Header image

Nhân Duyên Vào Subud

Hoàng Nam Hartono Đỗ Đình Hoài
    Orange County, 13/06/2011

LTG: Các Huynh Đệ Subud thân quý. Đây là những chứng nghiệm riêng của Hoàng Nam Hartono xin được chia sẻ cùng quý bạn. Như quý bạn đều biết là tất cả mỗi cá nhân chúng ta đều có những bản chất khác nhau không ai giống ai. Do đó Thiêng Liêng Toàn Năng sẽ thanh lọc từng người qua Latihan theo đúng bản chất riêng của người đó. Vì thế trong Subud không có sự bắt buộc hay mong cầu là mình phải thanh lọc hay tiếp nhận giống người khác… hay phân định cao thấp. Xin quý huynh đệ lưu ý cho rằng sự thanh lọc hay tiếp nhận cũng tùy theo bản chất riêng của từng người và cũng không nằm trong sự mong cầu ước ao của tâm trí. Tất cả mọi việc đều nằm trong bàn tay của Thiêng Liêng Toàn Năng. Mong thay,

 
   

Lúc Hoàng Nam khoảng mười bốn, mười lăm tuổi; một hôm đi vào tiệm sách Khai Trí đường Lê Lợi Sàigòn, thấy một cuốn sách nói về cách tập Yoga,tò mò mua về, mới đầu còn tập phần đầu của quyển sách này là phần Hatha Yoga, chuyên về tập thể dục như tập thế con rắn, trồng chuối,.... từ từ tập đến hơi thở,.. hít thở... ngưng thở.. rồi thở ra... Tập như thế cảm thấy sức khỏe rất tăng tiến, dẻo dai...

Sau đó tham lam, tập đến phần sau là Thiền Yoga (Riji Yoga).... Tối nào cũng vậy, sau khi tập các tư thế Hatha Yoga xong, là tiếp tục tập ngồi theo kiểu kiết già tập thiền Riji Yoga trước khi ngủ. Tập đến năm mười tám tuổi thì thấy mình có trí nhớ rất dai, như môn Triêt học sau khi học thuộc bài rồi thì có thể nhắm mắt lại, ôn lại đọc từ chữ thứ nhất của trang đầu tiên đến chữ cuối của trang cuối cùng của cuốn sách triết học, chỉ trong vòng hơn một tiếng thôi, chuyên này thật khó tin nhưng đó vẫn là sự thật mà chỉ mình biết được thôi.

Những bài toán hình học không gian, hay đại số, lương giác quá khó ... mà không giải được ngay, mình chỉ cần ngủ qua đêm là sáng hôm sau đã có kết quả giải được liền, đó là nhờ tiềm thức giải bài toán trong giấc ngủ... Về phần giải toán thì không biết có phải nhờ vào tập Riji Yoga hay là nhờ thiên phú ? Vì mình rất giỏi toán, mình chỉ nhớ là học trung học từ đệ thất lên đến đệ nhất, thi đệ nhất đệ nhị lục cá nguyệt về môn toán mình bao giờ cũng đứng hạng nhất cả. Có thằng bạn học cũng học chung cùng lớp từ đệ thất lên tới đệ nhất, nó thi môn nào thì cũng đứng nhất cả, chì trừ môn toán là nó đứng thứ nhì, nó tức mình lắm. Tuy nhiên còn mấy môn khác thì mình dở ẹc, nhất là môn việt văn, bao giờ cũng đội sổ cả.

Có một điều này hết sức là chính xác và nguy hại là tuy không thấy hình bóng các linh hồn, nhưng mình có thể cảm nhận biết những sức mạnh hạ đẳng khi nó đến gần mình. Ban đêm thì thường hay nằm mơ gặp ma, những linh hồn ở dưới...đến rủ đi chơi đến những bãi tha ma, đánh nhau với nó... Rồi đến một hôm không biết đi đâu, uống một trái dừa xiêm, sau đó về bị bệnh thật là nặng hết một tuần lễ, rõ ràng là bị tẩu hỏa nhập ma..... và từ đó bắt đầu có cảm thấy sợ hải... nên bỏ tập Yoga luôn. Nhưng cảm giác cảm thấy các sức mạnh này vẫn hiện hữu...!!!!

Mình thì rất mộ đạo Phật từ hồi còn nhỏ, cứ buổi chiều sau khi đi học về, tắm rửa, ăn cơm, học bài xong đến tối là ngồi xem Kinh Phật, Kinh Diệu Pháp Liên Hoa, Kinh Kim Cang, Kinh Duy Ma Cật....để tìm hiểu ý nghĩa. 

Mình còn nhớ là cứ đến mùa hè năm 1969, 70, 71, tất cả sinh viên trường Kiến Trúc đều phải đi tham dự khóa học Sinh Viên Quân Sự Học Đường một tháng tại Quân trường Quang Trung. Vào trong đó cảm thấy (nhưng không nhìn thấy) chung quanh mình sao có nhiều linh hồn vất vưởng, thật tội nghệp quá.!!! nên đã đọc thầm trong tâm kinh vãng sanh cho họ trong lúc đi bộ ra bải tập cũng như những lúc rảnh rổi trong suốt khóa học, cầu mong sao họ được siêu thoát.

Tối tối thường hay qua chơi với người bạn thân là Tạ Kim, là bạn học chung một lớp từ đệ lục Trường Trung Học Nguyễn Trải rồi qua đếnTrường Đại Học Kiến Trúc, ở gian phòng kế bên, kế giường của Tạ Kim là giường của Hoàn Toàn Phan Tiền Thăng. Thế là mỗi lần Hoàn Toàn nói chuyện với Tạ Kim, bàn luận về Bapak, về Subud, thì có mình cũng ngồi nghe luôn, nghe thấy là lạ, nhưng không tin. Cứ nhiều tối như thế, nhưng mình chỉ nghe chơi thôi, không để ý gì cho lắm. Nhưng sau khi học xong lớp quân sự, trở về lại dân sự để tiếp tục học Trường Kiến Trúc thì vài tháng sau trong con người của mình cảm thấy như có cái gì cứ thôi thúc thật mãnh liệt,.....cuối cùng,.. cũng là nhờ Ơn Trên, nhân duyên đã có từ thuở nào, mà đến gần cuối năm đó mình đến gặp Hoàn Toàn (rất cám ơn bạn), và sau đó lên Trụ Sở Subud, ở phía sau Rạp xi nê Nam Quang xin dự bị vàoSubud. 

Thời gian dự bị là cứ một tuần thì đến Trụ Sở Subud hai lần, liên tiếp đều đặn trong sáu tuần, tất cả là mười hai lần, chỉ ngồi ngoài hành lang nhắm mắt ngồi yên tỉnh tiếp nhận trong vòng bốn mươi lăm phút trong lúc các hội viên tập Latihan ở trong phòng. Khi đủ mười hai lần dự bị thì mình gặp Anh Muliono Phương để anh ấy trình lên Hội Đồng Phụ Tá sắp xếp và định ngày giờ khai mở cho mình. 

Trong những lúc ngồi nhắm mắt dự bị ở ngoài hành lang, mình cảm thấy trong người mình như có cái gì chuyển động khác thường không sao hiểu được. 

Vào một buổi sáng sớm tinh mơ trước hai ngày được khai mở vào Subud, lúc này mình được 24 tuổi, vào lúc khoảng sau 5 giờ sáng, lúc này mình tự nhiên bật tỉnh dậy, tuy vẫn còn nằm trong giường nhưng rất là tỉnh táo, tự nhiên thấy được một khối tròn ánh sáng trong vắt đường kính khoảng 1 mét, từ từ nhập vào người mình, nhập tới đâu thì người rung động tới đó, khối này ở trong người mình độ 10 giây, người mình rung bần bật, sau đó ra khỏi người mình thì người mình hết rung động, kế đó lại nhập thêm một lần nữa và mình lại có cảm giác như thế nữa. Cảm giác lúc đó sung sướng thoải mái không thể nào nói ra lời được. Lúc này mình cũng rất thắc mắc là tại sao như vậy.??? Tự mình không thể trả lời được câu hỏi này và cũng không biết hỏi ai.!!!

Sau hơn 30 năm tập Latihan, một hôm trong người mình tự nhiên bật ra câu trả lời là sáng ngày hôm đó đã được Thiêng Liêng khai mở linh hồn cho mình rồi. Thật là không thể tin được và đây cũng là một trường hợp ngoại lệ.

Mình cũng xin kể thêm là hồi nhỏ lúc bày tám tuổi mình đã luôn luôn trì Chú Quán Thế Âm do bà ngoại mình cho, mỗi khi có cảm giác sợ hải đến là niệm chú ngay, và có lẻ nhờ đó mà đã được phước thấy Đức Quan Thế Âm Bồ Tát chung quanh đầy hào quang chói lòa hiện ra trước mặt mình ngay trên bầu trời qua cửa sổ căn gác vào tuổi hai mươi, cũng vào một buổi sáng tinh mơ, làm mình phải nhắm mắt lại ngay, và sau đó mới mở mắt ra thật từ từ... độ mười giây sau thì biến mất.

Sau khi đươc khai mở vào Subud, mỗi lần vào tập Latihan là đứng giang hay tay ra và quay vòng tròn, quay càng ngày càng nhanh và sau đó té cái rầm xuống đất, đầu óc quay cuồng và nằm luôn cho hết xuất Latihan mà còn không muốn ra khỏi phòng tập nữa, vì quá mệt và hết sức. Về đến nhà thì bị nhức đầu, ói mửa... cả buổi.

Lần nào tập cũng như vậy, kéo dài gần 1 năm.... tập riết rồi...... mỗi lần trước khi vào tập Latihan là mình sợ lắm vì y như là sắp bị hành hình vậy.!!!!

Về sau từ từ có can đảm nhủ thầm là cùng lắm Thiêng Liêng muốn mình chết thì mình chết thôi, có gì mà sợ...

Từ khi được khai mở, một ân huệ đặc biệt từ trên ban xuống cho mình là hể lúc nào ngồi yên tịnh là cũng cảm thấy có một luồng điện rất mạnh chạy từ trên đầu xuống dưới chân liên tục như vậy trong một thời gian khoảng ba tháng, sau đó từ từ bớt dần. Nhất là mỗi lần xem Kinh Kim Cang thì luồng điện từ trên xuống liên miên bất tuyệt, mình như đang sống trong Thiên Đường vậy. Chính điều này là động lực làm mình có can đảm để chịu những sự thanh lọc mảnh liệt và dể sợ trong những lúc làm Latihan.

Rồi Latihan từ từ cũng thay đổi... nhưng dể sợ hơn, là mới đầu Latihan thì người đứng một chỗ giang hai tay quay tròn, sau đó thì thấy cả người từ từ dừng lại và thấy cái phòng tự quay mỗi lúc mỗi nhanh hơn... cảm giác sợ hãi càng ngày càng tăng, hể tự ý nhắm mắt là té liền, còn cứ quy thuận mở mắt, kệ nó ra sao thì ra... thì không sao... rồi từ từ thấy cái phòng tập Latihan quay chầm chậm lại và dừng hẳn, sau đó là chấm dứt Latihan, và nằm xuống nghỉ mệt,.. cho đến khi thật khỏe mới bước ra khỏi phòng tập, về nhà lại tiếp tục nhức đầu, ói mửa…

Cũng nhờ có Latihan khủng khiếp và hùng mạnh như thế nên những sức mạnh xấu trong người mình đã được thanh lọc dần dần... Một thời gian sau thì Latihan lại thay đổi và từ từ êm đềm hơn....

Về sau này cái cảm giác cảm thấy được sức mạnh hạ đẳng đến gần mình cũng từ từ bớt dần đi. Mình đã gia nhập vào Subud từ ngày đó Thứ sáu 13/11/1971)... và tập Latihan đều cho đến ngày nay. 

Một điều nữa là từ ngày được khai mở cho đến ngày hôm nay, hể cứ mỗi lần nhớ đến Thiêng Liêng dù ngủ hay thức, dù đang làm việc hay xem ti vi… thì tự nhiên thấy hai con mắt của mình bị nhắm nghiền lại, và có sự chuyển động trong đó, dù mình có muốn tự mở mắt ra nhưng không tài nào mở ra được. Mình hiểu ngay đó là sự tiếp nhận đặc biệt mà Thiêng Liêng đã dành riêng cho bản thân mình.

Hoàng Nam Hartono là tên do Bapak đặt cho trước năm 1975, có nghĩa là: For you mean some one who easily gets good fortune.

Ánh Thúy (vợ của Hoàng Nam) được Bapak đặt cho tên là Murwani, có nghĩa là: Who leads a meeting.

Murwani Thúy thì được khai mở Subud vào tuổi mười chín, 17/11/1973. Hai vợ chồng mình đến nay có được ba người con, hai trai một gái, tất cả đều được khai mở và có tên Subud. 

Xin cảm tạ Thiêng Liêng đã cho gia đình con quá nhiều Ân Phước.

Và đến giờ phút này mình mới nghiệm ra rằng" Quyển sách Susila Budhi Dharma là Kinh Hữu Tự và Latihan chính là Kinh Vô Tự" mà Thiêng Liêng đã ban cho quý huynh đệ chúng mình trong thời đại này. 

Bây giờ thì mình đã về hưu và sắp sửa đến tuổi 64, qua bao năm tháng thấy cuộc đời thật là vô thường, danh vọng, vật chất... đến rồi lại đi,… chỉ mong sao những ngày sau này tâm hồn lúc nào cũng cảm thấy an tịnh là quá đủ rồi.

 
   
  © 2011 Góc Nhỏ