thuộc gia đình Bapak, và đối với nhiều hội viên Subud thì cái giá trị lớn nhất của tập hồi kí này là những câu chuyện liên quan tới Bapak mà Abdallah đã thuật lại. Những giai thoại đó thật là vô giá, vì khiến ta nhìn thấy được những gì hằng ngày Bapak làm. Chúng bổ túc và làm cho lớn thêm con người của Bapak mà chúng ta biết được qua những bài nói chuyện và những văn phẩm, bằng cách mô tả những gì Bapak nói và làm trong những lúc được tự nhiên và không bị câu thúc.

Một phần quan trọng khác trong những gì Abdullah thuật lại là công cuộc kinh doanh, nhóm Cố Vấn Đồ Án Quốc Tế (1), cái nhóm kiến trúc sư và kĩ sư đã tạo nên một kinh doanh rất thành đạt ở nam Dương, và đóng góp một phần quan trọng vào việc phát triển những dự án Subud như Trung Tâm S.Widjojo. Những gì Abdullah kể lại về sự tiến triển của đồ án về phòng tập latihan ở Wisma Subud là một phần quan trọng của lịch sử Subud.

Ông có những điều đáng được nói, không những chỉ về sự sống mà còn về sự chết.

Nếu tôi đoán không lầm thì nhiều người sẽ nhận thấy một trong những khía cạnh hấp dẫn của tập sách này là những suy tư và mô tả của anh Abdullah về tình trạng lúc gần chết.”

Bản dịch Việt ngữ này không là một bản dịch toàn bộ. Chỉ được dịch toàn bộ là những chương về sự xuất hiện lần đầu tiên của Subud ở Anh, về những đóng góp của tác giả trong những ngày tháng đầu tiên của Subud Mỹ và về lúc lần đầu tiên tác giả tới Nam Dương. Những chương khác tôi chỉ trích dịch những đoạn đáng chú ý nhất, khiến ta học hỏi được. Chủ yếu đó là những đoạn tác giả thuật lại những kinh nghiệm tâm linh của mình, hay những gì Bapak đã làm và nói mà mình là chứng nhân. Những đoạn bỏ không dịch phần nhiều liên quan tới những điều ông viết về những chuyện gia đình và những sở thích của mình.

Đoạn cuối “Những suy nghĩ về cái chết” là của một phụ tá Nam Dương. Tôi đưa thêm vào bản dịch này để bổ túc cho những điều tác giả luận về cái chết.

Wien ngày 1.06.07

Người dịch Minh Thần

_____________________

(1) International Design Consultant

 

 

 
     
 
  © 2016 góc nhỏ