Tâm Đan – SUBUD – Hartini

Tâm Đan Hartini
     Sài Gòn, 22/11/13

 
Hartini Tâm Đan ở Hồng Kông với đôi dép chưa sứt quai.  
   

Theo yêu cầu của chú Hoàng Nam Hartono, mỗi thành viên khi mới gia nhập Diễn Đàn Subud cần "ra mắt" đại gia đình Subud VN trên toàn thế giới bằng một câu chuyện “đời tôi”, con đường nào dẫn “đời tôi” vào Subud, Tâm Đan xin kể lại câu chuyện của mình.

Tâm Đan là tên gọi có họ là Nguyễn Phước (không biết có bà con với Vua Bảo Đại Nguyễn Phước Vĩnh Thụy không?) được sanh ra và lớn lên ở Miền Tây Nam Bộ, tại một tỉnh thành nơi nổi tiếng là Gạo trắng và Nước trong. Xuất thân là cô gái “Tây Đô”, Ba Mẹ lại là giáo viên, nên bản chất con người của Tâm Đan (tự nhận xét) rất thiệt tình, hiền lành, dễ cảm và đôi khi cũng hay lém ngầm :)

Sau khi tốt nghiệp Đai Học ở Cần Thơ, chuyên ngành Sư Phạm Anh Văn, Tâm Đan nghe theo lời khuyên của Ba “khăn gói” thẳng tiến về Sài Gòn tìm việc làm, cũng may sao sau 2 tuần rãi "truyền đơn" (job application) một VPĐD của Singapore đã nhận TĐ vào làm. Một năm sau đó TĐ đổi sang công ty thứ 2, công ty Tư Vấn Bảo Hiểm của Pháp, và bằng nỗ lực chịu khó làm việc và học hỏi, thời gian thắm thoát trôi qua, ngày nay nhìn lại, TĐ đã trải qua 16 năm tuổi thanh xuân của mình cho công ty, cho công việc mưu sinh cuộc sống.

Với tuổi đời và tuổi nghề như thế, cứ tưởng mình ít nhiều là người thành đạt trong xã hội, thế nhưng đời sống tinh thần của chính mình, TĐ thấy hình như ngày càng thiếu thiếu gì đó.

Lúc ở độ tuổi mới ra trường đến ngoài 30 tuổi, trong con người TĐ chưa có một chút gì quan tâm về vấn đề Tôn giáo và Tâm Linh... mặc dù cũng thích đọc những loại sách về Hạt Giống của Tâm Hồn, Đắc Nhân Tâm, sách Học làm Người,… Rồi do cơ Duyên, TĐ gặp được một số người bạn lớn tuổi đưa TĐ đến con đường Phật pháp, những buổi tham dự chuyên đề về Sức Mạnh Nội Tâm của ông Mike George, những chuyến du lịch Thiền cuối tuần, những đợt đi từ thiện với bạn bè....từ đó TĐ cảm thấy thích về những đề tài này, cảm thấy như những vấn đề về Con Người và Nội Tâm phù hợp với bản chất của mình hơn. Mỗi một đề tài đưa đến, TĐ thường hay đi tìm tài liệu, mua thêm sách về đọc để tìm hiểu thêm... có lẽ đó là do thói quen từ nhỏ mê đọc sách, TĐ có thể giấu Mẹ tối chui mùng, trùm mền, bật đèn pin đọc sách tới khuya.

Với nền tảng như thế, cùng với sự âm ỉ bấy lâu là muốn làm thế nào để tìm sự bình an trong tâm hồn, nhưng với cuộc sống “hiện đại” ngày nay, tạo cho con người có một cuộc sống vội vã, áp lực, căng thẳng ...tất cả như cuốn mình vô vòng xoáy không biết đường ra,... Những năm gần đây, trước áp lực cuộc sống, trong người TĐ luôn bị tâm trạng bồn chồn, lo lắng, bất an. Để tìm sự yên tĩnh, khoảng lặng trong cuộc sống dường như khó thực hiện với những phương pháp mình biết như ngồi thiền, niệm Phật,...bởi tâm lăn tăn vẫn hoàn tâm lao xao. Đôi khi TĐ tự hỏi mình là ai, ý nghĩa cuộc đời của mình là gì? TĐ đi tìm câu trả lời…chưa có giải đáp.

Đến đầu năm 2013, một người bạn Subud cho TĐ mượn quyển sách "Tại Sao vào Subud", được người bạn nói đây là đề tài về tâm linh, một cách để giúp mình cảm nhận được sự bình an sau một ngày làm việc căng thẳng và có thể giúp mình sáng suốt giải quyết khó khăn trong công việc dễ dàng, nhanh chóng hơn. Oh Sướng quá, đúng là điều mình đang đi tìm kiếm, tại sao không tìm hiểu nhỉ. Thế là tối đó TĐ về đọc một mạch hết quyển sách đến 1h30 sáng, thấy ra àh đây là phương pháp có vẻ phù hợp với mình đây, dễ làm mà có thể giải đáp được điều mình đang thắc mắc bấy lâu nay. TĐ quyết định "thử".

Ngày 7/3/13 TĐ đến nhà chú Hoàn Hương, được chú "xét duyệt" qua vài câu hỏi....tập tịnh tâm 3 tháng, đến ngày 8/6/13 Tâm Đan được cô Bảo An và cô Minh Tuệ chính thức khai mở. Bà Ibu đã đặt tên cho Đan là Hartini có nghĩa là "Strong" (Hartini không biết chữ Strong nghĩa tiếng Việt ở đây có phải là Bền vững, Chắc chắn, Kiên cố?). Vào Subud TĐ được chú Hoàn Hương giải đáp những thắc mắc một cách thuyết phục, TĐ hiểu ra nhiều vấn đề, bản chất của sự việc, nhận định được tại sao mình bị vướng mắc không có đường ra như thế. Mặc dù chỉ mới 6 tháng, TĐ chưa có kinh nghiệm nhiều, nhưng cũng có cảm nhận được giá trị của tập Latihan, nhất là thấy mình có tiến bộ rõ từ khi được tập với các phụ tá quốc tế (cô Ân Điển và cô Isti), giao lưu với mọi người hàng tháng....nhưng có lẽ ấn tượng hơn nữa là khi thấy tất cả các cô chú trong và ngoài nước mà TĐ gặp đều tập latihan hầu hết tính thời gian theo hàng chục năm trở lên, nếu không có giá trị tốt đẹp nào thì chắc chẳng ai ở lâu như vậy.

Với những thành viên mới vào Subud như TĐ, TĐ thấy quan trọng là người thầy ban đầu, TĐ cảm thấy thật may mắn khi gặp người hướng dẫn đầu tiên là Chú Hoàn Hương, sẵn đây cháu cũng muốn nói lời cám ơn Cô Chú đã giúp cho cháu hiểu đúng vấn đề, đi đúng đường, nó sẽ là nền tảng cho cháu đi tiếp con đường tu tập phía trước.

Hartini chưa có trải nghiệm nhiều, nhưng mới đây có một chuyện vui vui mà Hartini ứng dụng Subud vào đời sống hằng ngày, muốn kể cho các bạn nghe. Đó là đầu tháng 11 này, Hartini có đi du lịch Hồng Kông với mấy người bạn. Sáng ngày thứ 4 của chuyến đi, đang đi dạo phố xem người ta sinh hoạt đời thường như thế nào thì bị vấp gờ đá, hậu quả là đứt chiếc dép. Phải mua đôi khác thay vào, nhưng hỡi ơi, tất cả các shops bán giày dép đều giá trên trời, tính ra cũng phải 900,000 VND một đôi. Đi vòng vòng cố tìm mua đôi dép lào mang đỡ về VN, nhưng càng đi tìm thì thời gian càng bị hẹp lại vì tới giờ về khách sạn check out ra sân bay, mà tìm đôi dép lào càng mịt mờ không thấy đâu....Chỉ còn 15' nữa thôi, tự nhiên lúc đó trong đầu của Hartini xẹt nhớ đến “Đấng Bề Trên”, thế là H thầm cầu nguyện trong lòng "xin Thượng Đế giúp con mua được đôi dép tạm để về VN". H đã bắt đầu lo lắng không mua được rồi, chẳng lẽ đi chân không về sao ta? định bước ra khỏi siêu thị về khách sạn vì hết giờ, tự nhiên H quay lại, cặp mắt hướng thẳng vế phía trước mặt, trời ơi một kệ dép! vừa rẻ hợp túi tiền, vừa đẹp nữa, H mừng hết lớn, cuối cùng cũng mua được đôi dép Trung Hoa. Thật là cảm ơn Người! từ đó Hartini thấy rằng Thượng Đế luôn ở trong ta, hãy hỏi Người khi cần thiết.

Không cần phải ngồi kiết già, không cần phải tập trung tâm trí vào câu niệm Phật, không phải mất thời gian nhiều...cứ mỗi tuần 2 lần, mỗi lần nửa tiếng thả lỏng người và quy thuận....đó là phương pháp tập của Subud, rất dễ dàng và phù hợp với tất cả mọi người...nhưng hiệu quả Subud mang đến thì rất thực tế, rất đời thường và hiệu nghiệm. Sau 6 tháng tập Latihan, cảm giác bất an bồn chồn trong người Hartini dần dần biến mất, một số đau vai nhức mỏi của bệnh văn phòng dần dần bị đẩy lùi, sau mỗi buổi tập tại nhà chú Hoàn Hương, trên đường về nhà cảm giác sảng khoái, lâng lâng len lỏi vào tận bên trong lòng mình như rũ bỏ được những căng thẳng, mệt mỏi của ngày làm việc hôm đó.

Để khám phá hiểu rõ “Tôi là Ai?” còn cả một chặng đường dài phía trước, nhưng với trải nghiệm vừa qua, Hartini vững tin đi tới.

 

 

   
  © 2013 Góc Nhỏ